• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lính đặc chủng phải đối mặt với sinh tử bất kì lúc nào! Nếu các cậu không thế giữ vững tâm lý, vậy thứ đang chờ các cậu, chỉ có kẻ địch và súng đạn!”

“Chỉ cần kiếm soát được nồi sợ hãi bên trong, có niềm tin tuyệt đối và từ từ phát triển các kỹ năng của mình, các cậu hoàn toàn có thể vượt qua bài kiểm tra này!”

“Nếu vẫn không làm được điều này, thì tôi khuyên các cậu nên rút lui sớm, đừng lãng phí thời gian thậm chí là tính mạng của mình!”

Bầu không khí trầm xuống, mọi người đều đang suy nghĩ về lời vừa rồi của Tân Vũ.

Anh quay lại nói với Cao Tráng: “Đưa bọn họ đi khử trùng, xử lý vết thương”.

“Rõ!”

‘Tất cả mọi người, tập hợp!”

Mấy phút sau, Cao Tráng đưa họ đến một nhà kho lớn kín mít, mọi người đều ngửi thấy mùi cồn

nồng nặc!

Cao Tráng yêu cầu họ cởi hết áo, chỉ mặc quần đùi thể dục và bước vào.

“Sao lại có mùi cồn nồng nặc thế này?”, Châu Cường nhíu mày.

“Chỗ khử trùng đương nhiên phải có mùi cồn rồi”, Lý Hóa bĩu môi.

“Nhưng tại sao không thấy bất kỳ quân y nào?”

Lý Hóa: “ừnhỉ! Không thấy một ai, không lẽ chúng ta phái tự khử trùng?”

Trong khi cả đám đang thắc mẳc, cuối cùng cũng bước vào trong.

ở đây có 2 bể bơi lớn, giống như chỗ để tắm, ngoài ra còn có bậc thềm.

Bọn họ đã hiểu, mùi cồn nồng nặc phát ra từ

đây!

Sau giây phút ngỡ ngàng, dường như họ đoán ra gì đó.

Lý Hóa hoảng hốt kêu lên: “Bọn họ định cho chúng ta nháy trực tiếp xuống đây, dùng cồn khử trùng?”

Sắc mặt 200 tân binh lập tức tái xanh!

Lúc này, Cao Tráng bước vào, nhe răng cười với họ: “Xem ra ở đây có không ít người thông minh”.

“Không sai, 2 bế cồn này là đế các cậu dùng, một là khử trùng, hai là rèn luyện khả năng chịu đau!”

“Mổi người xuống đó chạy 5p, tôi sẽ cho 15s chuẩn bị, ai không xuống sẽ bị đào thải ngay lập tức!”

Cao Tráng không hề nhiều lời, trực tiếp lấy đồng hồ bấm giờ ra.

Lý Hóa kêu lẽn: “Đậu xanh! Giáo quan! Các anh định đế chúng tôi đau chết hả!”

“3s trôi qua”

Cao Tráng bắt đầu đếm ngược.

Tân binh nháo nhào hoảng loạn.

Trải qua 1 ngày luyện tập, họ biết rõ giáo quan sẽ không nói đùa! Nếu còn không nhảy xuống, chắc chắn sẽ bị loại!

Kiên trì qua huấn luyện phi nhân đạo, nếu vì chuyện này mà bị đào thải, vậy quá uổng công!

“Anh em đâu! Xuống!’

“Chết tiệt! Mưa đạn cũng không ngăn được tôi, còn sợ chút cồn này sao?”

Lão Bào dứt lời liền nghiến răng nhắm mắt nhảy xuống.

“Áaaa~”

Cả căn phòng vang vọng tiếng la hét thảm thiết như lợn bị chọc tiết.

Tiếng thét này dọa cho những tân binh còn lại sợ tái mặt!

“Còn 5s!”

Cao Tráng lạnh lùng thông báo.

“Khốn nạn! Chết thì chết! 18 năm sau, ông đây vẫn là hảo hán!”

Cảnh Hạo hét lên, đồng thời nhảy xuống.

Những tân binh khác thấy có người đi trước, cũng không dám trì hoãn nữa, lần lượt nhảy xuống bế.

Tiếng la hét thảm thiết chói tai vang vọng.

Mấy người Cao Tráng cũng không dám nhìn thẳng, chiêu này của Tân Vũ, thật sự quá ác!

Bình thường bị thương dùng cồn lau một chút đã đau đớn không ngừng.

Để toàn bộ vết thương ngâm dưới cồn, sẽ đau khố đến mức nào!

Tàn con mẹ nó nhẫn quá đi mất!

Tân Vũ ở bên ngoài đang bắt chéo chân, vui vẻ ngâm nga.

Trong đầu anh, âm thanh báo thưởng hệ thống do khả năng chịu đau nâng cao của các tân binh liên tục vang lên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK