Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1607

“Anh thề độc như thế làm gì?” Vương Giai Tuệ vừa tức vừa vội vàng sẵng giọng.

“Sợ em không tin anh.” Hoắc Nhiên điềm đạm đáng yêu nháy mắt.

“Chiêu đáng yêu này có thể dừng diễn được không?” Vương Giai Tuệ cười bĩu môi.

“Em gả cho anh đi!” Hoắc Nhiên không hề điềm đạm đáng yêu nữa, mà là khí phách mười phần mở miệng ra lệnh.

“Cường đạo, khí thế của anh không đủ.” Vương Giai Tuệ cười nói.

Hoắc Nhiên vô lực tựa vào ghế.”

“Em còn một năm nữa mới đủ hai mươi.” Vương Giai TUệ ngượng ngùng cúi đầu. “Nếu sang năm … anh … còn muốn cưới em… chúng ta kết hôn đi!”

“Thật sao? Em đồng ý rồi.” Hoắc Nhiên kích động ôm lấy cô, nhiệt tình hôn cô.

“Con rể…..có chuyện gì từ từ nói…..từ từ nói…..” Tên đàn ông lập tức nịnh nọt, nở nụ cười tươi rói, ôm ngực, giãy giụa đứng lên.

Bà bị Vương Bảo Tài chọc tức!

Năm đó, bà thật sự bị mù mắt rồi mới cảm thấy người đàn ông này đẹp trai, có thể gửi gắm cả cuộ đời.

“Để con giúp mẹ trả cho ông ta!” Vương Giai Tuệ nghe xong, lập tức đánh về phía Vương Bảo Tài, đấm đá đủ kiểu.

Vương Bảo Tài vừa đứng vững đã bị Vương Giai Tuệ gạt ngã.

“Con gái, đau!” Vương Bảo Tài đáng thương, tội nghiệp hét lên.

“Tôi không phải con gái ông. Ông về nhà mà ôm ấp con trai ông đi!” Vương Giai Tuệ bất mãn rống to, “Cút!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK