Beta: Vô Ảnh
Tầng 39 của tập đoàn Túng Thế là một tầng đặc biệt, so với các tầng làm việc khác với số lượng cả trăm người thì tầng này chỉ có vài người, ngoài việc thường xuyên quét dọn vệ sinh, tầng 39 quanh năm sạch sẽ không có người ở, không khí nồng nặc mùi hoang vắng.
Nơi này, là phòng họp cao nhất của tập đoàn Túng Thế. Chỉ khi có cuộc họp hội đồng quản trị cuối năm, hoặc liên quan đến việc chuyển nhượng cổ phần lớn, hay ban lãnh đạo quan trọng từ chức hoặc có nguy cơ phá sản, thì chủ tịch tập đoàn mới ban hành lệnh họp.
Mà hôm nay, phòng họp lại mở vì một cuộc họp hội đồng quản trị khẩn cấp không báo trước.
Cánh cửa mạ vàng cao ba thước được đóng chặt, không khí bên trong phòng hội nghị nặng nề, trang nghiêm, phong cách tổng thể đơn giản mà trang trọng. Ngay khi bước vào, sẽ khiến người ta không tự chủ được mà bất giác điều chỉnh thái độ của mình, trở nên đoan chính hơn.
Nổi bật nhất là chiếc bàn dài, làm bằng gỗ trong phòng. Trên từng vị trí ngồi đều được đặt một loại micro nhỏ. Lúc này, hai bên chiếc bàn dài gần như đã đầy người, ai cũng mặc tây trang, đi giày da, trông không khác gì những người thành đạt.
Những người này đều là cổ đông và giám đốc điều hành của tập đoàn Túng Thế.
Trên màn hình treo tường khổng lồ ở cuối bàn hội nghị, đang phát lại video cuộc họp báo đã kết thúc vào sáng nay. Tất cả mọi người trong phòng đều im lặng theo dõi, có người nhíu mày, có người kinh ngạc, có người không an phận liếc trộm, cũng có người cúi đầu không hiểu đang nghĩ gì. Mỗi người có biểu cảm khác nhau, bầu không khí có chút kỳ lạ.
Video tư liệu kết thúc. Thư ký của Kinh Lôi Đình đứng dậy tắt máy chiếu. Phòng hội nghị nhất thời cực kỳ yên tĩnh.
Trong vòng ba giây, sự im lặng này đã bị phá vỡ.
"Vớ vẩn!"
Lên tiếng là một người lớn tuổi với mái tóc bạc trắng. Người này trông trẻ hơn rất nhiều so với những người cùng tuổi, trên lông mày có một vết hằn sâu, khóe miệng có hai nếp nhăn, nhìn thoáng qua có thể biết rằng người này có tính cách cứng rắn, ngay thẳng.
Người này là chú của Kinh gia. Trong những năm đầu tiên, ông là một nhà điều hành có năng lực của Túng Thế, hiện tại đã về hưu và hằng năm ở nhà nhận cổ tức*. Tuy rằng không còn đương nhiệm, nhưng lời nói của ông vẫn rất có trọng lượng.
*Cổ tức: là một phần lợi nhuận sau thuế được chia cho các cổ đông của một công ty cổ phần. Cổ tức có thể được trả bằng tiền, cổ phiếu.
"Gia môn bất hạnh! Hoằng Hiên, cháu không nên dính vào loại chuyện này." Kinh thúc cau mày. Thân là người biết rõ nội tình, ở trong lòng ông Nguyễn Khinh Ngữ không đáng để nhắc tới, đó hoàn toàn là vết nhơ trên người Kinh Hoằng Hiên.
Cách đó hai vị trí là một người đàn ông trung niên đang nhìn đoạn video với ánh mắt nghiền ngẫm, giọng nói khinh thường, chế nhạo: "Chúng ta đều không nhận được thông tin về cuộc họp báo, lại còn là biết được từ tin tức trên mạng. Một người giám đốc như tôi còn không bằng những phóng viên báo đài đó."
"Ôi, ông còn ổn không, khi tôi nhận được thông báo về cuộc họp hội đồng vẫn còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì."
Một người rồi lại hai người, theo lời nói dẫn đầu, nhiều người liên tiếp nói ra bất mãn trong lòng.
Nội dung buổi họp báo chấn động của tập đoàn Túng Thế được phát trên TV và trên các nền tảng livestream trực tuyến, trong một khoảng thời gian ngắn đã được các kênh truyền thông lớn phát lại.
Kinh Hoằng Hiên tham dự buổi họp báo với tư cách là tổng giám đốc tập đoàn Túng Thế, thể hiện thái độ rõ ràng là ủng hộ người phụ nữ kia. Động thái này đã đẩy toàn bộ người phía sau tập đoàn Túng Thế về phe đối lập với Lai Tắc.
Không bao lâu đã xuất hiện rất nhiều bài phân tích buổi họp báo. Tất cả mọi người đều đang phân tích theo chiều hướng của dư luận hiện giờ.
Kể từ khi mọi chuyện xảy ra đến giờ, Lai Tắc cùng tập đoàn Túng Thế đã được đưa lên đầu ngọn gió. Hai tập đoàn tài chính hỗ trợ một nửa nền kinh tế và công nghiệp ở thành phố H, bỗng xuất hiện một bầu không khí căng thẳng mơ hồ.
Bất kỳ ai cũng có thể nghĩ được nó sẽ gây ra sự hỗn loạn tới mức nào. Hơn nữa, điều đáng lo ngại nhất chính là những giám đốc quan trọng gắn liền với tập đoàn Túng Thế.
Chủ tịch của tập đoàn Túng Thế —— Kinh Lôi Đình, ông đã gửi tin triệu tập khẩn cấp ban quản trị ngay sau khi biết được tin tức.
Nhóm cổ đông điều hành này, bất kể trên tay họ đang bận việc gì, đều bỏ tất cả mà chạy đến tầng 39 của tập đoàn Túng Thế càng nhanh càng tốt!
"Hoằng Hiên, ta là người đã có vài chục năm kinh nghiệm trong tập đoàn, tuy rằng hiện tại anh là tổng tài, nhưng không phải là anh nên hỏi ý kiến của mọi người trước khi làm bất cứ việc gì sao?"
"Tiểu Kinh tổng, cháu định giải thích thế nào về cuộc họp báo? Cháu tự tiện làm chủ như vậy, là đang vi phạm nghiêm trọng thỏa thuận của hội đồng quản trị. Nếu xảy ra vấn đề ai sẽ chịu trách nhiệm? Quyền hành của cháu vẫn chưa thể bao trùm toàn bộ Túng Thế đâu."
"Công ty này không phải là của một mình ngài, chúng ta cũng có cổ phần trong công ty."
"Tôi thấy đã đến lúc chúng ta nên kiểm tra lại năng lực cá nhân của CEO. Phần này không thuộc phạm vi quản lý của tiểu Kinh tổng, nhưng bên phía tôi cũng đã nhận được các cuộc phỏng vấn của giới truyền thông."
Những lời bất mãn ngày càng tăng lên, mọi lời nói đều chỉ trích Kinh Hoằng Hiên làm việc vô trật tự mà không màng đến lợi ích tập thể, cuối cùng còn hướng đến suy nghĩ liệu anh có đủ tư cách cho vị trí chủ tịch tập đoàn hay không.
Lúc này, những người có quan điểm ngược lại không nhìn được nữa, ào ào gia nhập cuộc chiến.
"Hoằng Hiên làm như vậy quả thật là hơi đột ngột, nhưng tôi cảm thấy đây chẳng phải là chuyện xấu. Không đợi Hoằng Hiên giải thích, mọi người đã trực tiếp kết án tử hình như vậy, có phải là quá bi quan không."
"Tôi đồng ý. Những việc mà Tiểu Kinh tổng làm mấy năm nay chúng ta đều thấy được, tại sao không nghe tiểu Kinh tổng giải thích trước rồi hẵng nói."
"Mở miệng ra là cổ phần cổ phần, các người sợ không ai biết các người muốn có cổ phần chắc."
Hai bên đấu đá lẫn nhau, vẫn còn có một nhóm nhỏ những người trung lập. Nhóm người này hết nhìn trái lại nhìn phải, vẻ mặt ôn hòa hoặc bình bình, cười nhạo đám người trước mặt lời qua tiếng lại. Ba phe phân biệt rõ ràng, cuộc tranh cãi ngày càng căng thẳng.
"Không phải là chuyện xấu chẳng lẽ là chuyện tốt sao? Tôi sở hữu 3% cổ phần công ty! Tôi có quyền phản đổi!"
"Làm việc phải nhìn trước ngó sau, chúng ta đường đường là một tập đoàn lớn không chủ động ra tay, chẳng lẽ chuyện gì cũng phải lùi một bước sao!"
"Một cây làm chẳng nên non, đã thành lập hội đồng quản trị thì không nên hành động trước rồi mới báo cáo sao! Nếu không cho tôi một lời giải thích rõ ràng, tôi sẽ rút hết cổ phần."
"Rốt cục cũng nói ra suy tính trong lòng ông rồi đúng không, ông đừng tưởng rằng thời gian này ông làm việc cẩn thận thì sẽ không ai biết."
"Ý ông là gì!"
Những người có mặt không ai nhường ai, cũng không ai ngăn cản, mùi thuốc súng càng lúc càng nồng. Một giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang lên, âm thanh thông qua loa áp đảo tiếng tranh cãi của tất cả mọi người, vang vọng khắp phòng họp.
"Đủ rồi."
Tiếng náo loạn dừng lại, các cổ đông và quan chức cấp cao ở hai bên bàn hội nghị đều quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ở đầu bàn hội nghị, trên chiếc ghế gỗ chạm khắc tinh xảo, một người đàn ông vóc dáng cứng cáp đang ngồi. Ông là người điều hành toàn bộ tập đoàn Túng Thế, người có quyền hành tuyệt đối trong giới kinh doanh khổng lồ này —— Kinh Lôi Đình.
Cả phòng họp chìm vào im lặng khi Kinh Lôi Đình phát ra âm thanh, ngay cả những người vừa đỏ mặt tía tai, gân cổ lên tranh cãi, cũng nín thở để xoa dịu cảm xúc, không lên tiếng nữa. Có thể thấy được Kinh Lôi Đình nắm quyền kiểm soát tập đoàn Túng Thế mạnh như thế nào. Ngay cả những người sở hữu cổ phần lớn cũng không dễ dàng làm trái mệnh lệnh của ông. Ông vừa ra mặt, lập tức kiểm soát được hiện trường.
Tất cả mọi người đều nghiêm túc chờ động thái tiếp theo của ông.
Vẻ mặt của Kinh Lôi Đình vẫn nghiêm túc như mọi khi, nhìn không ra cảm xúc gì. Nói xong, ông tắt micro, dưới sự chú ý của mọi người, lạnh nhạt nhìn Kinh Hoằng Hiên đang ngồi ở phía dưới bên trái của mình nói: "Người phụ nữ kia đâu?"
Lời nói của ông tựa như dây dẫn. Ánh mắt của mọi người lại hướng về phía Kinh Hoằng Hiên.
Đúng vậy, người phụ nữ kia đâu? Bà ta từ một người ngoài không liên quan, giờ lại thành tâm điểm của cuộc họp!
Kinh Hoằng Hiên luôn trong trạng thái trầm mặc. Không bị lay chuyển bởi các loại công kích và các lời chất vấn, anh như thể được bao quanh bởi một vòng tường đồng vách sắt. Lúc này, bị Kinh Lôi Đình hỏi như vậy, anh khẽ nâng mi mắt, quay đầu trả lời: "Đã được đưa đến một nơi an toàn."
Kinh Hoằng Hiên trả lời cực kì ngắn gọn, một chút thông tin cũng không tiết lộ. Anh nói đã đưa đến nơi an toàn, có nghĩa là ngoài anh ra, không ai có thể tìm thấy Lam Huệ.
Kinh Lôi Đình không thắc mắc vấn đề này nữa, ngược lại hơi nâng cằm lên đối với anh: "Hoằng Hiên, nói cho mọi người biết vì sao con lại làm điều này."
Cuối cùng cũng tới! Câu nói này đã đánh vào tinh thần của tất cả mọi người, điểm mấu chốt nhất rốt cục cũng bị lôi ra rồi.
Kinh Hoằng Hiên ở trước mặt bao người, không nao núng nhấn micro phía trước mặt. Thanh âm mạnh mẽ: "Về cuộc họp báo sáng nay, lời giải thích của tôi là, Nguyễn Khinh Ngữ bị Ninh Quang Phủ gây thương tích nghiêm trọng trong thời gian dài. Tôi biết bà ấy đã gặp phải những chuyện như thế nào, nên tôi đã đưa bà ấy ra."
"Bởi vì, bà ấy là mẹ ruột của tôi."
Kinh Hoằng Hiên giương mắt nhìn mọi người: "Các vị không cần phải lo lắng về việc làm tiếp theo của tôi, đối với Túng Thế, đối với các vị, đều sẽ không bị ảnh hưởng. Tiêu điểm của sự việc lần này là Ninh Quang Phủ - chủ tịch của Lai Tắc có đời tư xấu, tôi cũng đã tuyên bố trong cuộc họp báo rằng tất cả các bài phát biểu của tôi đều đại diện cho cá nhân tôi, với tư cách là người thân của Nguyễn Khinh Ngữ, tôi đã gửi đơn kiện Ninh Quang Phủ. Tôi đã có rất nhiều bằng chứng trong tay để chứng minh rằng tất cả những lần bức hại mà Ninh Quang Phủ đã làm đối với Nguyễn Khinh Ngữ là thật, hơn nữa càng nhìn càng thấy ghê người. Ninh Quang Phủ, không thể xoay người được nữa rồi."
"Tập đoàn Túng Thế đang có xu hướng tăng trưởng về mọi mặt trong những năm gần đây. Lai Tắc không phải là mối đe dọa gây chết người đối với chúng ta. Nếu Lai Tắc coi đây là nhược điểm để gây khó dễ cho tập đoàn Túng Thế thì cái đuôi này rất dễ bắt.". ngôn tình hoàn
"Nói tới đây, tôi muốn nhắc nhở các vị một chút, đừng làm loạn trận tuyến. Đem Túng Thế của chúng ta vốn trong sạch, lăn lộn đến không còn trong sạch nữa..." Kinh Hoằng Hiên nói tới đây liền dừng lại một chút, nhấn mạnh hai chữ "trong sạch", quét mắt qua đám người. Khí thế của anh không kém gì Kinh Lôi Đình, mọi người đều bị ánh mặt sắc như dao của anh quét qua, những người có ý nghĩ xấu cũng bắt đầu cảm thấy sợ.
Suy nghĩ lại một chút, mồ hôi lạnh bắt đầu đổ ra. Ý trong lời nói của Kinh Hoằng Hiên này là... Chẳng lẽ người đứng sau chuyện này là chủ tịch? Cách đây một thời gian, có thông tin cho rằng hội đồng quản trị có khả năng bị thay đổi nhân sự... Chẳng lẽ đây là thả con săn sắt, bắt con cá rô?!
Có người vô thức nắm chặt bàn tay, mịt mờ soi xét những người khác. Nhiều người bắt đầu khẽ xì xào, ánh mắt của những người nắm quyền và người có ý nghĩ xấu đều thay đổi. Rõ ràng là đang nghĩ đến điều gì đó.
Đương nhiên, cũng có người không hiểu, bất mãn nói thầm: "Nhưng cuộc họp báo cũng không nên được tổ chức dưới danh nghĩa của Túng Thế."
Khóe miệng Kinh Hoằng Hiên gợi lên một đường cong lãnh đạm: "Danh nghĩa Túng Thế."
"Hiểu rõ quy luật, được việc lợi ta." Mọi người ngạc nhiên! "Những người xung quanh tôi, không ai có thể bắt nạt."
Hừ, hay lắm! Kinh Lôi Đình nghe thấy câu này mí mắt run run, ông lại nhấn nút micro.
"Được rồi. Mọi người hiểu hết chưa?"
Mọi người mặc kệ có hiểu hay không đều yên lặng gật đầu.Những người có thể ngồi ở vị trí này, cho dù chỉ đơn giản là lấy cổ tức, IQ cũng không thể xem thường, cha con Kinh thị rõ ràng đã có sự chuẩn bị trước. Vì đã cam đoan người nắm giữ cổ phần cổ tức sẽ không giảm, thế thì đành ngồi chờ kết quả vậy. Đối với những người có chuyện muốn nói, không thích hợp nói ở đây, liền quyết định liên hệ riêng với thư ký chủ tịch.
"Được rồi, sự việc lần này tôi ủng hộ Hoằng Hiên." Thấy không có ai phản đối, Kinh Lôi Đình tuyên bố kết thúc cuộc họp, đứng dậy rời đi. Kinh Hoằng Hiên theo sau.
Khoảng hai mươi người trong phòng thấy chủ tịch và tổng tài đã rời đi, cũng không ở lâu, cùng nhau giải tán. Hầu hết mọi người đều bỏ công việc bận rộn để đến đây, bây giờ cũng rời đi, một số người còn do dự.
Thư ký chủ tịch rời đi sửa sang tài liệu, vài người muốn gặp riêng liền tiến lên bắt chuyện, hắn cười cười đối phó.
Cuối cùng, trong phòng hội nghị còn lại hai người, trong đó có một người là Kinh thúc, còn một người khác là người trẻ tuổi, người này đã không nói một câu nào trong suốt cuộc họp. Thư ký đi đến bên hai người nhẹ giọng nói: "Chủ tịch ở trong phòng họp nhỏ, còn có chút việc muốn trao đổi."
Hai người dường như đã có chuẩn bị trước, gật đầu rời đi, tới phòng họp nhỏ độc quyền của chủ tịch.
Cùng lúc đó, thông tin cuộc họp trong điện thoại trên tay thư ký cũng đã được gửi đến cho một số người khác.
Sau cuộc họp hội đồng đầy đủ thành viên của tập đoàn Túng Thế, còn có một phòng họp nhỏ riêng. Đang tiến hành cuộc họp mới.