- Đúng rồi. Tôi thì nào được đẹp bằng tình nhân của anh.
Câu nói đầy mùi thuốc súng của Mộc Tử Niên khiến Hạ Tuấn Thiên ngơ ngác.
- Tình nhân? Hình như cô hiểu nhầm gì đó rồi đúng không?
Mộc Tử Niên nở nụ cười đầy chế giễu. Trong lòng cô vẫn còn đang rất tức giận đấy.
- Làm sao tôi có thể hiểu nhầm được. Chính mắt tôi nhìn thấy anh và Mộc Nhã Kỳ tình tứ với nhau. Tôi nói anh nghe, dù trong hợp đồng có nói là không can thiệp đến chuyện riêng của nhau nhưng mà Mộc Nhã Kỳ là em tôi, là em vợ của anh. Anh chọn tình nhân sao không né người nhà của tôi ra. Là ai cũng được tôi không quan tâm nhưng là cô ta thì tôi không thể nào chấp nhận được. Anh làm chuyện như vậy thì người nhà Mộc gia sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt như thế nào chứ? Anh rể ngoại tình với em vợ. Anh xem như thế có hợp lý không? Anh làm việc không suy nghĩ gì nhưng ít ra cũng phải suy nghĩ đến cảm xúc của tôi chứ.
Đưa chiếc điện thoại đang phát đoạn video mà camera ghi lại trong phòng làm việc ra trước mặt Mộc Tử Niên. Anh nói:
- Cô xem hết đi rồi chúng ta nói chuyện tiếp.
Trong đoạn video ấy, từng cử chỉ, hành động, lời nói của hai người cứ thế mà thu vào trong mắt của Mộc Tử Niên. Sau khi biết bản thân hiểu nhầm Hạ Tuấn Thiên, cô ái ngại nhìn anh:
- Hạ tổng, tôi trẻ người non dạ. Không hiểu rõ sự việc đã trách anh, tôi xin lỗi. Mong anh bỏ qua cho một người nhỏ bé như tôi. Có được không, Hạ tổng?
Hạ Tuấn Thiên bày ra vẻ mặt hơn dỗi, anh oan ức cất tiếng:
- Cô còn chưa biết thực hư có chuyện gì mà cứ khăng khăng những gì mắt của cô nhìn thấy là đúng. Cô làm như vậy tôi buồn lắm đấy.
Mộc Tử Niên đi đến gần Hạ Tuấn Thiên, cô huých nhẹ vào vai anh:
- Ai da....Hạ tổng tôi thật sự không cố ý mà. Chỉ là tôi quá kích động thôi mà. Anh rộng lượng bỏ qua cho tôi đi, nha nha. Tôi hứa chắc chắn lần sau tôi sẽ luôn tin tưởng anh.
- Cô chắc chứ?
Mộc Tử Niên nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng kiên định. Giọng nói khẳng định chắc nịch:
- Tôi chắc mà. Anh tin tôi đi.
- Được. Lần này tôi bỏ qua cho cô. Nếu có lần sau thì sẽ không như vậy nữa đâu. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi muốn nói với cô, tôi dám chắc chắn với cô trong thời hạn hợp đồng chưa kết thúc tôi sẽ không bao giờ làm những chuyện có lỗi với cô như kiểu ngoại tình vậy.
Trách thì trách như vậy thôi chứ trong lòng Hạ Tuấn Thiên đang nhảy múa dữ dội rồi. Thấy khuôn mặt đáng yêu kia của Mộc Tử Niên anh nào tức giận nổi nữa. Mộc Tử Niên cũng vui vẻ đáp:
- Hạ tổng, anh là tuyệt nhất.
Làm hoà với Hạ Tuấn Thiên xong, hai người mỗi người lại một việc. Mộc Tử Niên bắt đầu ngồi lướt web xem tin tức, còn anh thì lại lao đầu vào xử lý công việc của mình.
Nhìn vào hot seach mấy ngày hôm nay, Mộc Tử Niên ngạc nhiên. Cô để gần chiếc laptop vào mắt để xem mình có bị hoa mắt không, nhưng kết quả vẫn vậy. Dòng caption khiến cô không biết phải nói sao. "Trong cùng một ngày hiệu trưởng và phó hiệu trưởng của trường mầm non Hoa Sen-trường mầm non danh giá của thành phố bị buộc từ chức."
Ấn vào xem bài viết, Mộc Tử Niên nhận ra ngay người đàn ông trẻ tuổi trong bức ảnh kia chính là người cô gặp ở đồn cảnh sát mấy hôm trước. Xem qua thế này thôi cô cũng biết người đứng sau âm thầm làm chuyện này là ai rồi.
Liếc mắt nhìn Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên thắc mắc:
- Chuyện này là anh làm đúng không? Họ cũng xin lỗi rồi mà sao anh lại gây khó dễ cho họ vậy?
Nhìn vào màn hình điện thoại, Hạ Tuấn Thiên tỏ vẻ chẳng quan tâm đáp:
- Động vào người của Hạ gia đã là cái tội lớn nhất không thể tha thứ rồi. Như này là còn nhẹ đó.
"Nhẹ?" Lấy đi miếng cơm manh áo của người ta vậy mà Hạ Tuấn Thiên lại bảo là nhẹ sao? Sức mạnh của anh quả đúng là ghê gớm thật đấy, có thể khiến cho người ta mất đi tất cả nhanh như vậy.
Câu nói đầy mùi thuốc súng của Mộc Tử Niên khiến Hạ Tuấn Thiên ngơ ngác.
- Tình nhân? Hình như cô hiểu nhầm gì đó rồi đúng không?
Mộc Tử Niên nở nụ cười đầy chế giễu. Trong lòng cô vẫn còn đang rất tức giận đấy.
- Làm sao tôi có thể hiểu nhầm được. Chính mắt tôi nhìn thấy anh và Mộc Nhã Kỳ tình tứ với nhau. Tôi nói anh nghe, dù trong hợp đồng có nói là không can thiệp đến chuyện riêng của nhau nhưng mà Mộc Nhã Kỳ là em tôi, là em vợ của anh. Anh chọn tình nhân sao không né người nhà của tôi ra. Là ai cũng được tôi không quan tâm nhưng là cô ta thì tôi không thể nào chấp nhận được. Anh làm chuyện như vậy thì người nhà Mộc gia sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt như thế nào chứ? Anh rể ngoại tình với em vợ. Anh xem như thế có hợp lý không? Anh làm việc không suy nghĩ gì nhưng ít ra cũng phải suy nghĩ đến cảm xúc của tôi chứ.
Đưa chiếc điện thoại đang phát đoạn video mà camera ghi lại trong phòng làm việc ra trước mặt Mộc Tử Niên. Anh nói:
- Cô xem hết đi rồi chúng ta nói chuyện tiếp.
Trong đoạn video ấy, từng cử chỉ, hành động, lời nói của hai người cứ thế mà thu vào trong mắt của Mộc Tử Niên. Sau khi biết bản thân hiểu nhầm Hạ Tuấn Thiên, cô ái ngại nhìn anh:
- Hạ tổng, tôi trẻ người non dạ. Không hiểu rõ sự việc đã trách anh, tôi xin lỗi. Mong anh bỏ qua cho một người nhỏ bé như tôi. Có được không, Hạ tổng?
Hạ Tuấn Thiên bày ra vẻ mặt hơn dỗi, anh oan ức cất tiếng:
- Cô còn chưa biết thực hư có chuyện gì mà cứ khăng khăng những gì mắt của cô nhìn thấy là đúng. Cô làm như vậy tôi buồn lắm đấy.
Mộc Tử Niên đi đến gần Hạ Tuấn Thiên, cô huých nhẹ vào vai anh:
- Ai da....Hạ tổng tôi thật sự không cố ý mà. Chỉ là tôi quá kích động thôi mà. Anh rộng lượng bỏ qua cho tôi đi, nha nha. Tôi hứa chắc chắn lần sau tôi sẽ luôn tin tưởng anh.
- Cô chắc chứ?
Mộc Tử Niên nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng kiên định. Giọng nói khẳng định chắc nịch:
- Tôi chắc mà. Anh tin tôi đi.
- Được. Lần này tôi bỏ qua cho cô. Nếu có lần sau thì sẽ không như vậy nữa đâu. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi muốn nói với cô, tôi dám chắc chắn với cô trong thời hạn hợp đồng chưa kết thúc tôi sẽ không bao giờ làm những chuyện có lỗi với cô như kiểu ngoại tình vậy.
Trách thì trách như vậy thôi chứ trong lòng Hạ Tuấn Thiên đang nhảy múa dữ dội rồi. Thấy khuôn mặt đáng yêu kia của Mộc Tử Niên anh nào tức giận nổi nữa. Mộc Tử Niên cũng vui vẻ đáp:
- Hạ tổng, anh là tuyệt nhất.
Làm hoà với Hạ Tuấn Thiên xong, hai người mỗi người lại một việc. Mộc Tử Niên bắt đầu ngồi lướt web xem tin tức, còn anh thì lại lao đầu vào xử lý công việc của mình.
Nhìn vào hot seach mấy ngày hôm nay, Mộc Tử Niên ngạc nhiên. Cô để gần chiếc laptop vào mắt để xem mình có bị hoa mắt không, nhưng kết quả vẫn vậy. Dòng caption khiến cô không biết phải nói sao. "Trong cùng một ngày hiệu trưởng và phó hiệu trưởng của trường mầm non Hoa Sen-trường mầm non danh giá của thành phố bị buộc từ chức."
Ấn vào xem bài viết, Mộc Tử Niên nhận ra ngay người đàn ông trẻ tuổi trong bức ảnh kia chính là người cô gặp ở đồn cảnh sát mấy hôm trước. Xem qua thế này thôi cô cũng biết người đứng sau âm thầm làm chuyện này là ai rồi.
Liếc mắt nhìn Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên thắc mắc:
- Chuyện này là anh làm đúng không? Họ cũng xin lỗi rồi mà sao anh lại gây khó dễ cho họ vậy?
Nhìn vào màn hình điện thoại, Hạ Tuấn Thiên tỏ vẻ chẳng quan tâm đáp:
- Động vào người của Hạ gia đã là cái tội lớn nhất không thể tha thứ rồi. Như này là còn nhẹ đó.
"Nhẹ?" Lấy đi miếng cơm manh áo của người ta vậy mà Hạ Tuấn Thiên lại bảo là nhẹ sao? Sức mạnh của anh quả đúng là ghê gớm thật đấy, có thể khiến cho người ta mất đi tất cả nhanh như vậy.