Hay là Tướng quân vương hầu?
Chu Tranh không biết.
“Công tử, xin mời đi theo ta.”
Ngay khi Chu Tranh đang nhìn xung quanh, tiếng nói như chim vàng oanh lặng lẽ vang lên.
Chỉ thấy một cái bóng tuyệt đẹp xuất hiện
trong tầm mắt.
Da trắng nõn nà, tay mịn màng, nét ngọc mày ngài, vẻ đẹp tuyệt mỹ đến từng chi tiết!
Nữ tử này mặc váy lụa màu hồng nhạt thêu hoa, mái tóc đen được búi lên bằng trâm cài khắc hoa văn, không hề có cảm giác thấp kém, ngược lại phong thái yểu điệu, nhìn mãi không chán!
Nếu không phải Chu Tranh biết Yến Xuân Lâu là thập đại hoa lâu thì e rằng hắn đã nghĩ nữ tử trước mắt này chính là mỹ nữ nhà lành nào đó.
“Có vẻ như đồng ý với Cung Đàn quả thực là một lựa chọn tốt.”
Chỉ điều này thôi đã khiến Chu Tranh cảm thấy vui vẻ.
Dù sao đây chưa phải là hoa khôi, nhưng với vẻ đẹp như vậy, không biết khi hoa khôi thật xuất hiện sẽ kinh diễm đến mức nào!
Nghĩ đến đây, sự mong đợi trong nội tâm của Chu Tranh càng trở nên mạnh mẽ hon.
“Đây có phải là lần đầu tiên công tử đến Yến Xuân Lâu của chúng tôi không?”
“Nhưng hôm nay công tử rất may mắn.”
Nữ tử dường như đã biết sẽ có người đến, chỉ cần nhìn một cái đã dẫn hắn đi về hướng tầng hai.
“May mắn?”
“Là ý gì?”
Chu Tranh không phủ nhận đây là lần đầu tiên hân vào hoa lâu, dù sao, những thứ đòi hỏi kinh nghiệm như thế này thì không thể làm giả được.
Chưa kể nguyên chủ là một kẻ ngổc, ngay cả bản thân Chu Tranh cũng chưa từng bước vào những noi kỹ nữ này.
“Hôm nay là ngày khai bao của hoa khôi chúng tôi, công tử thật biết chọn thời điểm.”
Nữ tử che miệng mỉm cười, đôi mắt ngấn nước, giống như quyến rũ, câu mất hồn phách người khác.
Đặc biệt là khi dẫn Chu Tranh lên lầu, đôi chân lắc lư vặn vẹo phần hông, làm nổi bật sự săn chắc và tròn trịa khiến người ta phải có những ý nghĩ kỳ lạ!
“Mẹ kiếp, ở hoa lâu còn giả bộ thanh thuần cái gì!”
Nghĩ đến đây, chu Tranh nhếch môi, nhìn thẳng vào nữ tử, nhìn thẳng vào mông nữ tử này, dù sao hắn cũng tiêu tiền rồi, không nhìn thì hơi phí!
“Người đó là ai vậy?”
“Lại có thể khiến Lam tiên tử đích thân dẫn
đường!”
“Xem ra địa vị không tầm thường đâu.”
Rất nhiều nam nhân ở tầng một hơi nheo mắt lại, sau đó nhìn nhau, trong mắt bọn họ đêu xen lẫn ý hàm xúc khác nhau.
Ngoài hoa khôi trong Yến Xuân Lâu thì vẫn còn Thất Đại tiên tử, tất cả đều là những mỹ nữ tuyệt thế, ngàn dặm mới tìm được một người!
Rất nhiều quý tộc vì muốn chiếm được sự ưu ái của Thất Đại tiên tử, đã không ngần ngại ném hàng ngàn lượng vàng!
Nhưng cho dù làm vậy cũng khó có được sự ưu ái của Thất Đại tiên tử!
Chứ đừng nói chi là khiến Thất Đại tiên tử đích thân dẫn đường.
“Xem ra hôm nay hoa khôi mở bao, chúng ta chỉ có thế là khán giả thôi.”
Khá nhiều người cau mày, sau đó thở dài rồi lắc đầu.
“Hừ, có thế trở thành khán giả cũng không tệ.”
“Dù gì trong ngày thường chúng ta muốn gặp hoa khôi cũng không phải chuyện dễ dàng gì-”
“Vả lại, đừng nói là hoa khôi, cho dù chúng ta
tiêu hết tài sản của mình cũng không thể có được
Thất Đại tiên tử nữa.”
Một tráng hán cười giễu cợt, mọi người cũng khônq nói qì nữa.