Mục lục
Truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Minh Thịnh Thế là công ty giải trí vươn lên mạnh mẽ trong năm vừa qua.

Hai tiểu sinh có nhân khí cao mới nổi tiếng và hai trong số bốn tiểu hoa đán của làng giải trí, đều đầu quân cho Đường Minh Thịnh Thế.

Chưa kể đến ảnh đế Tô Lạc chấm dứt hợp đồng với công ty ban đầu, sẽ xuất hiện ở buổi lễ hôm nay để chính thức ký hợp đồng với Đường Minh Thịnh Thế..

Vì vậy, từ sáng sớm, địa điểm tổ chức đã chật kín người, người hâm mộ, đám phóng viên từ các tờ báo khác nhau và những vị khách mời từ các gia đình thượng lưu…..

Xe của Tô Nhất Trần chậm rãi lái vào và dừng lại ở lối vào của địa điểm tổ chức.

Lúc này Túc Bảo mới ý thức được một vấn đề nghiêm trọng!

Hôm nay cô bé không chải tóc, không thắt bím nhỏ xinh! …

Túc bảo xoa xoa đầu, víu vào cửa xe: “Cậu cả, Túc Bảo không xuống được đâu, đầu con như cái ổ gà ý, huhu”

Tô Tổng: “…”

Gì mà đầu như ổ gà?

Ngắm nghía kỹ mới hiểu ra, cái đầu nhỏ của Túc Bảo quả nhiên rối tung, chưa được chải.

“À không sao!” Tô Nhất Trần khẽ vuốt tóc Túc Bảo, định dùng tay thay lược chải suôn tóc cô bé.

Tiếc thay không sao ép được mấy sợi tóc xù không nghe lời kia.

Tô Nhất Trần vuốt tóc xong càng khiến đầu Túc Bảo rối hơn.

Túc Bảo rối rắm: “Không sao thật à cậu?”

Cô bé từng thấy rất nhiều thần tiên tỷ tỷ, trên đầu các tỷ tỷ kia còn có hồ điệp.

Còn tóc cô bé lại giống ổ gà…. Huhuhu, cô bé không muốn xuống xe với bộ dạng này đâu.

Gương mặt của cục bột nhỏ đã nhăn lại như trái mướp đắng.

Đã là con gái thì ai cũng thích cái đẹp, không phân biệt tuổi tác.

Tô Nhất Trần phì cười: “Vậy cậu cả buộc tóc cho Túc Bảo nhé!”

Túc Bảo gật đầu như bổ củi, lục lọi trong chiếc túi và tìm thấy hai sợi dây chun nhỏ.

“Cậu ơi, con muốn bện hai bím tóc!”

Tô Nhất Trần gật đầu.

Hai bím tóc thôi mà!

Chẳng phải rất đơn giản ư?

5 phút sau.

Tô Nhất Trần mở hai cúc áo sơ mi trên cùng, áo vest cũng cởi ra luôn.

Tay áo được xắn lên.

Tô Nhất Trần đầu đầy mồ hôi quyết chiến với mái tóc của Túc Bảo.

Túc Bảo giục: “Cậu cả, xong chưa ạ?”

Trán Tô Nhất Trần nhỏ xuống một giọt mồ hôi: “Sắp sửa!”

Túc Bảo: “Hí hí, cậu cả bện tóc lâu vậy nhất định sẽ đẹp lắm đây!”

Tô Nhất Trần: “…..”

Anh ấy từ bỏ đấu tranh, trầm mặc nhìn hai bím tóc của Túc Bảo….

Ừm, đẹp lắm….

Không tồi…

“Được chưa ạ?” Túc Bảo duỗi tay ra sờ thử.

Tô Nhất Trần lập tức bắt lấy tay cô bé: “Được rồi, con đừng vuốt tóc kẻo rối!”

Hơi khựng lại rồi nói tiếp: “Đẹp lắm!”

Tài xế ngồi phía trước không đành lòng nhìn thẳng, chỉ liếc một cái.

Tô Nhất Trần ho khẽ một tiếng rồi mặc áo vest, cài khuy áo sơ mi.

“Đi nào!”

Túc Bảo ngoan ngoãn nghe lời, vui vẻ gật đầu.

Hoàn toàn không hay, mình đã bị cậu ruột gài bẫy…..

Bên ngoài xe.

Mọi người đều hướng mắt về chiếc Maybach màu đen ở lối vào.

Người bên tổ chức đương nhiên nhận ra xe của Tô Nhất Trần, nhưng vì sao xe dừng ở cửa năm phút đồng hồ không nhúc nhích?

Các phóng viên cũng ló đầu ra nhìn.

Tô Nhất Trần chưa xuống xe, xe anh cũng không lái đi thì xe sau chỉ đành xếp hàng chờ, thật trùng hợp, xe sau là xe nhà họ Lam.

Tuyết Nhi nhìn đồng hồ, hỏi: “Tô tổng đang làm cái gì không biết?”

Mẹ Tuyết Nhi nói: “Hay chúng ta xuống xe trước!”

Thế là một nhà ba người họ Lam xuống xe.

Tuyết Nhi mặc một chiếc váy đuôi cá dài màu trắng công chúa, chiếc đuôi cá dài xõa trên mặt đất, mái tóc được búi lên gọn gàng, trông cao quý như một nàng vương phi nhí.

Nhìn thấy một cô bé xinh đẹp như vậy xuống xe, các phóng viên có mặt tại buổi lễ không khỏi sáng mắt lên, chụp ngay vài bức ảnh.

Tuyết Nhi lập tức cong môi, hai tay đan vào nhau đặt trước bụng, trong lòng vô cùng vui vẻ!

Xem ra chiếc váy cô bé chọn hôm nay rất đẹp nha!

Nhất định là cô bé xinh đẹp nhất buổi lễ hôm nay rồi!

Đang nghĩ vậy thì cửa xe phía trước mở ra.

Tô Nhất Trần xuống xe, ngay lập tức, tất cả các máy ảnh đều hướng về anh ấy!

Tuyết Nhi ngoan ngoãn gọi : “Chào chú Tô!”

Tô Nhất Trần hơi khựng lại, chau mày nhìn Tuyết Nhi một cái rồi không ừ hử gì, chỉ khom người duỗi tay vào trong xe.

Mặt Tuyết Nhi lập tức nóng bừng, chỉ cảm thấy thật mất mặt.

Mẹ Tuyết Nhi nhỏ giọng an ủi: “Không sao đâu con, chắc Tô tổng không nghe thấy!”

Lúc này cũng chẳng ai chú ý tới Tuyết Nhi nữa.

Thấy động tác của Tô Nhất Trần, các phóng viên hồi hộp đưa máy ảnh lên.

Tô Nhất Trần là người đứng đầu Tập đoàn Tô Thị, có thể nói là gia đình giàu có số một của đất nước rồng.

Anh ấy có hai người con trai, nhưng mọi người đều không biết Tô phu nhân trông như thế nào.

Thậm chí còn đồn đại nhà họ Tô không có Tô phu nhân, hai đứa trẻ chui ra từ ống nghiệm, mục đích tồn tại ban đầu của hai đứa trẻ là cấy ghép nội tạng cho con gái nhà họ Tô là Tô Cẩm Ngọc.

Lúc này thấy Tô Nhất Trần duỗi tay vào xe như muốn đỡ ai đó ra ngoài, mọi người đều vô cùng kích động, cứ ngỡ sắp được diện kiến dung mạo của Tô phu nhân chỉ có trong lời đồn.

Kết quả, mọi người trông thấy một cục bột nhỏ mặc chiếc đầm búp bê màu hồng nhảy vọt xuống.

Tô Nhất Trần đỡ lấy cô bé, một tay ôm bé, một tay chỉnh cà vạt, sải chân đi vào địa điểm tổ chức.

Mọi người đều sửng sốt.

Cục bột nhỏ trong lòng Tô Nhất Trần có hai bím tóc rối bù trên đầu, mặc một chiếc váy búp bê đơn giản thường ngày và mang một chiếc túi vải nhỏ …

Hoàn toàn không ăn nhập với buổi lễ trang trọng!

Nhưng không thể phủ nhận, cô bé vô cùng đáng yêu!

Tổng giám đốc mặt lạnh như muốn lột da tầng lớp cao cấp khi họp mà giờ đây lại đang cưng nựng bế một cục bột nhỏ đáng yêu trong lòng!

Máy quay của các phóng viên đều hướng về hai cậu cháu.

“Cô nhóc đáng yêu nhìn bên này!”

“Woa, tiểu thiên kim đẹp quá!”

Túc Bảo bất ngờ nhìn về phía ống kính rồi tạo kiểu.

Tô Nhất Trần khựng bước.

Thế là tổng giám đốc mặt lạnh cùng cục bột nhỏ trong lòng anh ấy đứng chụp ảnh trên thảm đỏ.

Tô Nhất Trần không kiêng dè gì, khi trước Tô Cẩm Ngọc được nhà họ Tô giấu đi, đến khi chết cũng không biết tới thế giới phồn hoa, thậm chí người đời còn ít người biết tới cô….

Bây giờ, Túc Bảo của nhà họ xứng đáng để cả thế giới biết đến—- Cô bé chính là công chúa nhỏ được cả nhà họ Tô yêu chiều.

Một nhà ba người họ Lam bị ghẻ lạnh phía sau bỗng thấy hơi ngượng.

Tuyết Nhi vốn đang vui vẻ, nhưng khi trông thấy Túc Bảo được Tô Nhất Trần ẵm dưới ánh mắt ngưỡng mộ của bao người thì niềm vui trong lòng Tuyết Nhi cũng lụi tàn.

Đám phóng viên vốn đang chụp hình cô bé cơ mà!

Kết quả, Túc Bảo vừa tới đã cướp hết sự chú ý của Tuyết Nhi.

Liếc nhìn cái đầu ổ gà và chiếc đầm tầm thường của Túc Bảo, Tuyết Nhi chỉ thấy không thể so sánh với mình. Vậy tại sao ai cũng khen Túc Bảo đáng yêu, vì Túc Bảo có người cậu rất lợi hại sao?

Tuyết Nhi cắn môi, đi vào trong rồi bày ra bộ dạng vô cùng ngạc nhiên.

Cô bé cười trêu: “Em gái Túc Bảo, sao tóc em xấu thế này, tự em bện tóc sao? Hay chị giúp em buộc lại nha!”

“Chị từ ba tuổi đã biết tự bện tóc rồi, hôm nay chị cũng tự làm, em thấy đẹp chưa?”

Mọi người không khỏi liếc nhìn tóc Tuyết Nhi…..

Tóc búi cao kiểu công chúa, còn mang theo rất nhiều kẹp tóc hình con bướm pha lê sáng bóng.

Người lớn như họ còn không làm nổi, một cô nhóc …… chắc không tạo nổi kiểu tóc như vậy đâu nhỉ?

Thấy mọi người đã hướng ánh nhìn về mình, lòng Tuyết Nhi lại vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK