Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 312

Ninh Hạo nhận thuốc, cảm kích cảm ơn.

“Lớp trưởng, đừng khách khí với mình như vậy, như vậy là không coi mình là bạn!” Tề Mẫn Mẫn nghiêm chỉnh kháng nghị. Cô cảm thấy được hai người bọn họ là loại bạn bè mà chỉ cần nhìn vào ánh mắt của đối phương là đã hiểu rõ người đó muốn gì, nói cảm ơn nghe có vẻ không quen.

“Được không nói!” Ninh Hạo vừa hỉ mũi, vừa nói.

Thời gian không sai lắm, Ninh Hạo lấy nhiệt kế ra, đang muốn nhìn, lại bị Tề Mẫn Mẫn đoạt lấy.

“37 độ tám, hơi sốt nhẹ.” Lúc này Tề Mẫn Mẫn mới yên lòng: “Nên nhớ uống thuốc là được.”

Cô lại lấy trong hòm thuốc ra một hộp kẹp ngậm.

Ninh Hạo nhận lấy, cảm động đến hốc mắt có chút ửng đỏ.

Chưa từng có người nào quan tâm anh như vậy, ngay cả ba mẹ cũng chưa từng.

Nhớ tới ba mẹ của anh chỉ biết đến công tác, cả ngày đều bận việc… xã giao liên tục, tâm tình của anh lại hạ xuống.

Tề Lạc không cam lòng mím chặt môi. Ninh hạo đối với người đàn bà dâm đãng như Tề Mẫn Mẫn như bảo bối, mà hờ hững với cô. Thật sự là tức chết cô rồi.

Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tề Lạc một cái: “Tề Lạc, da mặt của em dày như thế không sợ dọa người sao?”

“Chị, cái này gọi là chủ động, sao lại là da mặt dày chứ? Chị chưa từng nghe qua nữ truy nam cách tầng sa sao?” Tề Lạc giả vờ khờ dại cười cười.

“Em khẩn trương về nước cho chị, đừng ở chỗ này làm mất mặt chị!” Tề Mẫn Mẫn đặt dao nĩa xuống, không cảm xúc ra lệnh.

“Mỗi người đều có quyền theo đuổi tình yêu. Tôi yêu Ninh Hạo, tôi liền muốn theo đuổi anh ấy. Chị à, Ninh Hạo không phải của chị, chị không có quyền ngăn cản tôi?” Tề Lạc khiêu khích nhìn Tề Mẫn Mẫn.

“Tình yêu?” Tề Mẫn Mẫn trào phúng nở nụ cười một tiếng: “Nếu Ninh hạo không phải con trai của Ninh Hướng Thiên, em sẽ yêu cậu ấy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK