Chương 129
Trịnh Húc đứng dậy ra ngoài.
Sau khi RIO được đưa đến, Hoắc Trì Viễn nâng chai rượu, muốn vui đùa cùng với Smith:”Cheers!”
“Rượu này mời anh, không say không về.” Smith cầm một chai XO, rót đầy ly.
Cả đêm rồi mặc kệ chồng, vợ của Smith đột nhiên mở miệng:”Anh yêu, anh uống nhiều quá rồi.”
Smith vừa chạm môi vào ly rượu, nghe được lời nói của vợ, lập tức đem rượu để lên bàn, cầm lấy RIO, vừa pha vừa bất đắc dĩ nói:”Chúng ta đều là người được vợ hiền trông nom”.
Hoắc Trì Viễn hiểu rõ nở nụ cười.
Sau khi đưa vơj cồng Smith về khách sạn, Hoắc Trì Viễn liền xoay người rời đi.
“Hoắc tổng!” Lynda đột nhiên gọi Hoắc Trì Viễn lại.
“Lynda, không còn sớm, cô cũng về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Hoắc Trì Viễn không có xoay người, lạnh lùng nói.
Lynda đột nhiên chạy tới, ôm lấy thắt lưng Hoắc Trì Viễn từ phía sau: “Hoắc tổng, em thích anh!”
Ngồi ở trong xe, Hoắc Trì Viễn nhắm mắt lại, phiền chán xoa ấn đường.
Lynda vẫn luôn là một người phụ nữ hiểu chuyện, cho dù thích anh cũng không có làm chuyện gì quá phận. Anh nghĩ chỉ cần mình phân rõ giới tuyến với cô ta, cô ta có thể biết điều buông tha. Không nghĩ tới đêm nay cô ta thế nhưng nương mem say cầu yêu với anh.
Nhớ tới buổi sáng Tề Mẫn Mẫn phát giận với anh vì Lynda, khóe môi của anh không tự giác nhếch lên. Xem ra trực giác của phụ nữ rất lợi hại. Cho dù là hồi nhiên như Tề Mẫn Mẫn, cũng có thể đoán ra tâm tư của tình định.
Tề Mẫn Mẫn giữ lấy anh khiến cho anh một loại cảm giác kiêu ngạo.
Anh phát hiện đêm nay số lần bản thân tưởng niêm cô vượt qua số lần tưởng niệm Tưởng Y Nguyên.
Lúc Maybach đi qua một siêu thị, anh đột nhiên mở miệng: “Dừng xe!”