Beta: Vô Ảnh
Mễ Mị không ngờ rằng, trước khi cô trở thành nữ phụ pháo hôi đủ tiêu chuẩn, thì cô đã buộc phải trở thành một gã thám tử.
Cô mở cánh cửa sổ sát đất ra, đón ánh nắng vào phòng, thi thoảng có cơn gió thổi qua, khiến cho tấm rèm cửa khẽ đung đưa.
Mễ Mị đang đứng trước một tấm bảng màu trắng dài khoảng tầm ba đến bốn mét. Cô dùng bút dạ màu đen để liệt kê những người có liên quan đến quyển tiểu thuyết, cùng với sơ đồ mối quan hệ giữa các nhân vật, rồi bắt đầu lập luận phân tích.
Tính cách của nguyên chủ có hơi hướng nội, cô ấy là một trạch nữ chính hiệu. Mà tích cách của Mễ Mị cũng tương tự như vậy. Cho nên suốt mấy ngày hôm nay, cô toàn nằm lì trong nhà, và sống một cuộc đời của chú sâu gạo.
Mễ Mị cầm bút lên vẽ mũi tên ba chiều giữa ba cái tên Nghê Nhất Lâm, Kinh Hồng Phỉ và Tư Niên.
Tuy nhìn Đổng Hàng có vẻ không đáng tin, nhưng phải công nhận rằng năng lực làm việc của anh ta rất tốt. Nửa đêm ngày hôm qua, cô yêu cầu anh ta đi điều tra Tư Niên. Buổi tối ngày hôm nay, anh ta đã giao nộp cho ra kết quả.
Chỉ mất một ngày, Đổng Hàng có thể điều tra tất cả thông tin liên quan đến Tư Niên, và giao cho Mễ Mị. Mấy ngày kế tiếp, anh ta vẫn tiếp tục đi theo dõi Tư Niên, sau đó còn tổng hợp những thông tin liên quan đến mối quan hệ giữa ba người Kinh Hồng Phỉ, Nghê Nhất Lâm và Tư Niên, rồi ngay lập tức gửi cho Mễ Mị xem.
Quả không hổ danh là một vị thám tử kim bài, anh ta không chỉ giỏi về nghiệp vụ, mà còn rất hiểu tâm lý của khách hàng. Cô chỉ nhờ Đổng Hàng đi điều tra Tư Niên, Đổng Hằng suy một thành ba, ngay lập tức đi điều tra khúc mắc giữa mối quan hệ của cả ba người.
Mễ Mị nhìn ba tập tài liệu vừa mới được in ra, cùng với chiếc USB đang cắm trong máy tính. Nghĩ đến việc số tiền này được bỏ ra rất xứng đáng. Mặc dù hai tập hồ sơ về sau, cô phải mất gần 10 vạn NDT để mua bọn chúng. Nhưng Mễ Mị không thèm để tâm đến điều này.
Có thể bây giờ cô thiếu rất nhiều thứ, nhưng cô tuyệt đối không thiếu tiền!
Chỉ cần là thông tin có ích, dù tốn bao nhiêu tiền cô cũng không tiếc.
Bối cảnh xuất thân của Tư Niên khá đơn giản và trong sạch, anh ta sinh ra và lớn lên tại thành phố H, ba của anh ta giữ chức vụ hiệu trưởng của một trường cấp 3, mẹ làm nhân viên công chức, gia đình cũng thuộc dạng khá giả.
Ngay từ khi còn nhỏ đã bộc lộ trí thông minh, thành tích học tập của anh ta rất xuất sắc. Vào năm lớp mười, anh ta đã được tuyển thẳng và trường cấp ba nổi tiếng của thành phố H. Năm lớp mười một, anh ta từ chối lời mời đi du học tại trường Harvard. Anh ta tự dựa vào sức lực của bản thân và lấy được giải thưởng cuộc thi toán cấp quốc gia. Và sau này anh ta đã xuất sắc giành lấy vị trí thủ khoa của ngôi trường đại học mà mình thầm mong muốn.
Anh ta đúng chuẩn hình tượng con nhà người ta. Ngoài ra, nhìn anh ta cũng khá đẹp trai. Điểm trừ duy nhất của anh ta là bởi vì anh ta quá tập trung vào việc học nên kinh nghiệm sống còn hơi kém, còn là người thiếu quyết đoán.
Anh ta với Kinh Hồng Phỉ là bạn học chung trường cấp ba, có lẽ là nhờ khí chất lạnh lùng và thanh cao, nên đã thành công thu hút sự chú ý của vị tiểu thư nhà giàu, và cô ta đã công khai trước toàn bộ học sinh trường là "nhất định lấy được trái tim của học bá".
Nhưng đối với Tư Niên học tập là quan trọng nhất, cho dù Kinh Hồng Phỉ đã làm bao nhiêu việc cũng không thể lay động được trái tim của anh ta. Nhưng hành động của Kinh Hồng Phỉ ngày càng mất kiểm soát, thậm chí còn kinh động đến ban giám hiệu của nhà trường. Dù gì thì Tư Niên cũng là người đại diện cho trường học, và anh ta đã mang rất nhiều giải thưởng lớn cho nhà trường. Nên nhà trường không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến chuyện học tập của anh ta. Nhà trường quyết định sẽ kỷ luật Kinh Hồng Phỉ.
Lúc này thân phận tiểu thư nhà giàu của Kinh Hồng Phỉ mới được tiết lộ, nhà trường mới châm chước bỏ qua cho lần này. Từ đó về sau không còn có ai dám nhắc đến chuyện này nữa.
Sau này, khi Tư Niên quyết định thi vào đại học H. Mặc kệ cho sự phản đối của gia đình, Kinh Hồng Phỉ cũng nhất quyết đòi đến đại học H học. Trong khi đó, hầu như những vị tiểu thư cùng công tử nhà giàu đều lựa chọn đi du học ở nước ngoài, thời điểm đó có rất nhiều người trách mắng cô ta là kẻ nông nổi. Nhưng chuyện đó vẫn không thể khiến Tư Niên động tâm.
Khi học đại học, mối quan hệ giữa Tư Niễn và Kinh Hồng Phỉ vẫn không có tiến triển. Thời gian đầu, Kinh Hồng Phỉ còn hẹn hò với một vài người khác, tất cả đều là những hot boy và học bá nổi tiếng trong trường học. Thậm chí vào năm ba, Kinh Hồng Phỉ còn hẹn hò với một người bạn rất thân thiết của Tư Niên.
Dù có thể lúc đầu Kinh Hồng Phỉ vì hứng thú nhất thời mới quyết định theo đuổi Tư Niên, nhưng lúc đó cô ta thực sự cũng có tình cảm với Tư Niên. Sau một thời gian dài theo đuổi, lúc này cô ta mới nhận ra rằng, mình đã thực sự yêu người này, tổng kết lại trong cuộc tình này cô ta là kẻ thua cuộc.
Còn Nghê Nhất Lâm và Tư Niên quen biết nhau vào năm hai đại học. Hình như lúc đó cả hai đều là thí sinh tham gia trong cùng cuộc thi. Một người đàn ông vừa đẹp trai vừa thông minh, một người con gái vừa xinh đẹp lại còn tài năng, cả hai đã tạo thành cặp kinh đồng ngọc nữ, sau đó... cả hai đã trở thành những người bạn tốt. Khụ khụ..
Một thời gian sau, ở trong trường liên tục truyền ra những tin đồn tình cảm giữa hai người này. Và đương nhiên chuyện này đã đến tai của Kinh Hồng Phỉ, có kẻ dám công khai đào góc tường nhà cô ta. Đương nhiên cô ta không thể để yên được, cô ta hùng hổ đi tìm Nghê Nhất Lâm. Lúc mọi người tưởng có thể chứng kiến màn tranh giành nảy lửa giữa hai người. Ai ngờ rằng, họ lại trở thành những người bạn tốt.
Về sau, ba người bọn họ trở thành ba người bạn thân thiết. Lúc đó trong lòng mọi người thầm nghĩ xem mối quan hệ này sẽ kéo dài được bao lâu, nhưng đến tận khi ra trường mối quan hệ của bọn họ ngày càng khăng khít hơn. Ba tháng trước, đúng vào ngày Valentine, Kinh Hồng Phỉ và Tư Niên đã chính thức hẹn hò.
