Tân Vũ cầm từng vật lên giới thiệu, bắt đầu thao tác, các tân binh đều tập trung quan sát.
Tốc độ tay của anh không nhanh, mọi người có thế nhìn rõ từng bước, nhìn động tác lỉnh hoạt lại vừa tỉ mỉ, ai không biết còn tưởng anh là thợ hóa trang đẳng cấp thế giới!
“Lính đặc chủng đều tài giỏi vậy?”, Lý Hóa hỏi Lâm Đại Phàm.
Lâm Đại Phàm bật cười, đáp: “Không thì tại sao lại gọi là lính đặc chủng? Lên trời xuống đất đều làm được, những chuyện này đối với họ chỉ là trò trẻ con”.
Lý Hóa có chút kích động: “Mẹ nó! Tỏi thích! Nhất định tôi phải trở thành lính đặc chủng!”
Trong lúc mọi người nhỏ giọng bàn tán, Tân Vũ đã hoàn tất hóa trang cho Lão Thử.
Sau đó, anh phủ lớp PU, đội bộ tóc giả màu trâng lên, cho mặc quần áo thường thấy của người già, đặt 1 viên đá nhỏ vào dưới chân phải anh ta.
Hoàn thành!
“Được rồi, đứng dậy cho mọi người xem đi”, Tân Vũ vừa nói vừa tránh sang bên cạnh.
Lão Thử đứng dậy, chống cây gậy han gỉ, khập khiễng bước đi vòng quanh.
Tất cả đều kinh ngạc há hốc mồm, vẻ mặt không thế tin nối!
Dù là Tank, Cố sẹo, Cao Tráng cũng bị chấn kinh! Không phải, kĩ thuật hóa trang của Tân Vũ trở nên tuyệt diệu đến vậy từ lúc nào?
Cố sẹo thốt lên: “Thế này còn đẳng cấp hơn những giáo quan dạy chúng ta trước kia gấp mấy lần!”
Giọng Cao Tráng cũng có chút run lên: “Đừng nói là tân bỉnh, đến tôi nếu không biết người kia là Lão Thử, cũng tuyệt đối không nhận ra!”
Tank liên tiếp gật đầu đồng tình, kĩ thuật của Tân Vũ quá đỉnh! Dáng vẻ hiện tại của Lão Thử, không khác gì ông già 70 tuổi!
Những nếp nhăn tuối già hằn rõ trên mặt, dù nhìn ở cự li gần cũng vô cùng chân thật, còn cặp kính kia có thế che đi đôi mắt sắc như ưng.
Viên đá đặt trong chân giày bên phải, khiến anh ta bước đi khập khiễng rất tự nhiên, cộng thêm cây gậy trong tay, dù ai nhìn cũng không chút nghi ngờ đây là một lính đặc chủng chưa tới 30 tuổi đóng giả thành!
Dáng vẻ đó, hoàn toàn không có khả năng chiến đấu! Kẻ địch cũng sẽ không mảy may cảnh giác!
“Đây thực sự là giáo quan Lão Thử?”, Lý Hóa lẳp bắp nói.
“Nếu…nếu tôi không nằm mơ”, đến người luôn bình tĩnh như Lâm Đại Phàm cũng đứng hình.
Châu Cường khỏng kiềm được thốt lẻn: “Mẹ nó! Quá biến thái! Hóa trang một người đàn ông 30 tuồi thành ông già! Nếu không phải được tận mắt chứng kiến, tôi vĩnh viền không dám tin!”
Các tân bỉnh khác đều gật đồng tán đồng.
“Thật sự giống lẳm ư? Sao ai cũng đần mặt ra thế?”, Lão Thử trông phản ứng của mọi người, có chút tò mò.
Sau khi đi hết 1 vòng, anh ta mới soi gương, nhìn dáng vẻ của bản thân, tức thì giật nảy người.
“Ôi đậu xanh! Đây là tôi?”
Lời này vừa thốt ra, lặp tức phá vỡ bầu không khí yên ắng, tất cả mọi người phá lên cười.
“Đúng vậy! Giáo quan Lão Thử, đó chính là anh! Anh đã xuyên không đến mấy chục năm sau!”
Tân Vũ ra hiệu mọi người yên lặng, nói: “Đây chính là sức mạnh của hóa trang! Có thể thay đổi hình thái, khí chất, thậm chí là ánh mắt!”
“Tiếp theo, làm sao đế hóa trang thành phụ nữ!”
Dứt lời, Tân Vũ đế Cổ sẹo ngồi xuống, nói: “Hóa trang thành phụ nữ, phức tạp và chi tiết hơn nhiều so với người già”.
“Bởi vì vẻ ngoài của phụ nữ khác với đàn ông, đàn ông có yết hầu, có lông rậm, khung xương thô, muốn đóng giả phụ nữ cần phải xem xét rất nhiều mặt”.
“Nếu là người có vóc dáng gầy nhỏ sẽ dễ hóa trang hơn, những là người có vóc dáng cao lớn thô kệch, thông thường tố chức sẽ không phái đi chấp hành nhiệm vụ, ví dụ như giáo quan Tank đây”.