“Tinh! Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn Lần đầu bùng phát uy danh. Ký chủ nhận được một lần thăng cấp tính năng. Thời hạn: 7 ngày.”
Âm thanh hệ thống đánh thức Trần Lãm.
Hắn mừng rỡ, một lần thăng cấp tính năng khác gì nắng hạn gặp mưa rào.
Ngôi nhà bí bảo là thứ hắn thăng cấp ngay không cần nghĩ ngợi.
“Công tử lựa chọn thăng cấp ngôi nhà bí bảo thì trong lần thăng cấp tiếp theo của hệ thống sẽ không thăng cấp ngôi nhà bí bảo nữa.”
“Ngôi nhà bí bảo thăng cấp sẽ cho công tử thêm một rương đồng thời lượng điểm uy danh tiêu tốn mỗi lần sử dụng sẽ tăng gấp đôi.”
Bạch Đình biến ra bên cạnh giải thích.
Trần Lãm đối với không gian thí luyện, trang viên, nữ hiệp trận hình chưa cần thiết lắm. Trang viên giá cả tương đối cao, nữ hiệp trận hình yêu cầu đặc biệt về nữ nhân, không gian thí luyện chỉ dùng để luyện chiến kỹ trong khi chiến kỹ là thứ hắn đang thiếu nhất.
Sau trận đánh với Đoạn Lăng Nguyệt hắn nhận ra chiến kỹ phòng ngự hiện tại chỉ có Thủy Phản Kính là không đủ. Đối phương có nhiều con bài quỷ dị thì Thủy Phản Kinh lại quá thông thường. Hơn nữa thăng cấp ngôi nha bí bảo cho hắn thêm một rương tăng thêm cơ hội nhận được phẩm tốt.
“Tinh! Xác nhận thăng cấp ngôi nhà bí bảo.”
Trước mặt Trần Lãm xuất hiện hai cái rương.
“Mỗi khi ngôi nhà bí bảo thăng cấp hoặc công tử tinh tiến tu vi thì sẽ gia tăng cơ hội mở ra vật phẩm tốt.”
Hắn nghe Bạch Đình nói mà chảy nước miếng, lập tức cho mở rương đầu tiên.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được pháp bảo Hoàng cấp lam sắc Tàn Dương Ảnh Huyết Giáp.”
Một y phục đỏ sậm như máu xuất hiện trong không gian hệ thống. Trần Lãm mừng rỡ, ngay lần đầu tiên đã ra đồ ngon, hệ thống không phụ lòng a.
Tàn Dương Ảnh Huyết Giáp được luyện từ huyền thiết năm trăm năm và huyết thạch năm trăm năm, đặc biệt là huyền thiết phải được nung trong dị hỏa một trăm năm. Nhuyễn giáp cực mỏng nhưng đàn hồi cực cao, hấp thụ hai thành lực lượng công kích nhận vào chuyển thành máu huyết tinh khiết cho bản thân.
Với bộ giáp này hắn tự tin xông pha chấp hai chấp ba, khả năng phục hồi máu huyết giúp nâng cao tốc độ luyện thể của hắn. Đúng lúc tu vi luyện thể thấp nhất lại vớ bẫm. Nói đi thì cũng nói lại, hắn phải chấp nhận ăn đòn đồng thời tính toán tổn thất về mặt thân thể để không bị lỗ máu a. Không sung sướng cho mấy.
Tiếp theo là rương còn lại.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ mất mười vạn điểm uy danh.”
Trần Lãm vui sướng chưa lâu lập tức trầm mặt.
“Ơ cái gì thế có chuyện trừ điểm uy danh nữa hả?”
“Có chứ công tử chuyện gì cũng có thể xảy ra, công tử xui một lần cho cân bằng.” Bạch Đình nhún vai cười khúc khích.
“Nhưng làm sao ta bỏ uy danh để bỏ qua thì vẫn mất mười vạn?” Trần Lãm thắc mắc.
“Liên quan đến điểm uy danh là trực tiếp tính liền nha công tử.” Bạch Đình đắc ý, lâu lắm mới có dịp trong thấy hắn chấp nhận thất bại.
“Hệ thống này biết bào tiền ta đó. Mở tiếp đi.”
Trần Lãm hậm hực, hắn không lần tiếp theo vẫn xui xẻo.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được pháp bảo Thiên cấp kim sắc Kiếm Âm U.”
Kiếm Âm U vậy mà không phải là vũ khí. Kiếm Âm U do ám linh lực ngưng tụ thành dưới điều kiện đặc biệt, dung nhập vào kiếm có thể khiến cho người sử dụng kiếm ẩn nấp khí tức dưới bóng tối, dưới Phân Thần Kỳ không thể phát hiện.
“Đồ ngon.”
Trần Lãm không xài kiếm nhưng hắn đã có đối tượng thích hợp cho Kiếm Âm U.
“Chàng có chuyện gì sao?” Hoàn Nhan Yên Vũ bị hắn kích động cục cựa đánh thức.
“Bảo bối nàng xem thứ này.” Trần Lãm nháy mắt bí ẩn.
Hắn động ý niệm, một thanh kiếm nhỏ dài cỡ nửa thước xuất hiện trên lòng bàn tay. Kiếm toàn thân màu đen, nhìn bên ngoài như một đám khói đen kịch bồng bềnh trôi nổi tạo thành hình kiếm.
“Đây là?” Thiên Ngọc Ly lần đầu thấy loại kiếm kỳ quái tò mò hỏi.
“Đây là Kiếm Âm U.” Trần Lãm giải thích công dụng rồi đưa nó cho Hoàn Nhan Yên Vũ.
“Chỉ có nàng xài kiếm nên nàng là người thích hợp nhất, có thứ này nàng có thể thoải mái hoạt động trong những nơi u tối hoặc bên đêm, ngoài ra còn che giấu khí tức các nàng cũng an toàn hơn.”
Hoàn Nhan Yên Vũ cảm động nhận lấy, hắn lại chú ý đến sự an toàn của nàng như vậy. Nàng cũng hiểu rằng tương lai không ở gần hắn nên không thể vào trang viên mà tránh địch dễ dàng, có Kiếm Âm U như có thêm bùa hộ mệnh.
Nàng vui sướng ôm hôn hắn thật ngọt rồi cúi xuống ngậm khúc thịt vào miệng.
“A, sướng bảo bối.” Trần Lãm chép miệng, Hoàn Nhan Yên Vũ thật biết cách chìu chuộng.
“Ta có gì không?” Thiên Ngọc Ly chìa tay phùng má liếc hắn.
“Ta chỉ có nhiêu đó, thứ này đột nhiên xuất hiện trong người ta khi nào ta cũng không rõ.” Trần Lãm lắc đầu.
“Hừ, ta biết ngay ngươi phân biệt đối xử… Á!” Thiên Ngọc Ly quay ngoắc một bên hầm hầm thì bị hắn ngắt nhũ hoa đến mềm nhũn.
“Nàng cẩn thận cái miệng.” Trần Lãm kéo Thiên Ngọc Ly ôm vào lòng vuốt ve nói nhỏ:
“Nàng cần những thứ gì có cơ hội mua được ta ưu tiên cho nàng.”
“Tài nguyên tu luyện hệ hỏa hoặc yêu đan cấp cao hơn là được.” Thiên Ngọc Ly bị hắn xoa nắn khắp nơi đến nỗi thở dồn dập.
“Không thành vấn đề.” Trần Lãm cười dài.
Bên dưới được Hoàn Nhan Yên Vũ chăm sóc, bên trên có giai nhân như hoa như ngọc.
Nhất nam nhị nữ lại điên cuồng.
…
Trải qua mây mưa, hai nữ rũ rượi cả người mềm nhũn chui rút vào lòng Trần Lãm thổ khí thơm ngát, trên người đầy vết tích lầy lội của đại chiến.
Thiên Ngọc Ly mang thêm một tia phong vận thành thục, làn da hồng nhuận tỏa ra khí chất mê người. Hoàn Nhan Yên Vũ cũng không ngoại lệ, tuy nàng không hoàn toàn được khai phá như Thiên Ngọc Ly nhưng thân thể được phóng đến năm lần khiến tinh thần sảng khoái không thôi, da dẻ hồng hào mềm mịn hơn mấy lần.
Trần Lãm đối với hai nàng nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Chậm rãi mặc y phục cho hai mỹ nữ xong xuôi hắn kiểm tra lại điểm uy danh và thực lực.
Điểm uy danh vượt quá một trăm vạn đã kích phát nhiệm vụ ẩn mang lại cho hắn một lần thăng cấp tính năng, lựa chọn thăng cấp ngôi nhà bí bảo hoàn toàn chính xác khi mang lại một con bài trợ lực cho Hoàn Nhan Yên Vũ.
Hoàn Nhan Yên Vũ và Đoạn Lăng Nguyệt đều nhận được đồ tốt từ Trần Lãm. Chỉ có Thiên Ngọc Ly chưa có gì khiến hắn áy náy. Dù nàng cũng nhận được lợi ích khi song tu với hắn nhưng hắn không muốn nàng có phần thua kém, hắn không muốn bất kỳ nữ nhân nào cũng hắn chịu thiệt thòi. Hai rương ngôi nha bí bảo tiếp theo còn một tháng mở ra, hắn hi vọng giành được một thứ cho nàng.
Song tu với Thiên Ngọc Ly khiến cho tu vi ba mặt của Trần Lãm tăng lên chút ít. Khong nhiều nhưng không để lại bất kỳ di chứng nào, cả hai đều hưởng lợi. Hắn biết đến một số công pháp song tu tại thế giới này, đa số là thải âm bổ dương hoặc thải dương bổ âm thực hiện lâu dài sẽ gây ra thiệt hại cho một bên. Với Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết điều này bị xóa bỏ, thật sự kỳ diệu.
Đoạn Lăng Nguyệt vốn không muốn vào trang viên nhưng điều kiện tu luyện nơi này quá tốt nên nàng không muốn bỏ lỡ. Trần Lãm hiểu điều này nên không vội tấn công nàng, đối với nữ nhân như thế phải dùng cách lạt mềm buộc chặt, dùng những trận mây mưa đánh bại tinh thần của nàng từ từ.
Nhẩm tính đến ngày đến Thanh Huyền Lâu, điều khiến hắn ngoài mong đợi là Đoạn Lăng Nguyệt cũng muốn đi theo.
Vương Thi đứng trong sảnh lớn nhìn thấy Trần Lãm liền tiến tới chào hỏi:
“Trần công tử xin mời theo thiếp thân, có người chờ công tử.”
Trần Lãm gật đầu cùng Hoàn Nhan Yên Vũ và Đoạn Lăng Nguyệt tiến vào trận pháp.
Đến khi bọn hắn biến mắt, Vương Thi ngồi xuống trầm ngâm.
“Vị tiểu thư Đoạn gia kia và Trần Lãm thật sự có quan hệ?”
“Đã như thế vì sao tỷ tỷ lại đánh sư tôn của nàng?”
Nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu nàng, từ hôm đại chiến đó trở đi nàng chưa gặp lại Thanh Hàn. Thanh Hàn hành động xuất quỷ nhập thần khó mà tìm được, Vương Thi những lần trò chuyện với Thanh Hàn đều là được gọi tới hoặc Thanh Hàn chủ động tìm nàng.
Lúc này Trần Lãm đã xuất hiện trong một căn phòng tầng ba, bên trong có một người chờ sẵn chính là Trương Vy Vy.
Nhìn thấy Trần Lãm đến, Trương Vy Vy đứng lên thi lễ:
“Xin chào Lãm huynh, Nguyệt tỷ. Còn vị này là?”
“Đây là nương tử của ta, Hoàn Nhan Yên Vũ, nàng không cần khách sáo.” Trần Lãm cười nói ôm eo Hoàn Nhan Yên Vũ.
“Huynh thật là có phúc.” Trương Vy Vy gật đầu chúc mừng hắn, lúc trước nàng đã để ý đến Hoàn Nhan Yên Vũ ánh mắt luôn hướng về hắn.
“Có Nguyệt tỷ ở đây nên ta nói thẳng luôn, ta cần sự hỗ trợ của huynh.”
“Hửm? Hỗ trợ? Ý nàng là sao? Nàng là đệ tử Thổ Di Tông mà.” Trần Lãm nghi hoặc, chuyện nàng là người Thổ Di Tông hắn đã biết, hắn khó hiểu vì chuyện khác, là quan hệ với Đoạn Lăng Nguyệt.
“Ta là người đề nghị nàng gặp ngươi nên để ta nói sẽ rõ hơn.” Đoạn Lăng Nguyệt lên tiếng nói thay.
Vốn dĩ sau khi Trần Lãm và Trương Vy Vy chiến đấu thì Trương Vy Vy đã truyền âm cho Trần Lãm về cuộc gặp gỡ này, còn cho hắn biết Đoạn Lăng Nguyệt chính là người đề nghị. Tuy Trương Vy Vy đã thề nhưng hắn không tin lắm, hắn xác nhận thêm với Đoạn Lăng Nguyệt nhưng nàng ấp mở đến đây mới nói.
Đoạn Lăng Nguyệt chậm rãi kể ra.
Trương Vy Vy còn có một cái tên khác là Kỳ Thanh Vy, nàng là đích nữ của Kỳ gia cũng là một thế lực tam tinh.
Kỳ gia năm xưa phát hiện một linh mạch ẩn dưới lòng đất, trùng hợp thay thời điểm đó xuất hiện Thổ Di Tông. Hai bên phát sinh xung đột tranh đấu suốt nửa năm cuối cùng đưa ra giao ước chia sẻ linh mạch luân phiên sử dụng mỗi mười năm.
Kỳ gia không có quá nhiều người nhưng thực lực rất khá, vì vậy có thể cạnh tranh linh mạch với Thổ Di Tông. Hơn nữa còn rất đoàn kết, nhiều lần phát hiện nội gián Thổ Di Tông cài vào.
Gia chủ Kỳ gia lúc bấy giờ là ông nội của Kỳ Thanh Vy đương nhiên không tin tưởng Thổ Di Tông tuân thủ giao ước nên khi mẫu thân nàng thụ thai liền đưa ra quyết định cho Kỳ Thanh Vy nằm vùng Thổ Di Tông từ bé.
Phụ thân nàng đưa nàng đến Trương gia, một gia tộc nhỏ buôn bán tại Lam Cực Thành. Phụ thân Trương Thanh Vy từng cứu mạng gia chủ Trương gia nên đã bí mật mang nàng khi tròn một tuổi đến Trương gia chăm sóc. Toàn bộ việc này chỉ có ông nội và phụ mẫu Trương Thanh Vy biết, phụ thân nàng cách vài năm lại đến thăm nàng một lần, khi đó nàng đã đổi tên thành Trương Vy Vy.
Khi nàng lớn lên tình cờ gặp Đoạn Lăng Nguyệt trong rừng phía bắc. Trẻ nhỏ gặp nhau dễ thân thiết nên nàng đã kể hết mọi chuyện cho Đoạn Lăng Nguyệt. Đoạn Lăng Nguyệt tính ra một kế để Trương Thanh Vy trở thành đệ tử của Thổ Di Tông.
Trần Lãm cảm khái, ông trời thật biết sắp đặt a. Thổ Di Tông và Kỳ gia, Kỳ Thanh Vy vô tình gặp Đoạn Lăng Nguyệt, Dương gia không thể tiếp tục quản lý Lam Cực Thành theo lời Thanh Hàn, Dương Minh Tu còn được Thổ Di Tông nhận về làm đệ tử.
“Vậy ý của Trương, à Kỳ cô nương là gì?” Trần Lãm dò hỏi sau khi nghe Đoạn Lăng Nguyệt kể rõ mọi chuyện.
“Trước khi nói ta muốn biết Trần huynh thật sự vào thẳng Thiên Việt Thư viện chứ?” Kỳ Thanh Vy cắn môi hỏi.
“Không, ta muốn tham gia chiêu sinh định kỳ để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu.” Trần Lãm trả lời thẳng.
“Vậy… vậy huynh có thể… chuyện này thật sự…” Kỳ Thanh Vy ngập ngừng dường như không thuận miệng nói ra.
Đoạn Lăng Nguyệt nhìn thấy như vậy giơ tay ra hiệu để nàng nói:
“Kỳ Thanh Vy được định là hôn thê của Dương Minh Tu nhưng nàng ra điều kiện là Dương Minh Tu phải tiến vào Thiên Việt Thư viện thành công mới tiến hành. Nàng hi vọng ngươi có thể ngăn cản hắn vào thời điểm chiêu sinh sau hơn hai năm nữa. Ngươi lần này đã đánh bại hắn nên tin tưởng có thể cản bước. Ta xin lỗi khi chưa hỏi ý ngươi đã đề nghị Thanh Vy, quyết định là ở ngươi chúng ta đều chấp nhận.”
Trần Lãm nhíu mày suy nghĩ, hóa ra biểu hiện của Dương Minh Tu bất thường khi hắn ôm Kỳ Thanh Vy trên sàn đấu có nguyên nhân ở đây.
“Được, nhưng ta có điều kiện nha.” Trần Lãm giãn chân mày nhếch miệng nói.
“Điều kiện gì ta cũng đồng ý.” Kỳ Thanh Vy mừng rỡ đáp ứng.
“Hiện tại thì ta chưa nghĩ ra, xem như làm trước tính sau, ta cam đoan không phải là chuyện đại nghịch bất đạo, hi vọng nàng nhớ kỹ.”
Trần Lãm quả thật chưa nghĩ ra điều kiện trao đổi, không phải hắn tự tin mà chỉ đơn giản là yêu cầu của Kỳ Thanh Vy tương đồng với ý định của hắn.
Thổ Di Tông dính líu tới đám nguời áo choàng đen nên hắn không thể bỏ qua, ngay cả Dương Minh Tu sở hữu hắc khí kỳ lạ cũng không thoát khỏi liên quan. Dương Minh Tu chắc chắn tham gia chiêu sinh Thiên Việt Thư viện và khả năng chạm trán rất cao nên Trần Lãm sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Âm thanh hệ thống đánh thức Trần Lãm.
Hắn mừng rỡ, một lần thăng cấp tính năng khác gì nắng hạn gặp mưa rào.
Ngôi nhà bí bảo là thứ hắn thăng cấp ngay không cần nghĩ ngợi.
“Công tử lựa chọn thăng cấp ngôi nhà bí bảo thì trong lần thăng cấp tiếp theo của hệ thống sẽ không thăng cấp ngôi nhà bí bảo nữa.”
“Ngôi nhà bí bảo thăng cấp sẽ cho công tử thêm một rương đồng thời lượng điểm uy danh tiêu tốn mỗi lần sử dụng sẽ tăng gấp đôi.”
Bạch Đình biến ra bên cạnh giải thích.
Trần Lãm đối với không gian thí luyện, trang viên, nữ hiệp trận hình chưa cần thiết lắm. Trang viên giá cả tương đối cao, nữ hiệp trận hình yêu cầu đặc biệt về nữ nhân, không gian thí luyện chỉ dùng để luyện chiến kỹ trong khi chiến kỹ là thứ hắn đang thiếu nhất.
Sau trận đánh với Đoạn Lăng Nguyệt hắn nhận ra chiến kỹ phòng ngự hiện tại chỉ có Thủy Phản Kính là không đủ. Đối phương có nhiều con bài quỷ dị thì Thủy Phản Kinh lại quá thông thường. Hơn nữa thăng cấp ngôi nha bí bảo cho hắn thêm một rương tăng thêm cơ hội nhận được phẩm tốt.
“Tinh! Xác nhận thăng cấp ngôi nhà bí bảo.”
Trước mặt Trần Lãm xuất hiện hai cái rương.
“Mỗi khi ngôi nhà bí bảo thăng cấp hoặc công tử tinh tiến tu vi thì sẽ gia tăng cơ hội mở ra vật phẩm tốt.”
Hắn nghe Bạch Đình nói mà chảy nước miếng, lập tức cho mở rương đầu tiên.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được pháp bảo Hoàng cấp lam sắc Tàn Dương Ảnh Huyết Giáp.”
Một y phục đỏ sậm như máu xuất hiện trong không gian hệ thống. Trần Lãm mừng rỡ, ngay lần đầu tiên đã ra đồ ngon, hệ thống không phụ lòng a.
Tàn Dương Ảnh Huyết Giáp được luyện từ huyền thiết năm trăm năm và huyết thạch năm trăm năm, đặc biệt là huyền thiết phải được nung trong dị hỏa một trăm năm. Nhuyễn giáp cực mỏng nhưng đàn hồi cực cao, hấp thụ hai thành lực lượng công kích nhận vào chuyển thành máu huyết tinh khiết cho bản thân.
Với bộ giáp này hắn tự tin xông pha chấp hai chấp ba, khả năng phục hồi máu huyết giúp nâng cao tốc độ luyện thể của hắn. Đúng lúc tu vi luyện thể thấp nhất lại vớ bẫm. Nói đi thì cũng nói lại, hắn phải chấp nhận ăn đòn đồng thời tính toán tổn thất về mặt thân thể để không bị lỗ máu a. Không sung sướng cho mấy.
Tiếp theo là rương còn lại.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ mất mười vạn điểm uy danh.”
Trần Lãm vui sướng chưa lâu lập tức trầm mặt.
“Ơ cái gì thế có chuyện trừ điểm uy danh nữa hả?”
“Có chứ công tử chuyện gì cũng có thể xảy ra, công tử xui một lần cho cân bằng.” Bạch Đình nhún vai cười khúc khích.
“Nhưng làm sao ta bỏ uy danh để bỏ qua thì vẫn mất mười vạn?” Trần Lãm thắc mắc.
“Liên quan đến điểm uy danh là trực tiếp tính liền nha công tử.” Bạch Đình đắc ý, lâu lắm mới có dịp trong thấy hắn chấp nhận thất bại.
“Hệ thống này biết bào tiền ta đó. Mở tiếp đi.”
Trần Lãm hậm hực, hắn không lần tiếp theo vẫn xui xẻo.
“Tinh! Ký chủ mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được pháp bảo Thiên cấp kim sắc Kiếm Âm U.”
Kiếm Âm U vậy mà không phải là vũ khí. Kiếm Âm U do ám linh lực ngưng tụ thành dưới điều kiện đặc biệt, dung nhập vào kiếm có thể khiến cho người sử dụng kiếm ẩn nấp khí tức dưới bóng tối, dưới Phân Thần Kỳ không thể phát hiện.
“Đồ ngon.”
Trần Lãm không xài kiếm nhưng hắn đã có đối tượng thích hợp cho Kiếm Âm U.
“Chàng có chuyện gì sao?” Hoàn Nhan Yên Vũ bị hắn kích động cục cựa đánh thức.
“Bảo bối nàng xem thứ này.” Trần Lãm nháy mắt bí ẩn.
Hắn động ý niệm, một thanh kiếm nhỏ dài cỡ nửa thước xuất hiện trên lòng bàn tay. Kiếm toàn thân màu đen, nhìn bên ngoài như một đám khói đen kịch bồng bềnh trôi nổi tạo thành hình kiếm.
“Đây là?” Thiên Ngọc Ly lần đầu thấy loại kiếm kỳ quái tò mò hỏi.
“Đây là Kiếm Âm U.” Trần Lãm giải thích công dụng rồi đưa nó cho Hoàn Nhan Yên Vũ.
“Chỉ có nàng xài kiếm nên nàng là người thích hợp nhất, có thứ này nàng có thể thoải mái hoạt động trong những nơi u tối hoặc bên đêm, ngoài ra còn che giấu khí tức các nàng cũng an toàn hơn.”
Hoàn Nhan Yên Vũ cảm động nhận lấy, hắn lại chú ý đến sự an toàn của nàng như vậy. Nàng cũng hiểu rằng tương lai không ở gần hắn nên không thể vào trang viên mà tránh địch dễ dàng, có Kiếm Âm U như có thêm bùa hộ mệnh.
Nàng vui sướng ôm hôn hắn thật ngọt rồi cúi xuống ngậm khúc thịt vào miệng.
“A, sướng bảo bối.” Trần Lãm chép miệng, Hoàn Nhan Yên Vũ thật biết cách chìu chuộng.
“Ta có gì không?” Thiên Ngọc Ly chìa tay phùng má liếc hắn.
“Ta chỉ có nhiêu đó, thứ này đột nhiên xuất hiện trong người ta khi nào ta cũng không rõ.” Trần Lãm lắc đầu.
“Hừ, ta biết ngay ngươi phân biệt đối xử… Á!” Thiên Ngọc Ly quay ngoắc một bên hầm hầm thì bị hắn ngắt nhũ hoa đến mềm nhũn.
“Nàng cẩn thận cái miệng.” Trần Lãm kéo Thiên Ngọc Ly ôm vào lòng vuốt ve nói nhỏ:
“Nàng cần những thứ gì có cơ hội mua được ta ưu tiên cho nàng.”
“Tài nguyên tu luyện hệ hỏa hoặc yêu đan cấp cao hơn là được.” Thiên Ngọc Ly bị hắn xoa nắn khắp nơi đến nỗi thở dồn dập.
“Không thành vấn đề.” Trần Lãm cười dài.
Bên dưới được Hoàn Nhan Yên Vũ chăm sóc, bên trên có giai nhân như hoa như ngọc.
Nhất nam nhị nữ lại điên cuồng.
…
Trải qua mây mưa, hai nữ rũ rượi cả người mềm nhũn chui rút vào lòng Trần Lãm thổ khí thơm ngát, trên người đầy vết tích lầy lội của đại chiến.
Thiên Ngọc Ly mang thêm một tia phong vận thành thục, làn da hồng nhuận tỏa ra khí chất mê người. Hoàn Nhan Yên Vũ cũng không ngoại lệ, tuy nàng không hoàn toàn được khai phá như Thiên Ngọc Ly nhưng thân thể được phóng đến năm lần khiến tinh thần sảng khoái không thôi, da dẻ hồng hào mềm mịn hơn mấy lần.
Trần Lãm đối với hai nàng nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Chậm rãi mặc y phục cho hai mỹ nữ xong xuôi hắn kiểm tra lại điểm uy danh và thực lực.
Điểm uy danh vượt quá một trăm vạn đã kích phát nhiệm vụ ẩn mang lại cho hắn một lần thăng cấp tính năng, lựa chọn thăng cấp ngôi nhà bí bảo hoàn toàn chính xác khi mang lại một con bài trợ lực cho Hoàn Nhan Yên Vũ.
Hoàn Nhan Yên Vũ và Đoạn Lăng Nguyệt đều nhận được đồ tốt từ Trần Lãm. Chỉ có Thiên Ngọc Ly chưa có gì khiến hắn áy náy. Dù nàng cũng nhận được lợi ích khi song tu với hắn nhưng hắn không muốn nàng có phần thua kém, hắn không muốn bất kỳ nữ nhân nào cũng hắn chịu thiệt thòi. Hai rương ngôi nha bí bảo tiếp theo còn một tháng mở ra, hắn hi vọng giành được một thứ cho nàng.
Song tu với Thiên Ngọc Ly khiến cho tu vi ba mặt của Trần Lãm tăng lên chút ít. Khong nhiều nhưng không để lại bất kỳ di chứng nào, cả hai đều hưởng lợi. Hắn biết đến một số công pháp song tu tại thế giới này, đa số là thải âm bổ dương hoặc thải dương bổ âm thực hiện lâu dài sẽ gây ra thiệt hại cho một bên. Với Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết điều này bị xóa bỏ, thật sự kỳ diệu.
Đoạn Lăng Nguyệt vốn không muốn vào trang viên nhưng điều kiện tu luyện nơi này quá tốt nên nàng không muốn bỏ lỡ. Trần Lãm hiểu điều này nên không vội tấn công nàng, đối với nữ nhân như thế phải dùng cách lạt mềm buộc chặt, dùng những trận mây mưa đánh bại tinh thần của nàng từ từ.
Nhẩm tính đến ngày đến Thanh Huyền Lâu, điều khiến hắn ngoài mong đợi là Đoạn Lăng Nguyệt cũng muốn đi theo.
Vương Thi đứng trong sảnh lớn nhìn thấy Trần Lãm liền tiến tới chào hỏi:
“Trần công tử xin mời theo thiếp thân, có người chờ công tử.”
Trần Lãm gật đầu cùng Hoàn Nhan Yên Vũ và Đoạn Lăng Nguyệt tiến vào trận pháp.
Đến khi bọn hắn biến mắt, Vương Thi ngồi xuống trầm ngâm.
“Vị tiểu thư Đoạn gia kia và Trần Lãm thật sự có quan hệ?”
“Đã như thế vì sao tỷ tỷ lại đánh sư tôn của nàng?”
Nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu nàng, từ hôm đại chiến đó trở đi nàng chưa gặp lại Thanh Hàn. Thanh Hàn hành động xuất quỷ nhập thần khó mà tìm được, Vương Thi những lần trò chuyện với Thanh Hàn đều là được gọi tới hoặc Thanh Hàn chủ động tìm nàng.
Lúc này Trần Lãm đã xuất hiện trong một căn phòng tầng ba, bên trong có một người chờ sẵn chính là Trương Vy Vy.
Nhìn thấy Trần Lãm đến, Trương Vy Vy đứng lên thi lễ:
“Xin chào Lãm huynh, Nguyệt tỷ. Còn vị này là?”
“Đây là nương tử của ta, Hoàn Nhan Yên Vũ, nàng không cần khách sáo.” Trần Lãm cười nói ôm eo Hoàn Nhan Yên Vũ.
“Huynh thật là có phúc.” Trương Vy Vy gật đầu chúc mừng hắn, lúc trước nàng đã để ý đến Hoàn Nhan Yên Vũ ánh mắt luôn hướng về hắn.
“Có Nguyệt tỷ ở đây nên ta nói thẳng luôn, ta cần sự hỗ trợ của huynh.”
“Hửm? Hỗ trợ? Ý nàng là sao? Nàng là đệ tử Thổ Di Tông mà.” Trần Lãm nghi hoặc, chuyện nàng là người Thổ Di Tông hắn đã biết, hắn khó hiểu vì chuyện khác, là quan hệ với Đoạn Lăng Nguyệt.
“Ta là người đề nghị nàng gặp ngươi nên để ta nói sẽ rõ hơn.” Đoạn Lăng Nguyệt lên tiếng nói thay.
Vốn dĩ sau khi Trần Lãm và Trương Vy Vy chiến đấu thì Trương Vy Vy đã truyền âm cho Trần Lãm về cuộc gặp gỡ này, còn cho hắn biết Đoạn Lăng Nguyệt chính là người đề nghị. Tuy Trương Vy Vy đã thề nhưng hắn không tin lắm, hắn xác nhận thêm với Đoạn Lăng Nguyệt nhưng nàng ấp mở đến đây mới nói.
Đoạn Lăng Nguyệt chậm rãi kể ra.
Trương Vy Vy còn có một cái tên khác là Kỳ Thanh Vy, nàng là đích nữ của Kỳ gia cũng là một thế lực tam tinh.
Kỳ gia năm xưa phát hiện một linh mạch ẩn dưới lòng đất, trùng hợp thay thời điểm đó xuất hiện Thổ Di Tông. Hai bên phát sinh xung đột tranh đấu suốt nửa năm cuối cùng đưa ra giao ước chia sẻ linh mạch luân phiên sử dụng mỗi mười năm.
Kỳ gia không có quá nhiều người nhưng thực lực rất khá, vì vậy có thể cạnh tranh linh mạch với Thổ Di Tông. Hơn nữa còn rất đoàn kết, nhiều lần phát hiện nội gián Thổ Di Tông cài vào.
Gia chủ Kỳ gia lúc bấy giờ là ông nội của Kỳ Thanh Vy đương nhiên không tin tưởng Thổ Di Tông tuân thủ giao ước nên khi mẫu thân nàng thụ thai liền đưa ra quyết định cho Kỳ Thanh Vy nằm vùng Thổ Di Tông từ bé.
Phụ thân nàng đưa nàng đến Trương gia, một gia tộc nhỏ buôn bán tại Lam Cực Thành. Phụ thân Trương Thanh Vy từng cứu mạng gia chủ Trương gia nên đã bí mật mang nàng khi tròn một tuổi đến Trương gia chăm sóc. Toàn bộ việc này chỉ có ông nội và phụ mẫu Trương Thanh Vy biết, phụ thân nàng cách vài năm lại đến thăm nàng một lần, khi đó nàng đã đổi tên thành Trương Vy Vy.
Khi nàng lớn lên tình cờ gặp Đoạn Lăng Nguyệt trong rừng phía bắc. Trẻ nhỏ gặp nhau dễ thân thiết nên nàng đã kể hết mọi chuyện cho Đoạn Lăng Nguyệt. Đoạn Lăng Nguyệt tính ra một kế để Trương Thanh Vy trở thành đệ tử của Thổ Di Tông.
Trần Lãm cảm khái, ông trời thật biết sắp đặt a. Thổ Di Tông và Kỳ gia, Kỳ Thanh Vy vô tình gặp Đoạn Lăng Nguyệt, Dương gia không thể tiếp tục quản lý Lam Cực Thành theo lời Thanh Hàn, Dương Minh Tu còn được Thổ Di Tông nhận về làm đệ tử.
“Vậy ý của Trương, à Kỳ cô nương là gì?” Trần Lãm dò hỏi sau khi nghe Đoạn Lăng Nguyệt kể rõ mọi chuyện.
“Trước khi nói ta muốn biết Trần huynh thật sự vào thẳng Thiên Việt Thư viện chứ?” Kỳ Thanh Vy cắn môi hỏi.
“Không, ta muốn tham gia chiêu sinh định kỳ để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu.” Trần Lãm trả lời thẳng.
“Vậy… vậy huynh có thể… chuyện này thật sự…” Kỳ Thanh Vy ngập ngừng dường như không thuận miệng nói ra.
Đoạn Lăng Nguyệt nhìn thấy như vậy giơ tay ra hiệu để nàng nói:
“Kỳ Thanh Vy được định là hôn thê của Dương Minh Tu nhưng nàng ra điều kiện là Dương Minh Tu phải tiến vào Thiên Việt Thư viện thành công mới tiến hành. Nàng hi vọng ngươi có thể ngăn cản hắn vào thời điểm chiêu sinh sau hơn hai năm nữa. Ngươi lần này đã đánh bại hắn nên tin tưởng có thể cản bước. Ta xin lỗi khi chưa hỏi ý ngươi đã đề nghị Thanh Vy, quyết định là ở ngươi chúng ta đều chấp nhận.”
Trần Lãm nhíu mày suy nghĩ, hóa ra biểu hiện của Dương Minh Tu bất thường khi hắn ôm Kỳ Thanh Vy trên sàn đấu có nguyên nhân ở đây.
“Được, nhưng ta có điều kiện nha.” Trần Lãm giãn chân mày nhếch miệng nói.
“Điều kiện gì ta cũng đồng ý.” Kỳ Thanh Vy mừng rỡ đáp ứng.
“Hiện tại thì ta chưa nghĩ ra, xem như làm trước tính sau, ta cam đoan không phải là chuyện đại nghịch bất đạo, hi vọng nàng nhớ kỹ.”
Trần Lãm quả thật chưa nghĩ ra điều kiện trao đổi, không phải hắn tự tin mà chỉ đơn giản là yêu cầu của Kỳ Thanh Vy tương đồng với ý định của hắn.
Thổ Di Tông dính líu tới đám nguời áo choàng đen nên hắn không thể bỏ qua, ngay cả Dương Minh Tu sở hữu hắc khí kỳ lạ cũng không thoát khỏi liên quan. Dương Minh Tu chắc chắn tham gia chiêu sinh Thiên Việt Thư viện và khả năng chạm trán rất cao nên Trần Lãm sẽ không bỏ qua cơ hội này.