- Hạ tổng, anh có cuộc gặp với phó giám đốc Giải Linh của công ty Pluss lúc ba giờ chiều tại nhà hàng W. Nội dung chính là công ty Pluss muốn hợp tác với dự án lần này của chúng ta.
Hồ Hàn Phong vừa xem lại lịch trình vừa thông báo cho Hạ Tuấn Thiên. Khẽ gật đầu, Hạ Tuấn Thiên cất tiếng hỏi:
- Đã tìm hiểu kĩ thông tin về phó giám đốc đó chưa?
- Tôi đã tìm hiểu kĩ rồi ạ. Giải Linh là một cô gái vô cùng tài năng. Có ngoại hình ưa nhìn, học vấn cao. Từng học thạc sĩ tại một trường vô cùng nổi tiếng ở Úc. Còn về dự án lần này thì cô ấy có đề cập đến một mẫu sản phẩm có tên là “Ngọc Lệ” với nguyên liệu một trăm phần trăm làm từ bạch kim. Điểm nhấn là viên đá Ruby 2,5 carat.
- Ừm chuẩn bị đồ đi, chúng ta xuất phát thôi. Lần đầu tiên gặp mặt không thể để người khác đợi được.
- Vâng!
Vừa định rời đi thì điện thoại Hồ Hàn Phong có thông báo nhận được tin nhắn. Dừng lại bước chân, anh mở điện thoại ra xem. Dòng tin nhắn hiện lên trên màn hình khiến anh không nhịn được mà bật cười. Mọi hành động bất thường này của Hồ Hàn Phong đã được Hạ Tuấn Thiên thu hết vào trong tầm mất.
Từ từ tiến lại gần, nhân lúc Hồ Hàn Phong không để ý, Hạ Tuấn Thiên giật lấy điện thoại, nhìn dòng tin nhắn, anh tỏ vẻ tức giận:
- Hồ Hàn Phong, có phải dạo này cậu bị tình yêu làm mờ mắt nên không tập trung làm việc được đúng không? Cậu quên mất rằng khi làm việc với tôi thì không được sử dụng điện thoại sao? Ấy thế mà cậu lại ngang nhiên xem tin nhắn rồi còn bật cười trước mặt tôi. Câu đang muốn từ chức lắm đúng không?
Nghe vậy Hồ Hàn Phong vội vàng ôm lấy cánh tay của Hạ Tuấn Thiên mà làm nũng:
- Hạ tổng, tôi sai rồi. Tôi không cố ý làm vậy trước mặt anh đâu. Anh tha lỗi cho tôi đi mà.
Một con người đang trong giai đoạn yêu đương đúng thật là quá đáng.
- Mau biến đi.
Vội vã nhận lại chiếc điện thoại của mình, Hồ Hàn Phong đi ra ngoài. Khi cánh cửa được đóng lại anh mới trả lời tin nhắn. Và người nhắn tin đến không ai khác chính là Ái Gia Kỳ với nội dung “Chủ nhật này tôi không có lịch làm việc. Anh định hẹn tôi đi đâu à?” Nhưng không có đủ kiên nhẫn để nhắn tin, Hồ Hàn Phong trực tiếp nhấn gọi ngay cho Ái Gia Kỳ. Đầu dây bên kia vừa cất tiếng, trái tim của Hồ Hàn Phong liền đập rộn ràng.
- Chào! Chủ nhật này không biết em có thể đi ăn với anh không? Anh biết một quán có rất nhiều đồ ăn ngon đó.
Ái Gia Kỳ ở đầu dây bên kia vui vẻ đáp:
- Được thôi.
Thế là một buổi hẹn hò đã được lên lịch thành công.
- -------------
Đúng ba giờ chiều cả Hạ Tuấn Thiên cùng Giải Linh đã xuất hiện cùng nhau. Một sự trùng hợp đến bất ngờ chính là trang phục của hai người. Hạ Tuấn Thiên mặc trên mình bộ vest đen. Bên cầu vai có đính những viên đá Garnet đen vô cùng quý. Và Giải Linh mặc trên mình một bộ váy body màu đen ôm sát lấy đường cong cơ thể cùng với đó cũng là những viên đá Garnet đen ở phần eo.
- Cô thật có gu thẩm mĩ đấy Giải tổng.
Giải Linh được Hạ Tuấn Thiên nói vậy thì mỉm cười đáp:
- Hạ tổng quá khen rồi.
Sau màn giới thiệu về dự án, Hạ Tuấn Thiên liền hỏi:
- Tại sao cô lại dùng bạch kim để chế tạo “Ngọc Lệ” vậy?
- Như anh biết đấy bạch kim là một loại nhiên liệu vô cùng đẹp. Nó còn có tên gọi gần gũi hơn là vàng trắng. Kết cấu của bạch kim khá dày nên độ cứng của nó rất cao. So với vàng, bạc thì bạch kim có độ bền cao nhất, tuy nhiên nó lại nặng hơn so với trang sức titan. Trang sức bạch kim thường có 95% là bạch kim nguyên chất, kết hợp 5% còn lại là kim loại khác nhằm tăng độ sáng bóng. Đây là điều tôi vô cùng thích khi dùng bạch kim để làm trang sức. Khi chế tác xong, thành phẩm ấy sẽ khiến cho mọi khách hàng có cảm giác tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng sẽ tạo bất ngờ vô cùng lớn khi nhìn vào nó.
Sau hơn hai tiếng đồng hồ thảo luận, cả hai cuối cùng đã kí hợp đồng với nhau. Lúc tiễn Giải Linh ở ngay ngoài cửa của nhà hàng, vừa chào tạm biệt xong, Giải Linh bất ngờ hôn lên má của Hạ Tuấn Thiên và không quên mỉm cười với anh:
- Nói thật thì tôi khá thích phong cách làm việc của anh đấy đặc biệt hơn là tôi cũng rất thích anh. Tạm biệt nhé Hạ tổng!
Rồi bất ngờ thay, cảnh này đã được Mộc Tử Niên chứng kiến hết. Cô lẳng lặng bước đến đứng bên cạnh Hạ Tuấn Thiên. Giọng nói cô nhẹ nhàng tựa như mây vang lên:
- Chà! Đặc biệt là tôi rất thích anh cơ à? Còn hôn má cơ đấy.
Nhìn vào dấu son môi đỏ vẫn còn lưu lại trên má của Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên cảm thấy rất tức giận. Càng nhìn lại càng thấy khó chịu hơn. Ngay giây phút này đây cô chỉ muốn ném luôn người đàn ông trước mặt này lên xe cùng người phụ nữ xa lạ kia mà thôi.
Hồ Hàn Phong cũng rất biết ý, anh vội vàng lấy khăn giấy đưa cho Hạ Tuấn Thiên.
Vừa lau vết son trên má, Hạ Tuấn Thiên vừa nói:
- Đây chỉ là sự cố mà thôi. Đừng suy nghĩ linh tinh.
Hồ Hàn Phong vừa xem lại lịch trình vừa thông báo cho Hạ Tuấn Thiên. Khẽ gật đầu, Hạ Tuấn Thiên cất tiếng hỏi:
- Đã tìm hiểu kĩ thông tin về phó giám đốc đó chưa?
- Tôi đã tìm hiểu kĩ rồi ạ. Giải Linh là một cô gái vô cùng tài năng. Có ngoại hình ưa nhìn, học vấn cao. Từng học thạc sĩ tại một trường vô cùng nổi tiếng ở Úc. Còn về dự án lần này thì cô ấy có đề cập đến một mẫu sản phẩm có tên là “Ngọc Lệ” với nguyên liệu một trăm phần trăm làm từ bạch kim. Điểm nhấn là viên đá Ruby 2,5 carat.
- Ừm chuẩn bị đồ đi, chúng ta xuất phát thôi. Lần đầu tiên gặp mặt không thể để người khác đợi được.
- Vâng!
Vừa định rời đi thì điện thoại Hồ Hàn Phong có thông báo nhận được tin nhắn. Dừng lại bước chân, anh mở điện thoại ra xem. Dòng tin nhắn hiện lên trên màn hình khiến anh không nhịn được mà bật cười. Mọi hành động bất thường này của Hồ Hàn Phong đã được Hạ Tuấn Thiên thu hết vào trong tầm mất.
Từ từ tiến lại gần, nhân lúc Hồ Hàn Phong không để ý, Hạ Tuấn Thiên giật lấy điện thoại, nhìn dòng tin nhắn, anh tỏ vẻ tức giận:
- Hồ Hàn Phong, có phải dạo này cậu bị tình yêu làm mờ mắt nên không tập trung làm việc được đúng không? Cậu quên mất rằng khi làm việc với tôi thì không được sử dụng điện thoại sao? Ấy thế mà cậu lại ngang nhiên xem tin nhắn rồi còn bật cười trước mặt tôi. Câu đang muốn từ chức lắm đúng không?
Nghe vậy Hồ Hàn Phong vội vàng ôm lấy cánh tay của Hạ Tuấn Thiên mà làm nũng:
- Hạ tổng, tôi sai rồi. Tôi không cố ý làm vậy trước mặt anh đâu. Anh tha lỗi cho tôi đi mà.
Một con người đang trong giai đoạn yêu đương đúng thật là quá đáng.
- Mau biến đi.
Vội vã nhận lại chiếc điện thoại của mình, Hồ Hàn Phong đi ra ngoài. Khi cánh cửa được đóng lại anh mới trả lời tin nhắn. Và người nhắn tin đến không ai khác chính là Ái Gia Kỳ với nội dung “Chủ nhật này tôi không có lịch làm việc. Anh định hẹn tôi đi đâu à?” Nhưng không có đủ kiên nhẫn để nhắn tin, Hồ Hàn Phong trực tiếp nhấn gọi ngay cho Ái Gia Kỳ. Đầu dây bên kia vừa cất tiếng, trái tim của Hồ Hàn Phong liền đập rộn ràng.
- Chào! Chủ nhật này không biết em có thể đi ăn với anh không? Anh biết một quán có rất nhiều đồ ăn ngon đó.
Ái Gia Kỳ ở đầu dây bên kia vui vẻ đáp:
- Được thôi.
Thế là một buổi hẹn hò đã được lên lịch thành công.
- -------------
Đúng ba giờ chiều cả Hạ Tuấn Thiên cùng Giải Linh đã xuất hiện cùng nhau. Một sự trùng hợp đến bất ngờ chính là trang phục của hai người. Hạ Tuấn Thiên mặc trên mình bộ vest đen. Bên cầu vai có đính những viên đá Garnet đen vô cùng quý. Và Giải Linh mặc trên mình một bộ váy body màu đen ôm sát lấy đường cong cơ thể cùng với đó cũng là những viên đá Garnet đen ở phần eo.
- Cô thật có gu thẩm mĩ đấy Giải tổng.
Giải Linh được Hạ Tuấn Thiên nói vậy thì mỉm cười đáp:
- Hạ tổng quá khen rồi.
Sau màn giới thiệu về dự án, Hạ Tuấn Thiên liền hỏi:
- Tại sao cô lại dùng bạch kim để chế tạo “Ngọc Lệ” vậy?
- Như anh biết đấy bạch kim là một loại nhiên liệu vô cùng đẹp. Nó còn có tên gọi gần gũi hơn là vàng trắng. Kết cấu của bạch kim khá dày nên độ cứng của nó rất cao. So với vàng, bạc thì bạch kim có độ bền cao nhất, tuy nhiên nó lại nặng hơn so với trang sức titan. Trang sức bạch kim thường có 95% là bạch kim nguyên chất, kết hợp 5% còn lại là kim loại khác nhằm tăng độ sáng bóng. Đây là điều tôi vô cùng thích khi dùng bạch kim để làm trang sức. Khi chế tác xong, thành phẩm ấy sẽ khiến cho mọi khách hàng có cảm giác tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng sẽ tạo bất ngờ vô cùng lớn khi nhìn vào nó.
Sau hơn hai tiếng đồng hồ thảo luận, cả hai cuối cùng đã kí hợp đồng với nhau. Lúc tiễn Giải Linh ở ngay ngoài cửa của nhà hàng, vừa chào tạm biệt xong, Giải Linh bất ngờ hôn lên má của Hạ Tuấn Thiên và không quên mỉm cười với anh:
- Nói thật thì tôi khá thích phong cách làm việc của anh đấy đặc biệt hơn là tôi cũng rất thích anh. Tạm biệt nhé Hạ tổng!
Rồi bất ngờ thay, cảnh này đã được Mộc Tử Niên chứng kiến hết. Cô lẳng lặng bước đến đứng bên cạnh Hạ Tuấn Thiên. Giọng nói cô nhẹ nhàng tựa như mây vang lên:
- Chà! Đặc biệt là tôi rất thích anh cơ à? Còn hôn má cơ đấy.
Nhìn vào dấu son môi đỏ vẫn còn lưu lại trên má của Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên cảm thấy rất tức giận. Càng nhìn lại càng thấy khó chịu hơn. Ngay giây phút này đây cô chỉ muốn ném luôn người đàn ông trước mặt này lên xe cùng người phụ nữ xa lạ kia mà thôi.
Hồ Hàn Phong cũng rất biết ý, anh vội vàng lấy khăn giấy đưa cho Hạ Tuấn Thiên.
Vừa lau vết son trên má, Hạ Tuấn Thiên vừa nói:
- Đây chỉ là sự cố mà thôi. Đừng suy nghĩ linh tinh.