Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 665

Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt rút tay ra, ngáp một cái: “Buồn ngủ quá, đi ngủ thôi!”

Hoắc trì Viễn xoay người, đè cô ở dưới thân: “Đúng, đi ngủ thôi!”

“Em nói đi ngủ mà!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, đẩy Hoắc trì Viễn đang tiến sát gần mình.

“Thì anh cũng bảo đi ngủ!” Hoắc trì Viễn nói xong, cúi đầu che môi Tề Mẫn Mẫn.

Tề Mẫn Mẫn nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Hoắc trì Viễn, bắt đầu ảo não, đắm chìm vào tình cảm của anh.

Cũng chỉ là hai từ ‘đi ngủ’ mà vì hai người suy nghĩ khác nhau mà xảy ra hiểu lầm.

Cô có thể nói bản thân cực kỳ trong sáng không?

Ý cô là đi ngủ thật sự nha! Mà ý của Hoắc trì Viễn nói đến trò chơi ‘đánh vật’ giữa hai người!

“Nhắm mắt lại! Em cứ mở mắt như thế khiến anh không tiếp tục được, cảm thấy anh giống như đang thỏa mãn nhu cầu bản thân vậy!” Hoắc trì Viễn đột nhiên buông môi Tề Mẫn Mẫn, khàn giọng nói.

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Tề Mẫn Mẫn lạnh lùng hừ một tiếng.

Vậy mà anh không biết xấu hổ nói bản thân đang thỏa mãn nhu cầu bản thân, lại còn bắt cô hùa theo nữa chứ.

Trịnh Húc nghe ra ngữ khí trêu chọc Lynda, liền nhàn nhạt nở nụ cười: ” Em!”

“Chơi không vui!” Lynda bất mãn quăng một câu.

Ở cùng một Trịnh Húc bình tĩnh như vậy tựa hồ chẳng còn chút lạc thú nào cả.

Dường như chẳng có gì có thể khiến cho cảm xúc của Trịnh Húc có thể dao động, cũng chẳng có gì có thể khiến cho anh lo lắng.

“Đi thôi. Về nhà nào.” Trịnh Húc vơ lấy áo khoác ở trên bàn, sau đó nắm tay Lynda đi ra ngoài.

“Trịnh Húc, anh chú ý một chút đừng để bị người ta nói!” Lynda dùng sức muốn rút tay mình ra, không nghĩ muốn trở thành con khỉ trong mắt đồng nghiệp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK