Chuyện Chu Tranh bị ám sát làm chấn động triều đình và dân chúng, cả hoàng đế cũng đích thân hạ chỉ nhất định phải nghiêm túc điều tra hung thủ đứng phía sau.
Triều đình hành động, quan phủ nha môn bày ra tư thế muốn đào sâu ba thước tìm ra thủ phạm thật sự đứng phía sau.
Cả Hoàng Thành Tỉ cũng tham dự điều tra. Toàn bộ đế đô đều nơm nớp lo sợ, thấp thỏm lo âu.
"Không nghĩ tới phó chỉ huy sứ Cung đại nhân danh chấn khắp nơi của Hoàng Thành Ti lại là mỹ nhân như thế"
Nữ tử trước mắt có ngũ quan tỉnh xảo gần như không tìm thấy tì vết, khuôn mặt trong trẻo như nước mật đào khiến người ta sinh lòng hướng tới, nhịn không được muốn cắn một cái.
Nhìn chăm chằm nữ tử trước mắt, dù là Chu Tranh cũng hai mắt đăm đăm, trái tim đập mạnh liên hồi.
Nhất là đôi mắt phượng độc hữu đặc sắc của nàng ta như có thể hút hồn người khác, Chu Tranh vừa đối mặt đã muốn hãm sâu vào trong đó.
Quan trọng nhất là trên người nàng mặc bộ đồ Phi Ngư đặc trưng của Hoàng Thành Ti, quần áo buộc chặt eo nhỏ càng làm nổi bật dáng người hoàn mỹ trước sau lồi lõm, bội kiếm bên hông càng gia tăng cảm giác hiên ngang.
Nữ tử của vương triều Đại Chu dù chưa đến mức không được tuỳ tiện gặp người như tiểu thư khuê các thời phong kiến, nhưng phần lớn sẽ coi chuyện chăm sóc phu quân con cái là chính, người vào triều làm quan giống Cung Đàn cũng rất ít.
"Thái tử điện hạ chê cười." Cung Đàn bị Chu Tranh không chút che giấu nhìn chăm chăm, phát giác trong mắt hắn dần dần bắn ra tia lửa nóng thì nàng hơi nhíu mày lại, trên mặt hiện lên một tia chán ghét.
"Bệ hạ quan tâm Thái tử nên đặc biệt lệnh cho thần đến bảo vệ an toàn cho phủ Thái tử." Cung Đàn cúi đầu chắp tay ôm quyền.
"Phụ hoàng thật là quan tâm bổn cung."
Hoàng Thành Ti là một cơ cấu đặc vụ khổng lồ, chia thành ba bộ phận gồm quan, lại, binh.
Trong đó quan được tạo thành từ chỉ huy sứ và sáu phó chỉ huy phó sứ trông coi hoàng thành, thống lĩnh mấy ngàn binh lại, trực tiếp phụ trách bảo vệ Thánh thượng, có quyền thế cực lớn.
Cả quan to tam phẩm trong triều cũng phải khách sáo với họ mấy phần.
Mà Cung Đàn chính là một trong những phó chỉ huy sứ phụ trách tuần tra bảo vệ, tính ra cũng là người rất có sức nặng trong toàn bộ Hoàng Thành Ti.
Cái gọi là tuần tra bảo vệ chính là phụ trách canh gác và bảo vệ chung quanh hoàng cung.
Không phải ai cũng có tư cách trở thành phó chỉ huy sứ trong cơ cấu này.
Không chỉ cần có thực lực mà sức chiến đấu cũng phải cực mạnh, phải có sự dũng mãnh ngăn chặn được cả vạn người, còn cần trung thành tuyệt đối với Thiên tử, không sợ sinh tử.
Cũng nhờ bọn họ mà hoàng cung mới giống như tường đồng vách sắt, hạng người giá áo túi cơm không dám mạo hiểm xâm phạm.
Bởi vậy có thể nhìn ra nữ tử trông có vẻ oai hùng hiên ngang này tuyệt đối không đơn giản.
"Ngươi có thể tùy ý đi lại trong cả phủ Thái tử, coi như nhà mình là được rồi." Chu Tranh giơ hai tay ra, ánh mắt lại âm thầm quét qua bộ ngực hung hãn của Cung Đàn, tia lửa nóng trong mắt suýt lại bốc cháy lên.
"Vẫn là làm hoàng đế thích hơn, không nói cái khác, chỉ bàn đến chuyện nữ nhân bên cạnh ai cũng không kém"
Chu Tranh oán thầm, dù là Thục Phi trước đó hay là Cung Đàn bây giờ đều có nét độc đáo riêng, nhưng ai cũng là mỹ nhân hàng đầu, thử hỏi sao không làm người ta hâm mộ?
"Ý của bệ hạ là để thần đi theo bên cạnh bảo vệ Thái tử." Thấy Chu Tranh đứng dậy chuẩn bị rời đi, Cung Đàn cau mày vội vàng mở miệng.
"Vậy cần ngủ chung không?" Khóe miệng Chu Tranh nhếch lên một độ cong, thản nhiên mở miệng.
"Vô sỉ"
Nghe ra hàm ý trong câu nói của Chu Tranh, Cung Đàn tức giận đến mức đỏ mặt phừng phừng.
Nếu không phải e ngại thân phận của Chu Tranh thì chỉ câu nói vừa rồi đã đủ để Cung Đàn rút kiếm chém giết.
"Bổn cung mạng lớn, hơn mười tên áo đen ám sát lúc mưa †o gió lớn cũng không giết được ta, huống chỉ hiện tại có Cung Đàn đại nhân tọa trấn." Chu Tranh nhún nhún vai, cố ý hơi kéo dài giọng nói.
Trước kia phủ Thái tử sẽ không trở thành điểm chú ý của Hoàng Thành Ti, nhưng sau cuộc nghị luận trên triều chứng minh chứng si ngốc của hắn biến mất thì chỉ sợ chung quanh sớm đã trải rộng tai mắt.