Trở về biệt phủ của Hạ gia, Hạ Tuấn Thiên nắm tay tiểu Tru bước vào trong. Vừa bước vào thôi mà tiếng của Hạ Trì-Chủ tịch của công ty AZ đồng thời cũng là ông nội của Hạ Tuấn Thiên vang lên:
- Về rồi đấy à? Mau lại đây ta có chuyện muốn nói với con.
Thôi xong rồi, lại là cái văn muôn thuở này.
- Tiểu Tru lên phòng trước đi con.
Dặn dò tiểu Tru xong xuôi, Hạ Tuấn Thiên mới đi tới ngồi xuống bên cạnh Hạ Trì.
- Ông nội có chuyện gì vậy?
- Tiểu Thiên, con có biết năm nay con bao nhiêu tuổi rồi không? Con cũng không còn nhỏ nữa, con định để ta lo cho con đến bao giờ đây?
Hạ Tuấn Thiên khẽ thở dài. Ngay từ cái câu đầu tiên của Hạ Trì, anh đã đoán trước được những câu tiếp theo rồi mà cứ cố chấp nghĩ rằng ông sẽ nói chuyện khác.
- Ông nội, con cũng cần có chút thời gian chứ. Hiện tại công ty có nhiều dự án mới cần hoàn thiện với lại ngoài lúc làm việc ở công ty ra con vẫn muốn để dành chút thời gian để chăm sóc cho tiểu Tru.
- Tiểu Tru giờ cũng đã lớn rồi, con không thể cứ mãi lấy tiểu Tru ra để làm cái cớ không lấy vợ được. Bây giờ con hỏi thằng bé thử xem thằng bé có muốn có mẹ và có thêm những người em trai em gái dễ thương không? Không phải nói nhiều, con thu xếp công việc đi, cuối tuần này đi xem mắt. Ta đã sắp xếp cho con một vài cô gái rồi, con chỉ cần tới đó mà thôi.
Không để cho Hạ Tuấn Thiên có cơ hội từ chối, Hạ Trì đã nhanh chân đứng dậy rồi rời đi. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu trong tháng Hạ Tuấn Thiên bị ông giục đi xem mắt. Anh luôn lấy cớ công ty bận việc để trốn tránh nhưng nhìn xấp ảnh Hạ Trì để quên trên mặt bàn, Hạ Tuấn Thiên khẽ thở dài lần này có vẻ khó trốn rồi đây. Cuộc đời này còn dài lắm mà cần chi phải lấy vợ sớm chứ.
Tại khách sạn nơi Mộc Tử Niên đang ở.
Lệ Lệ vừa lướt web vừa dọn quần áo. Bất ngờ một bài viết đập ngay vào mắt cô với tựa đề "người mẫu Ela bất ngờ quay trở về nước và chấm dứt hợp đồng với công ty cũ." Lệ Lệ kinh ngạc đọc dòng caption. Rõ ràng chuyện Mộc Tử Niên trở về nước ở bên Mỹ chỉ có Adis biết còn cả chuyện dừng hợp tác với công ty cũ chuyện này người ngoài cũng đâu có thể biết được. Theo hạn hợp đồng thì cuối năm sau sự hợp tác của hai bên mới chấm dứt, nhưng vì muốn công cuộc trở về nước mở công ty diễn ra nhanh hơn, Mộc Tử Niên đã dừng hợp đồng ngay. Công ty cũng nói sẽ không tiết lộ chuyện riêng ra bên ngoài vậy mà vừa mới hạ cánh máy bay còn chưa hết một ngày giới truyền thông đã thi nhau chia sẻ, phát tán tin tức lên mạng xã hội rồi. Sắp tới còn có ra mắt sản phẩm mới, chuyện lùm xùm này không giải quyết nhanh sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến công việc.
Từ đằng sau, Mộc Tử Niên đi tới ôm lấy cổ của Lệ Lệ, cô cất tiếng:
- Tiểu Lệ, có chuyện gì mà trông cậu căng thẳng quá vậy?
- Cậu xem đi, tin tức về cậu dạo này loan nhanh thật đấy.
Đọc bài viết mà Lệ Lệ đưa cho, Mộc Tử Niên khẽ nhíu mày:
- Sao giới truyền thông bây giờ rảnh rỗi quá vậy? Mà trước khi dừng hợp đồng không phải bên phía công ty nói sẽ không tiết lộ chuyện này cho giới truyền thông biết sao? Chuyện này là như nào vậy?
Lệ Lệ nhìn Mộc Tử Niên, cô nói:
- Cậu liên lạc thử cho Adis xem. Cậu ấy vẫn ở Mỹ biết đâu có tin tức gì.
Mộc Tử Niên lấy điện thoại của mình định hỏi chuyện Adis, chưa kịp để cô gọi, Adis đã gọi cho cô.
- Alo! Tớ nghe đây!
- Ela, bài viết ở trên web cậu đã xem chưa?
- Tớ xem rồi. Có chuyện gì vậy? Sao truyền thông lại biết được nhiều chuyện của tớ thế?
Adis ở đầu dây bên kia vừa bối rối vừa lo lắng:
- Tớ cũng không rõ. Tớ vừa đi quay về thấy bài viết ấy nên phải gọi hỏi cậu ngay. Tớ nghe chị Dany (trợ lý của Adis) nói có người đã bán tin tức của cậu cho giới
truyền thông đấy.
Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Mộc Tử Niên đáp:
- Có người bán tin sao? Cậu giúp tớ điều tra đi. Tớ ở bên này thu xếp một số chuyện rồi quay lại.
- Được! Tớ đợi cậu!
Tắt điện thoại, kết thúc cuộc gọi, Mộc Tử Niên bắt đầu chìm vào suy nghĩ của mình. Cô luôn sống rất tốt, không gây thù chuốc oán với ai tại sao lại có người đi bán tin tức của cô mà hơn nữa tại sao người ấy lại biết được nhiều chuyện của cô vậy. Những suy nghĩ cứ mãi quẩn quanh trong đầu khiến Mộc Tử Niên khó chịu.
- Thôi không suy nghĩ nữa. Quá là mệt rồi. Việc này để điều tra kĩ một chút rồi giải quyết đi tiểu Lệ. Chúng ta đi nghỉ ngơi thôi, ngày hôm nay cũng vất vả quá rồi.
- Ừm. Tớ biết rồi! Cậu đi nghỉ đi.
- Ok!
- Về rồi đấy à? Mau lại đây ta có chuyện muốn nói với con.
Thôi xong rồi, lại là cái văn muôn thuở này.
- Tiểu Tru lên phòng trước đi con.
Dặn dò tiểu Tru xong xuôi, Hạ Tuấn Thiên mới đi tới ngồi xuống bên cạnh Hạ Trì.
- Ông nội có chuyện gì vậy?
- Tiểu Thiên, con có biết năm nay con bao nhiêu tuổi rồi không? Con cũng không còn nhỏ nữa, con định để ta lo cho con đến bao giờ đây?
Hạ Tuấn Thiên khẽ thở dài. Ngay từ cái câu đầu tiên của Hạ Trì, anh đã đoán trước được những câu tiếp theo rồi mà cứ cố chấp nghĩ rằng ông sẽ nói chuyện khác.
- Ông nội, con cũng cần có chút thời gian chứ. Hiện tại công ty có nhiều dự án mới cần hoàn thiện với lại ngoài lúc làm việc ở công ty ra con vẫn muốn để dành chút thời gian để chăm sóc cho tiểu Tru.
- Tiểu Tru giờ cũng đã lớn rồi, con không thể cứ mãi lấy tiểu Tru ra để làm cái cớ không lấy vợ được. Bây giờ con hỏi thằng bé thử xem thằng bé có muốn có mẹ và có thêm những người em trai em gái dễ thương không? Không phải nói nhiều, con thu xếp công việc đi, cuối tuần này đi xem mắt. Ta đã sắp xếp cho con một vài cô gái rồi, con chỉ cần tới đó mà thôi.
Không để cho Hạ Tuấn Thiên có cơ hội từ chối, Hạ Trì đã nhanh chân đứng dậy rồi rời đi. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu trong tháng Hạ Tuấn Thiên bị ông giục đi xem mắt. Anh luôn lấy cớ công ty bận việc để trốn tránh nhưng nhìn xấp ảnh Hạ Trì để quên trên mặt bàn, Hạ Tuấn Thiên khẽ thở dài lần này có vẻ khó trốn rồi đây. Cuộc đời này còn dài lắm mà cần chi phải lấy vợ sớm chứ.
Tại khách sạn nơi Mộc Tử Niên đang ở.
Lệ Lệ vừa lướt web vừa dọn quần áo. Bất ngờ một bài viết đập ngay vào mắt cô với tựa đề "người mẫu Ela bất ngờ quay trở về nước và chấm dứt hợp đồng với công ty cũ." Lệ Lệ kinh ngạc đọc dòng caption. Rõ ràng chuyện Mộc Tử Niên trở về nước ở bên Mỹ chỉ có Adis biết còn cả chuyện dừng hợp tác với công ty cũ chuyện này người ngoài cũng đâu có thể biết được. Theo hạn hợp đồng thì cuối năm sau sự hợp tác của hai bên mới chấm dứt, nhưng vì muốn công cuộc trở về nước mở công ty diễn ra nhanh hơn, Mộc Tử Niên đã dừng hợp đồng ngay. Công ty cũng nói sẽ không tiết lộ chuyện riêng ra bên ngoài vậy mà vừa mới hạ cánh máy bay còn chưa hết một ngày giới truyền thông đã thi nhau chia sẻ, phát tán tin tức lên mạng xã hội rồi. Sắp tới còn có ra mắt sản phẩm mới, chuyện lùm xùm này không giải quyết nhanh sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến công việc.
Từ đằng sau, Mộc Tử Niên đi tới ôm lấy cổ của Lệ Lệ, cô cất tiếng:
- Tiểu Lệ, có chuyện gì mà trông cậu căng thẳng quá vậy?
- Cậu xem đi, tin tức về cậu dạo này loan nhanh thật đấy.
Đọc bài viết mà Lệ Lệ đưa cho, Mộc Tử Niên khẽ nhíu mày:
- Sao giới truyền thông bây giờ rảnh rỗi quá vậy? Mà trước khi dừng hợp đồng không phải bên phía công ty nói sẽ không tiết lộ chuyện này cho giới truyền thông biết sao? Chuyện này là như nào vậy?
Lệ Lệ nhìn Mộc Tử Niên, cô nói:
- Cậu liên lạc thử cho Adis xem. Cậu ấy vẫn ở Mỹ biết đâu có tin tức gì.
Mộc Tử Niên lấy điện thoại của mình định hỏi chuyện Adis, chưa kịp để cô gọi, Adis đã gọi cho cô.
- Alo! Tớ nghe đây!
- Ela, bài viết ở trên web cậu đã xem chưa?
- Tớ xem rồi. Có chuyện gì vậy? Sao truyền thông lại biết được nhiều chuyện của tớ thế?
Adis ở đầu dây bên kia vừa bối rối vừa lo lắng:
- Tớ cũng không rõ. Tớ vừa đi quay về thấy bài viết ấy nên phải gọi hỏi cậu ngay. Tớ nghe chị Dany (trợ lý của Adis) nói có người đã bán tin tức của cậu cho giới
truyền thông đấy.
Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Mộc Tử Niên đáp:
- Có người bán tin sao? Cậu giúp tớ điều tra đi. Tớ ở bên này thu xếp một số chuyện rồi quay lại.
- Được! Tớ đợi cậu!
Tắt điện thoại, kết thúc cuộc gọi, Mộc Tử Niên bắt đầu chìm vào suy nghĩ của mình. Cô luôn sống rất tốt, không gây thù chuốc oán với ai tại sao lại có người đi bán tin tức của cô mà hơn nữa tại sao người ấy lại biết được nhiều chuyện của cô vậy. Những suy nghĩ cứ mãi quẩn quanh trong đầu khiến Mộc Tử Niên khó chịu.
- Thôi không suy nghĩ nữa. Quá là mệt rồi. Việc này để điều tra kĩ một chút rồi giải quyết đi tiểu Lệ. Chúng ta đi nghỉ ngơi thôi, ngày hôm nay cũng vất vả quá rồi.
- Ừm. Tớ biết rồi! Cậu đi nghỉ đi.
- Ok!