Sau bao nhiêu năm vất vả theo đuổi nam thần, cuối cùng Kinh Hồng Phỉ đã nhận được quả ngọt, tất cả mọi người đều vỗ tay chúc mừng cô ấy. Hiện tại cả ba đang học năm tư, Tư Niên quyết định học lên nghiên cứu sinh, Kinh Hồng Phỉ tiếp tục sống một cuộc sống của tiểu thư nhà giàu, còn Nghê Nhất Lâm thì đi làm. Từ đó về sau, hai người bạn kia chìm đắm vào tình yêu, còn một người thì bận rộn đi kiếm tiền.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy rất xúc động, họ cứ tưởng Nghê Nhất Lâm chính là Chu Chỉ Nhược, nhưng hóa ra cô ấy lại chính là Tiểu Chiêu. Cuối cùng thì Trương Vô Kỵ cũng lựa chọn ở bên cạnh Triệu Mẫn.
Cả hai ngày hôm nay, Mễ Mị dành hết thời gian để đọc hết mấy bộ hồ sơ này. Mễ Mị chỉ biết cười, cô nghĩ mấy người này liệu có phải quá ngây thơ rồi hay không?
Dù Tư Niên và Kinh Hồng Phỉ đã chính thức hẹn hò, nhưng chính bản thân Tư Niên cũng không hiểu rõ liệu anh ta có yêu Kinh Hồng Phỉ hay không. Nhưng dạo gần đây, anh ta mới hiểu ra rằng. Anh ta không hề yêu Kinh Hồng Phỉ, người anh ta yêu chính là Nghê Nhất Lâm. Và từ đó Nghê Nhất Lâm biến thành ánh trăng sáng trong lòng anh ta, và anh ta cũng chính thức trở thành nam phụ thâm tình.
Nhưng chuyện này Kinh Hồng Phỉ không hề biết, không biết là cô ta đang giả ngốc hay là ngốc thật. Hoặc có thể cô ta đã biết chuyện này, nên cố tình tác hợp cho hai người Nghê Nhất Lâm với Kinh Hoằng Hiên.
Tất cả mọi người đều biến thành những quân cờ của Nghê Nhất Lâm. Tùy ý để cô ta sai bảo.
Mễ Mị bắt đầu cầm bút lên, mũi tên chỉ giữa Tư Niên và Kinh Hồng Phỉ, cô viết: Hiện tại đang là người yêu. Còn mũi tên chỉ giữa Tư Niên và Nghê Nhất Lâm, cô bổ sung thêm: Đang trong mối quan hệ dây dưa mờ ám. Cô vẫn cảm thấy còn thiếu, nên đã viết thêm một dấu chấm hỏi to đùng, rồi còn chú thích ở phía bên dưới: Nghê Nhất Lâm đang lợi dụng tình cảm Tư Niên.
Ánh mắt của cô tập trung nhìn vào ba cái tên này, câu chuyện tình này thực sự khiến cho bao nhiêu người phải cảm động.
Nữ chính không hổ là nữ chính, cuộc đời cô ấy giống như một bộ phim.
Mễ Mị nhanh chóng nắm bắt được trọng điểm của vấn đề:
Đầu tiên là: Nghê Nhất Lâm và Tư Niên quen biết nhau nhờ cuộc thi tìm hiểu lịch sử văn hóa. Thực ra trước đó Nghê Nhất Lâm chưa từng bao giờ tham gia mấy cuộc thi kiểu này. Bởi vì cô ấy không có thời gian, hầu hết thời gian cô ấy đều dành cho việc học không thì cũng đi ra ngoài làm thêm.
Thứ hai: Thái độ Kinh Hồng Phỉ đối với Nghê Nhất Lâm đã dần thay đổi. Với tính cách kiêu căng và khinh thường người khác, trăm phần trăm Kinh Hồng Phỉ sẽ không bao giờ quan tâm đến một cô gái có xuất thân thấp kém như Nghê Nhất Lâm. Tài liệu mà Đổng Hàng đưa cho cô, có nhắc đến giữa ba người bọn họ đã trải qua một vài chuyện. Từ đó cô có thể dễ dàng đoán ra được, Nghê Nhất Lâm chắc chắn có công lao rất lớn trong chuyện của Kinh Hồng Phỉ và Tư Niên ở bên nhau.
Chắc chắn cô ấy đã tạo ra rất nhiều cơ hội để Kinh Hồng Phỉ có thời gian ở bên Tư Niên.
Thứ ba: Ngành học ban đầu của Nghê Nhất Lâm chính là kế toán. Sang năm hai, cô ấy chuyển sang học tài chính. Hơn nữa còn theo học quản trị kinh doanh, sau đó được nhà trường tiến cử đến tập đoàn Túng thế làm thực tập sinh. Nhưng cô biết, chuyện này chắc chắn có Kinh Hồng Phỉ ở phía sau giúp đỡ.
PS: Thực ra, Nghê Nhất Lâm không hề có tình cảm với Tư Niên, nhưng cô ấy muốn lợi dụng Tư Niên nên mới dây dưa không rõ ràng với anh ta. Kết luận
—— chỉ cần dùng từ này là đủ!
Mà tất cả những người ở đây, mục đích của họ đều hướng tới một người —— Kinh Hoằng Hiên.
Nghê Nhất Lâm rõ ràng cô ấy tiếp cận Kinh Hoằng Hiên vì mục đích nào đó.
Mễ Mị dùng bút khoanh tròn cái tên "Nghê Nhất Lâm", có lẽ, cô nên chờ Đồng Hàng đưa cho cô tư liệu điều tra về Nghê Nhất Lâm. Chắc chắn cô có thể tìm ra sự thật.
"Ting ~~~~~~~~ "
Tiếng chuông báo thức vang lên, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh của căn phòng, và cắt đứt mạch suy nghĩ của Mễ Mị. Cô giơ tay lên xem giờ, trong lòng dù rất oán hận. Nhưng cô vẫn phải cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Kinh Hoằng Hiên...
Muốn hiểu rõ chuyện này thì phải lùi thời gian về mấy ngày trước. Sau khi rời khỏi công ty của Mễ Quan cô ngay lập tức trở về nhà, sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, cô đã quyết định rằng "địch bất động thì ta bất động". Hai ngày hôm sau, Kinh Hoằng Hiên không hề chủ động liên lạc với cô. Cô đang định mở tiệc ăn mừng.
Nhưng mà, mọi người nghĩ xem hệ thống rác rưởi kia liệu có buông tha cho cô dễ dàng như vậy?
Đương nhiên là không rồi!
Mễ Mị hồi tưởng lại, lúc đó hình như cô đang nằm trên giường, vui vẻ xem hình, đúng lúc bộ phim đang đến đoạn gay cấn nhất, thì cái hệ thống chết tiệt kia lại xuất hiện.
[Cảnh báo!!! Ký chủ không được làm trái theo thiết lập nhân vật!!! Khởi động mức cảnh báo cấp độ 1, ký chủ sẽ có cảm giác như điện giật ~ ]
[Nhắc nhở thân thiện: Tình cảm sâu đậm, yêu cầu ký chủ gửi tin nhắn cho Kinh Hoằng Hiên.]
Con mẹ nó! Đây là lần thứ tư cô bị trừng phạt.
Tiếng chuông báo thức vẫn liên tục reo. Mễ Mị chỉ biết ngẩng mặt lên trời thở dài, cô khẽ nhíu mày. Cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn hỏi Kinh Hoằng Hiên nhưng cô thấy mình giống như đang làm phiền đối phương.
[ Anh Hoằng Hiên, ngày hôm anh có rảnh không, em nghe nói có cửa hàng mới mở ở phố Tinh Tú. Hai người chúng ta cùng nhau đi ăn trưa đi! ]
Tình cảm mà nguyên chủ dành cho Kinh Hoằng Hiên ngày càng điên cuồng và cố chấp, mỗi ngày cô ấy đều gọi điện đến quấy rầy anh. Từ khi Mễ Mị xuyên đến đây, đã gần một tuần trôi qua vẫn không thấy cô có động tĩnh, hệ thống ngay lập tức cảnh báo cô đã làm trái theo thiết lập của nhân vật, và nó đã trừng phạt cô.
Mễ Mị cứ tưởng rằng, cô chỉ cần không làm trái theo suy nghĩ của nguyên chủ, mà cô cũng không muốn vác thêm phiền toái vào người. Nên cố tình chọn thời điểm mà Kinh Hoằng Hiên đang làm việc, cô rủ anh đi ăn cơm trưa hoặc đi dạo phố, hay là đi xem phim các kiểu. Cô cứ gửi tin nhắn theo đúng yêu cầu của hệ thống. Còn mấy chuyện khác cô không quan tâm.
Nhiệm vụ ngày hôm nay đã hoàn thành. Mễ Mị ngay lập tức ném điện thoại sang một bên. Sau đó cô lại tiếp tục công việc của mình. Bây giờ Kinh Hoằng Hiên đang bận như vậy, chắc chắn anh ta chả có thời gian rảnh để trả lời tin nhắn của cô. Hầu như lần nào anh ta cũng đều từ chối.
Rõ ràng Kinh Hoằng Hiên không muốn lãng phí thời gian vào mấy việc vớ vẩn này. Trong lòng anh bây giờ chỉ có công việc là chân ái!
Một lúc sau, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Mễ Mị đành phải đóng nắp bút lại, cô cầm điện thoại lên nhìn, hiển thị tên người gọi là Kinh Hoằng Hiên!
Tại sao anh lại gọi điện thoại cho cô? Dù cô cảm thấy rất nghi hoặc nhưng cô vẫn phải nghe máy.
"Alo? Anh Hoằng Hiên."
"Ừ. Em đang ở nhà à?"
"Vâng..."
"Một lúc nữa anh sẽ qua đón em."
"Tại sao anh lại sang đón em??"
"Không phải vừa nãy em rủ anh đi ăn trưa à?"
"... Em nhớ ra rồi. Anh đợi em một chút... Em đi sửa soạn... "
Mễ Mị ngơ ngác. Sau khi cúp máy, cô mới để ý có một tin nhắn vừa mới gửi từ 5 phút trước
[ Kinh Hoằng Hiên: Được. ]
( ‵o′)! Hình như cô đã lấy nhầm kịch bản!
Lúc Kinh Hoằng Hiên đến đón cô. Mễ Mị cùng Kinh Hoằng Hiên rời đi trước ánh mắt vui vẻ và phấn kích của bác quản gia và dì Trương.
Kinh Hoằng Hiên mở bản đồ điện thoại ra nhìn, anh ngay lập tức chở cô đến quán ăn mà cô nhắc trong tin nhắn.
Hôm nay, Kinh Hoằng Hiên không mặc bộ vest giống như mọi ngày. Anh mặc chiếc sơ mi trắng cộc tay phối với quần bò. Anh như vậy trông trẻ hơn rất nhiều, khí chất trên người cũng bớt đi sự lạnh lùng và nghiêm túc. Mễ Mị không kìm chế được, cứ thi thoảng cô lại quay sang nhìn anh. Cô cảm thấy ngày hôm nay Kinh Hoằng Hiên, rất phù hợp với hình tượng bạn trai lý tưởng mà cô thích.
Kinh Hoằng Hiên vẫn tập trung lái xe. Lúc Mễ Mị quay sang nhìn anh, ngón tay trái anh khẽ gõ nhẹ vào vô lăng.
Đây là lần thứ 8 Mễ Mị quay sang nhìn anh.
"Em có muốn uống nước không?" Kinh Hoằng Hiên đột nhiên lên tiếng, tay của anh đột nhiên vòng về phía sau chỗ Mễ Mị đang ngồi. Đôi mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.
"Dạ, có ạ. Em cảm ơn anh rất nhiều." Mễ Mị ngây người ra một lúc, cô vội đưa tay ra cầm lấy chai nước lọc kia, cô mở nắp chai ra, rồi uống một ngụm nước.
"Nay anh không đi làm à?"
"... Không, bởi vì hôm nay là chủ nhật."