Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1345

Cô lập tức kích động nghe điện thoại: “Này!”

Cô còn tưởng rằng Hoắc Nhiên đã quên cô rồi, không nghĩ tới trễ như vậy còn nhớ đến gọi điện thoại cho cô.

Hốc mắt cô đã bắt đầu có chút ướt át.

“Hạt tiêu nhỏ, ngủ chưa?” Trong giọng nói của Hoắc Nhiên không hề che dấu sự sung sướng.

“Chưa. Không ngủ được.” Vương Giai Tuệ thành thực trả lời.

“Nhớ anh sao?” Hoắc Nhiên trêu chọc cười hỏi.

Lần này, Vương Giai Tuệ không hề giống như mọi lần phủ nhận ngay lập tức mà cô trở nên im lặng.

“Sao lại im lặng?” Hoắc Nhiên hưng phấn hỏi.”Thật nhớ anh sao?”

“Chừng nào thì anh về?” Vương Giai Tuệ mang theo ngữ khí có chút u oán hỏi lại.

Cô biết anh đi tham gia buổi thảo luận nghiên cứu vấn đề học thuật, sẽ có rất nhiều cơ hội để học tập, đồng thời cũng cần phải làm mấy ca phẫu thuật đã sớm được sắp xếp. Trong khoảng thời gian này bác sĩ Mông Cổ thực sự là bộn bề nhiều việc.

Cô không nên giục anh về nhà, nhưng mà cô nhịn không được.

Không có anh ở bên cô thật cô đơn tịch mịch!

“Bác gái ở nhà không?” Hoắc Nhiên không có trả lời Vương Giai Tuệ mà đặt ngược lại một câu hỏi thật “ liên quan”.

Anh đi đã hơn một tháng, cũng nên quay về rồi mới phải!

“Ừ! Lên ban công đi! Nhanh lên!” Hoắc Nhiên cười thúc giục, “Có bất ngờ đó!”

Bất ngờ sao?

Vương Giai Tuệ hơi dừng chân, trong lòng đầy nghi hoặc mở ban công ở phòng ngủ, đi ra ngoài.

“Em ra ngoài rồi!” Vương Giai Tuệ nhìn bầu trời đầy sao, dựa vào lan can nói.

“Tiểu Lạt Tiêu, em nhìn xuống dưới đi!” Hoắc Nhiên la lớn, “Bất ngờ ở dưới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK