• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Lãm trở ra căn phòng.

Không gian thí luyện giúp hắn tiết kiệm được nhiều thời gian rất nhiều, hắn mất tám canh giờ trong không gian thí luyện trong khi thời gian bên ngoài trôi qua chưa được một canh giờ. Chỉ tiếc rằng linh khí trong không gian thí luyện được cho mượn để thi triển các chiến kỹ, không thể tu luyện. Bằng không hắn đã ngồi lì trong đó khi nào chán mới ra.

Hơn nữa, Bạch Đình phải công nhận lĩnh ngộ của hắn rất tốt, trong thời gian ngắn đã có thể cải tiến chiến kỹ. Mặc dù chỉ là chiến kỹ Địa cấp thượng phẩm thăng lên cực phẩm nhưng cùng độ tuổi rất hiếm người làm được.

Nàng còn cho rằng tương lai Trần Lãm có thể sáng tạo ra chiến kỹ. Nhưng đó là chuyện tương lai, hắn biết rõ mình vẫn còn yếu, trước mắt phải tăng cao sức mạnh bản thân, chuyện sáng tạo hiện tại chưa nghĩ đến.

Với tu vi Kim Đan sơ kỳ của hắn cộng với các loại chiến kỹ đã biết đã được nâng lên một bậc mới sau khi luyện tập trong không gian thí luyện, hắn có thêm tự tin để hoạt động khu vực lân cận động phủ.

Hắn chỉ mạnh hơn một chút so với chủ cũ của thân thể này. Không cẩn thận gặp người mạnh như đám điên lúc trước hay băng đảng trộm cướp thì khóc không hết nước mắt.

Tại thế giới này, người tu luyện sẽ bắt đầu từ Luyện khí kỳ hấp thụ linh lực trong thiên địa. Sau đó nâng lên Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kỳ, Phân Thần kỳ, Hợp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ cuối cùng độ thiên kiếp phi thăng. Tuy nhiên đã rất lâu rồi thế giới này không có ai phi thăng cả.

Trần Lãm từ những gì Thẩm Mộng Dao hướng dẫn nhớ lại. Nàng là một tu sĩ Phân Thần kỳ, có thể phân ra thần thức tác động đến đối phương có thể dễ dàng diệt sát Nguyên Anh kỳ trở xuống. Hơn nữa tu sĩ Phân Thần kỳ có thể di chuyển xuyên qua không gian. Tu sĩ Xuất Khiếu kỳ đánh không lại có thể chạy thoát, nhưng đối mặt với cường giả Phân Thần kỳ chỉ một bước đã bắt được vậy thì làm sao có thể sống đây. Do đó, Phân Thần kỳ được xem là mấu chốt của mọi tu sĩ, người người hướng đến.

Kẻ mạnh thì có kẻ mạnh hơn, Thẩm Mộng Dao không phải vô cùng chật vật khi đối diện với đám người kia hay sao.

Đó là lí do Trần Lãm dự định chỉ tìm hiểu lân cận quanh đây mà thôi.

“À còn chiến kỹ chưa mở. Hệ thống mở chiến kỹ ngẫu nhiên đi.” Hắn hạ lệnh.

“Tinh! Mở chiến kỹ Địa cấp ngẫu nhiên. Ký chủ nhận được chiến kỹ Địa cấp cực phẩm Toái Không Trảm, chiến kỹ phổ thông của Toàn Bảo Tông.”

“Công tử không lẽ là khí vận trời sinh, quá tam ba bận vẫn ra cực phẩm.” Bạch Đình bĩu môi ra vẻ không tin.

“Khà khà, là do Bạch Đình của ta quá xinh đẹp nên ta mới may mắn như vậy.” Trần Lãm nháy mắt một cái.

“Hừ, ai của công tử hả?” Bạch Đình yêu kiều trợn mắt lập tức biến mất.

Trần Lãm cười một hơi, hắn cảm thấy chọc ghẹo cô nàng này khá vui.

Quay trở lại chiến kỹ mới, Liệt Không Trảm là chiến kỹ sử dụng cho nhiều loại vũ khí có lưỡi dài như trường kiếm, trường đao. Một đao chém xuống tạo ra đao khí cách không tiếp cận đối phương khiến hắn không kịp trở tay trúng phải gây tê liệt, nếu đánh trực tiếp lên đối phương sẽ truyền thẳng đao khí vào vũ khí hắn bộc phát gây rối loạn linh lực đồng thời tàn phá cánh tay cầm vũ khí.

Trần Lãm thở mạnh nhanh chóng vào không gian thí luyện. Khả năng thích ứng nhiều loại vũ khí khiến hắn không phải lo lắng thiếu hụt vũ khí, hơn nữa công kích linh hoạt tùy thời giãn cách hay áp sát. Chiến kỹ lợi hại như vậy lại là hàng phổ thông, chẳng trách là Địa cấp. Hắn cũng không tò mò Toàn Bảo Tông là môn phái nào bởi nó đã bị diệt từ vạn năm về trước.

Thành thạo Phá Không Trảm, hắn quyết định ra ngoài động phủ một phen thì âm thanh hệ thống thông báo:

“Tinh! Ký chủ có nhiệm vụ mới.”

Trước mặt Trần Lãm hiện lên bảng thông tin.

“Nhiệm vụ chủ tuyến (Thượng): Tìm hiểu cố sự ngôi làng bị tiêu diệt năm xưa. Phần thưởng dựa vào ký chủ thực hiện. Thời hạn hoàn thành: 50 năm. Trừng phạt: Hệ thống biến mất.”

“Nhiệm vụ chủ tuyến (Hạ): An nhàn trước khi phi thăng. Phần thưởng dựa vào ký chủ thực hiện. Thời hạn hoàn thành: 100 năm. Trừng phạt: Hệ thống biến mất.”



Cuối cùng hệ thống đã công bố nhiệm vụ, nhiệm vụ chủ tuyến lại chia làm hai phần.

Hắn lướt nhìn đoạn trừng phạt mà chép miệng. Thế giới này nguy hiểm có thể ập tới bất cứ lúc nào, hệ thống mất đi không khác gì hăn mất nửa cái mạng. Tiếp nhận hệ thống mới đây mà hắn đã vượt trội so với trước kia, không phải nói lợi ích vô cùng lớn.

Tiếp theo Trần Lãm chăm chú vào nội dung nhiệm vụ, khẽ nhíu mày. Hắn vốn không hiểu tại sao năm xưa bị đoạt mất linh căn nay hệ thống lại đem nó thành nhiệm vụ chủ tuyến. Hắn đã từng chơi thể loại nhập vai nên hiểu rõ nhiệm vụ chủ tuyến như thế nào. Ở kiếp trước, nhiệm vụ chủ tuyến đi theo nhân vật suốt hành trình tham gia vào trò chơi, tại đó hắn phải khám phá và giải quyết đến tận cùng, trải qua vô vàn khó khăn.

Hiện tại chứng tỏ câu chuyện này có liên quan đến một bí mật rất lớn, thậm chí là bí mật kinh thiên. Khác biệt là hệ thống không đưa ra bất kỳ gợi ý nào, có vẻ hắn phải tự thân vận động rồi.

Thẩm Mộng Dao khi đó xuất hiện đúng lúc cứu lấy cái mạng của hắn, có thể nàng sẽ nắm được điều gì đó nhưng nàng chưa bao giờ nói ra. Có lẽ có nguyên nhân sâu xa.

Thời hạn năm mươi năm, hắn vẫn còn yếu, hiện tại chưa phải lúc.

Nhìn xuống nhiệm vụ bên dưới, một nhiệm vụ vô cùng ngắn gọn nhưng khiến Trần Lãm áp lực.

Chỉ mới đến thế giới này đã bán sống bán chết, một thời gian chắc chắn sẽ có thêm nhiều kẻ thù. Hắn hiểu rõ điều này, ngươi tốt số và có thành tựu thì luôn có người đố kỳ. Lòng người hiểm ác, hắn sẽ phải đối mặt với sinh tử. Nhiệm vụ này ý muốn hắn phải diệt trừ toàn bộ mối họa để sống an nhàn. Hơn nữa còn phải xong trước khi phi thăng.

“Hệ thống chơi ta sao?” Hắn thở dài.

“Vì vậy công tử mới cần cố gắng thật nhiều, thiếp thân tin tưởng công tử sẽ làm được, hệ thống không ngừng hỗ trợ công tử mạnh hơn.” Bạch Đình ung dung bay quanh động viên.

“Thôi từ từ tính, ra ngoài cái đã.”

Đặt chân ra khỏi động phủ, hắn cảm giác nơi này nằm ngoại vi Hắc Sâm Lâm. Gọi là Hắc Sâm Lâm bởi vì càng vào sâu, cây cao, gốc cây càng lớn, so với căn nhà còn lớn hơn, tán cây rậm rạp che khuất ánh sáng, trong khu vực này tối tăm đầy rẫy yêu thú nguy hiểm.

Rắc rắc!

Tản bộ không lâu Trần Lãm nghe âm thanh cây gãy. Âm thanh ngày càng lớn dần. Một con rắn to lớn từ bụi cây rậm rạp mổ vào đầu hắn nhanh như gió. Chỉ đợi có vậy, hắn nâng tay trái chắn phía trước.

“Thủy Phản Kính.”

Thủy linh lực nhanh chóng hội tụ thành một tấm kính trong suốt hiện ra. Hàm răng nhọn hoắc cắm vào mặt kính.

Ầm!

Âm thanh va chạm rung lắc màn nhĩ, Trần lãm lùi về sau 1 bước trong khi rắn gào rít bật ngược ra sau xoắn vài vòng.

Con rắn này là Bát Nha Lục Xà, toàn thân màu xanh lục như lá cây to lớn bề ngang bằng thân người Trần Lãm, miệng có 8 cái răng nanh sắc nhọn nhô ra. Thân to nhưng khả năng tiềm ẩn rất cao như dung nhập vào Hắc Sâm Lâm. Bát Nha Lục Xà nhận thấy linh lực của Trần Lãm rất nồng đậm, nhận thấy con mồi béo bở như thế này nó không ngần ngại lao ra tấn công.

Nào đâu biết rằng Trần Lãm một chiêu chấn bay thân Kim Đan sơ kỳ của nó.

Rít!

Bát Nha Lục Xà nhảy dựng, lưỡi phun ra nuốt vào vô cùng dữ tợn, nó rít mạnh tung cả thân về Trần Lãm, đầu mổ đuôi quét nhanh chóng áp sát Trần Lãm.



Trần Lãm tập trung nhìn vào chuyển động của Bát Nha Lục Xà. Con ngươi mắt trái hiện ra chấm xanh lam, nó nhanh chóng xoay tròn.

Từng vị trí trên thân nó đều hiện ra rõ ràng, trong khoảnh khắc đó tốc độ của Bát Nha Lục Xà chậm lại nên hắn có thể quan sát dễ dàng. Hắn lách sang một bên.

Vụt!

Bát Nha Lục Xà hụt.

“Bạo Thủy Xung Ba.”

Trần Lãm phất tay, một tia nước nhỏ tí nhắm thẳng bảy tấc Bát Nha Lục Xà. Nó đã hụt thế công nhất thời không thể xoay thân.

Bụp!

Một lỗ thủng trên thân Bát Nha Lục Xà phun ra máu đỏ sậm ồ ạt, mắt trừng lớn nở rộ hàng trăm tia máu. Nó mềm nhũn ngã nhào đi đời.

Trần Lãm thở phào một hơi, trán chảy mồ hôi. Dáng vẻ hắn ung dung nhưng đây là lần đầu tiên hắn đối mặt yêu thú Kim Đan sơ kỳ. Đối chiến thông thường Bát Nha Lục Xà tốc độ cực nhanh, răng nhanh sắc nhọn sượt qua cũng đủ gây thiệt hại đáng kể. Nếu không nhờ con người biến dị đây sẽ là một trận chiến nhọc nhằn. Ngay cả hắn vẫn chưa nhận ra con mắt thay đổi.

Trần Lãm vạch một đường giữa bụng Bát Nha Lục Xà, một viên yêu đan màu xanh lục bên trong, hắn lập tức thu lấy vào không gian hệ thống. Xác Bát Nha Lục Xà cũng bị hay thu vào để nướng thịt ăn. Hắn không hấp thụ được yêu đan nên giữ lại để việc sau này cần.

Hắn tiếp tục bước trong Hắc Sâm Lâm.

Nhờ vào con ngươi biến dị, hắn dễ dàng đánh bại các yêu thú hắn gặp phải. Hai canh giờ sau hắn thu được mười viên yêu đan bao gồm chín viên Kim Đan sơ kỳ, một viên Kim Đan trung kỳ. Nếu một tên Kim Đan sơ kỳ có mặt ở đây chắc chắn phải há hốc.

Để đánh bại con yêu thú Kim Đan trung kỳ hắn phải điều động đến Hành Vân Lưu Thủy và tiêu hao tương đối linh lực nên phải ngồi xuống điều tức hồi phục.

Bất quá đây là điều kiện vô cùng thích hợp để Trần Lãm thích nghi chiến đấu, một tay mơ xông pha chỉ có chết.

Linh lực hồi phục, hắn chậm rãi mở mắt bắt đầu quan sát xung quanh. Chợt hắn phát hiện có thể nhìn rõ xung quanh hơn một trăm dặm, từng ngọn cây cọng cỏ hiện ra rõ ràng trong mắt hắn, ngay cả những yêu thú Trúc Cơ kỳ nhỏ bé cũng không thoát khỏi tầm mắt.

Hắn không giấu vẻ ngạc nhiên hỏi Bạch Đình:

“Làm sao ta có thể nhìn xa và rõ được như vậy?”

Bạch Đình quan sát Trần Lãm một hơi trả lời:

“Mắt trái của công tử biến hóa.”

Trần Lãm dò xét, hắn phát hiện trong con ngươi có một đốm nhỏ màu xanh đang xoay vòng thì hiểu ra. Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết sau khi hấp thụ nguyên tố đặc chủng đầu tiên tạo ra sự liên kết với mắt trái, có thể xem như một loại pháp bảo. Theo thời gian tu vi tăng tiến và điều kiện phù hợp sẽ tiếp tục biến hóa.

Thị giác tăng mạnh, khác gì ống nhòm siêu xa.

Âm thanh hệ thống bất ngờ vang lên:

“Tinh! Ký chủ có nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ phụ tuyến: Giải cứu hồ ly. Phần thưởng: một bí thuật ngẫu nhiên. Thời hạn: Hai canh giờ. Thất bại: Hồ ly chết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK