• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Quả nhiên vợ chưa cưới của tôi rất tài năng.

Câu nói của Hạ Tuấn Thiên khiến cho Adis rời vào hoang mang. Anh quay sang nhìn Mộc Tử Niên với một ánh mắt hết sức kinh ngạc. Mộc Tử Niên vội lảng tránh ánh mắt ấy, cầm cốc nước lên mà uống. Adis cố gắng giữ bình tĩnh, giọng nói dường như chứa đựng sự thất vọng đến tột cùng.

- Tin đồn của hai người...là thật sao?

Hạ Tuấn Thiên tỏ vẻ đắc ý:

- Nói vậy là buổi họp báo ngày hôm nay của chúng tôi, cậu không xem sao?

- Họp báo?

- Đúng vậy đấy. Hôm nay chúng tôi phát trực tiếp buổi họp báo đó mà. Cậu không xem thật là đáng buồn.

Mộc Tử Niên lúc này mới đập tay xuống bàn, chuyện này thì có gì hay ho đâu mà Hạ Tuấn Thiên lại cứ nói ra mãi.

- Hạ tổng, như vậy là đủ rồi đó. Cũng đã muộn lắm rồi, anh mà không về Hạ gia là ông nội lo lắng lắm đó.

Vừa nói, Mộc Tử Niên vừa kéo Hạ Tuấn Thiên đứng dậy. Để anh ở đây đúng là một sai lầm mà. Hạ Tuấn Thiên bị kéo đi một cách vô tình, anh quay đầu lại nhìn Adis.



- Vậy tôi về trước. Tạm biệt cậu nhé Adis.

Đuổi được Hạ Tuấn Thiên đi, Mộc Tử Niên mới cảm thấy bình yên. Bước vào trong phòng, ngồi xuống ghế sofa, cô khẽ thở dài. Lúc này Lệ Lệ mang đĩa trái cây ra. Không thấy bóng dáng của Hạ Tuấn Thiên đâu, Lệ Lệ liền thắc mắc:

- Ủa Hạ tổng đâu rồi? Vừa mới nãy còn ở đây cơ mà.

- Anh ấy về rồi.

- Về sớm vậy sao?

Nhìn khuôn mặt đượm buồn của Adis, Lệ Lệ có thể biết được những suy nghĩ hiện tại của Adis. Tình cảm mà Adis dành cho Mộc Tử Niên ai ai cũng biết nhưng không hiểu sao Mộc Tử Niên lại có thể không nhận ra được tình cảm ấy. Bao năm qua dù có gặp bao nhiêu khó khăn Adis đều luôn sẵn sàng ở bên cạnh động viên và giúp đỡ cho Mộc Tử Niên. Tình cảm của Adis không một thứ gì có thể so sánh được.

- Hai người nói chuyện đi, tớ có chút chuyện cần phải xử lý.

Nhìn bóng lưng Lệ Lệ rời đi, Adis lúc này mới lên tiếng hỏi:

- Cậu và anh ta, hai người thật sự là một đôi sao?

- Tất nhiên là...



Đang định chối bỏ đi mối quan hệ với Hạ Tuấn Thiên nhưng Mộc Tử Niên lại chợt nhận ra trong bản hợp đồng có viết không được phủ nhận mối quan hệ của hai người hơn nữa cũng sắp kết hôn rồi không thể để cho người khác biết cuộc hôn nhân của cô không có tình yêu và nó chỉ là một bản hợp đồng khô khan được.

- Ờm...bọn tớ vừa mới xác định mối quan hệ không lâu thôi.

- Mới xác định mối quan hệ không lâu mà đã sắp cưới rồi sao? Tớ nhớ lúc ở bên Mỹ hai người đâu có quen biết nhau đâu.

Lúc này Adis đã hoàn toàn suy sụp rồi. Tình cảm suốt năm năm của anh trong phút chốc tan vào hư vô. Năm năm qua chưa một giây một phút nào anh ngừng việc thích Mộc Tử Niên. Người ta vẫn thường hay nói tình yêu mà không được đền đáp thì sớm ngày cũng sẽ lụi tàn và phai mờ đi theo năm tháng nhưng với Adis, tình yêu anh dành cho Mộc Tử Niên không những không nhạt đi mà ngày càng tăng lên. Anh luôn muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho Mộc Tử Niên. Anh không buồn cũng không khó chịu vì tình cảm năm năm không được đền đáp, anh buồn vì Mộc Tử Niên mới gặp Hạ Tuấn Thiên không lâu đã chấp nhận Hạ Tuấn Thiên còn tình cảm của anh cô lại không hề hay biết.

Mộc Tử Niên không hề phát hiện ra sự thay đổi trong ánh mắt cùng sắc mặt của Adis, cô vẫn hồn nhiên bịa ra câu chuyện tình yêu ngọt ngào của mình:

- Chúng tớ cũng có quen biết nhau trước đó rồi tại ở bên Mỹ có quá nhiều chuyện cần làm nên tớ không tiện nói với mọi người. Khi trở về nước sẵn có tin đồn nên chúng tớ công khai luôn. Tháng sau chúng tớ sẽ kết hôn, cậu ở lại đây có lâu không?

- Tớ vẫn còn đang xem xét công việc. Cậu yên tâm ngày vui của cậu tớ nhất định sẽ đến. Bây giờ cũng muộn rồi tớ xin phép về trước nhé.

- Được! Cậu về cẩn thận nha!

Rời khỏi căn phòng của Mộc Tử Niên, Adis lúc này không thể kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân mình nữa. Đôi chân trở lên mềm nhũn, anh ngồi sụp xuống nền đất. Nước mắt đã đọng lại trên khoé mi. Cuối cùng anh cũng đã rơi lệ rồi. Suốt bao nhiêu năm dù có gặp chuyện gì đi nữa anh cũng chưa từng khóc, giờ đây anh lại khóc vì một mối tình không có kết quả.

Sáu năm quen biết Mộc Tử Niên và năm năm thầm thích cô, một quãng thời gian không quá dài mà cũng không quá ngắn nhưng anh có thể chắc chắn rằng quãng thời gian đó cũng đủ để anh hiểu được Mộc Tử Niên là con người như thế nào. Anh biết rõ những đồ ăn nước uống cô thích và không thích, rồi tính cách của cô, sở thích của cô,...tất cả mọi thứ anh đã quá rõ. Cứ tưởng thời gian sẽ để Mộc Tử Niên nhận ra được tình cảm của anh nhưng không ngờ lại thành ra thế này. Cuối cùng hai người cũng chỉ có thể dừng lại ở mức bạn thân thôi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK