Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1269

“Chỉ có vợ anh hiểu anh nhất!” Hoắc Nhiên trêu chọc cười nói.

“Đồ lang băm kia, em còn chưa đồng ý!” Vương Giai Tuệ gắt gỏng, “Anh đừng cứ mở miệng ra là vợ ơi vợ à.”

“Tiểu hạt tiêu thật là ác.” Hoắc Nhiên sầu não thở dài, “Khi nào tiểu hạt tiêu mới có thể nói với anh những câu dịu dàng tình cảm đây?”

“Bác sĩ Mông Cổ, anh đa cảm như vậy từ bao giờ vậy?” Vương Giai Tuệ bật cười một cái.

“Từ khi gặp em, tim anh cũng không phải là của anh nữa rồi.” Cô Nhiên ra vẻ thâm thúy nói.

“Vậy là của ai?” Vương Giai Tuệ khẽ cười hỏi.

“Của em đó!” Hoắc Nhiên lập tức trả lời, “Nó vẫn đang ở đây, em muốn đến lấy lúc nào cũng được!”

Vương Giai Tuệ hoàn toàn bị Hoắc Nhiên chọc cho cười.

Tiếng cười thoải mái của cô làm Hoắc Nhiên bị cuốn hút, cười đến sảng khoái.

“Hoắc Nhiên, anh không hợp làm nhà thơ đâu. Em nghe anh đọc thơ không cảm động gì hết, buồn cười lắm.” Vương Giai Tuệ cười đến đau bụng. Hoắc Nhiên rất ít khi nghiêm túc, cho nên khi anh trầm lắng nói ra tâm tình, cô liền không nhịn được muốn cười. Anh ở đầu bên kia chắc cũng cười muốn no luôn rồi.

“Chẳng lẽ em không nhìn ra mục đích của anh chính là làm em cười sao?” Hoắc Nhiên không kiềm chế được nói ra.

Anh không giống như Hoắc Tương, bụng lúc nào cũng đầy văn chương.

Anh muốn làm cho cô cười.

Cô càng nhìn càng thấy con gấu bông này giống y hệt tên lang băm Hoắc Nhiên kia.

Cô bắt đầu ôm nó vào ngực, cười nhắm mắt lại.

Tề Mẫn Mẫn ngồi trên xích đu, nhàn nhã ngồi nhìn Hoắc Trì Viễn tỉa lại cây cối trong vườn hoa.

Lúc này, điện thoại cô báo tin nhắn đến.

Cô mở di động, vừa nhìn hóa ra là của Hoắc Nhiên.

Hoắc Nhiên: ‘Chị dâu nhỏ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được!’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK