Chương 448
Hồi lâu sau, Hoắc trì Viễn thở hổn hển buông Tề Mẫn Mẫn ra đứng lên. Anh ảo não liếm môi một chút:”Anh đi tắm!”
“Đáng đời! Cho dù anh có GX hay XX đều không được, tự đào hố rồi nhảy xuống rồi chứ?” Tề Mẫn Mẫn ôm chăn, nghịch ngợm cười xấu xa.
“Em cứ việc vui sướng khi người khác gặp họa đi! Từ tối mai, anh nhất định sẽ đòi lại!” thốt ra câu nói tràn ngập khí thế và uy hiếp xong anh liền đi về phía nhà tắm.
Ninh Hạo nửa đêm uống rượu, vào phòng tắm tắm rửa, sau đó trở lại phòng ngủ, mở điện thoại có tin nhắn đến.
Cậu mở màn hình, nhìn thấy đó là tin nhắn của Tề Lạc: “Anh Ninh Hạo, ngày mai thi xong có thể gặp một chút không?”
Cậu ngồi bên giường, nhìn chằm chằm tin nhắn của Tề Lạc ngây ngốc.
Chắc chắn ba không tin tưởng cậu có tình cảm với Tề Lạc. Nếu cậu và Tề Lạc không có động thái gì thì ba cậu chắc chắn sẽ phát hiện ra.
Cậu tin chắc rằng nhân viên của ba cậu có thể dễ dàng tìm ra.
Nhưng mà kỳ tích này không tồn tại được lâu. Năm 18 tuổi này, sợi dây kết nối giữa cậu và Tề Mẫn Mẫn đã bị ông trời cắt đứt.
Ninh Hạo vùi mặt vào bàn tay, hơn xoa trán.
Không thể tiếp tục sống trong quá khứ nữa nếu không trái tim cậu không thể bình tĩnh được.
Gió lạnh luồn vào trong áo ngủ khiến trái tim cậu cũng lạnh lẽo như băng.
Cậu đã đánh mất cô gái cậu yêu.
Trở về phòng, Ninh Hạo cầm lấy điện thoại, quả nhiên đã thấy tin nhắn trả lời.