Mục lục
Chàng rể phi thường (full 522 chap) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Tầm Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 426: Xe được người lái về rồi

"Rolls-Royce gì cơ?"

Triệu Tử Tiêu và mấy tên streamer sau lưng đều sững sờ, ngơ ngác nhìn Giang Mậu.

"Vừa nãy tên đầu to này gọi thằng ranh con này là gì, cậu Sở?"

Trong mắt Triệu Tử Tiêu tràn đầy nghi hoặc: "Chẳng lẽ cậu bạn này của Tôn Tuyết là cậu ấm nhà giàu à? Không giống cho lắm, chưa thấy cậu ấm nào mặc quần còn không bằng cả hàng vỉa hè. Hơn nữa thẻ phòng hai tên này cầm cũng chỉ là phòng đôi bình thường, loại người này mà cũng đi xe Rolls-Royce à, định bịp ai không biết?"

Tôn Tuyết cũng nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ ngờ vực.

Tuy Sở Phàm không cùng lớp cô ấy nhưng vì thân phận đi ở rể nên Sở Phàm cũng khá nổi tiếng trong cái khoá đấy.

Con rể nhà họ Trần thì làm sao là cậu ấm nhà giàu được? Nói cách khác, làm gì có cậu ấm nhà giàu nào lại đi ở rể, chắc là vì sĩ diện nên mới bịa ra đây!

Nghĩ tới đây, Tôn Tuyết lại lắc đầu thở dài.

Hồi đại học, cô với Sở Phàm cũng không thân thiết gì lắm, chỉ thi thoảng chạm mặt nhau, ấn tượng của cô đối với Sở Phàm cũng rất tốt, cảm thấy anh là một người hướng nội và tốt bụng.

Nhưng không ngờ sau khi tốt nghiệp anh lại trở nên hám danh lợi, vì chút sĩ diện mà lại khoác lác như thế.

Sở Phàm cũng bất lực, sao anh không biết Giang Mậu nghĩ gì chứ, cũng chỉ vì muốn giữ thể diện cho anh, nhưng anh không muốn chấp nhặt với đám người này làm gì.

Thu nhập mấy chục nghìn tệ, mấy trăm nghìn tệ một tháng có là gì, chưa biết chừng còn chẳng bằng một lần Sở Phàm tiện tay thưởng cho cấp dưới, thực tế là không ở cùng đẳng cấp, so sánh cũng chẳng có ý nghĩa gì.

"Bỏ đi Giang Mậu, chúng ta về phòng thôi".

Sở Phàm lắc đầu, trầm giọng nói.

Sau đó anh quay sang nhìn Tôn Tuyết, đưa một tấm danh thiếp cho cô ấy rồi nói: "Tôn Tuyết, công việc livestream thế này tuy cũng rất hot nhưng nó cũng chỉ được vài năm thôi, nếu cậu muốn có một công việc lâu dài ổn định thì cứ tới tìm tớ".

Ai ngờ anh vừa nói xong thì Triệu Tử Tiêu đã bước lên phía trước, giật phăng tấm danh thiếp, không nói không rằng gì mà xé vụn luôn.

"Cậu có ý gì, ở trước mặt tôi mà dám cướp người à?"

Triệu Tử Tiêu nhìn Sở Phàm, vứt mảnh vụn của tấm danh thiếp vào người anh nói: "Tôi thấy cậu chẳng phải cậu ấm gì, chắc là người ở chỗ livestream nào đấy chứ gì, diễn cũng đạt đấy, nhưng tôi ở trong ngành này bao nhiêu năm rồi, cậu tưởng cậu doạ được tôi chắc?"

Sở Phàm vận nội lực, thổi những mảnh danh thiếp vụn ra ngoài.

Triệu Tử Tiêu không hề nhận ra có gì bất thường, còn tưởng gió ở đâu ra thổi bay giấy cho Sở Phàm.

Anh ta cười khẩy nói: "Phải rồi, có phải hai người đi xe Rolls-Royce gì đến cơ mà? Cho bọn tôi xem thế nào, để bọn tôi mở mang tầm mắt cái, được chứ?"

"Đúng đó, em cũng chưa được nhìn xe Rolls-Royce bao giờ, hay anh dẫn em đi xem đi!"

"Đúng đấy, lúc này mà thụt vòi là dở rồi, cứ lái xe đến đây cho bọn tôi xem, vả thẳng một tôi này, tôi thích bị vả mặt nhất đấy!"

"Mấy người đừng ăn nói tuyệt tình quá, không chừa đường lui cho người ta, như thế thì ngượng lắm!"

Triệu Tử Tiêu nói xong, mấy tên streamer kia cũng bắt đầu thi nhau chen vào nói.

Mặt Tôn Tuyết hiện rõ vẻ khó xử, cô nhẹ kéo ống tay áo Sở Phàm, thì thầm: "Sở Phàm, cậu làm thế là không đúng đâu, anh Tiêu đối xử với tớ tốt lắm, cho dù…"

Cô ấy cắn môi, nhỏ giọng nói: "Cho dù cậu có công việc tốt hơn muốn giới thiệu cho tớ thì cũng không thể nói trước mặt anh Tiêu được, cậu mau xin lỗi anh Tiêu đi, anh Tiêu có rất nhiều mối quan hệ, quen rất nhiều người máu mặt trong ngành, làm căng với anh ý không phải là quyết định đúng đắn đâu".

Nghe vậy sắc mặt Sở Phàm vẫn chẳng có gì thay đổi.

Anh thản nhiên nhìn mấy người kia, nói: "Không phải tôi đang cướp người mà tôi chỉ nói những vấn đề sắp xuất hiện của ngành này thôi, nể tình bạn cũ nên tôi mới giới thiệu việc chứ chẳng phải cướp người của anh".

"Ối chao xem kìa, sao giờ lại nói giọng mềm mỏng thế, vừa nãy có thế đâu!"

Mấy tên streamer kia vẫn còn đang cười nhạo Sở Phàm.

Trong số đó thậm chí có mấy người cầm điện thoại ra, chụp ảnh Sở Phàm vs Giang Mậu gửi vào trong nhóm fans.

"Cả nhà ơi, hai tên này thuê phòng đôi bình thường thế mà còn nói là đi xe Rolls-Royce đấy, mọi người có tin không, dù sao tôi cũng không tin".

"Các anh ơi, tí em mở cá cược trong livestream, mọi người nhớ đặt cược xem rốt cuộc là có Rolls-Royce không nhé, một cái xe thể thao là có thể cược rồi nhé, mọi người mau cược đi nào!”

“Chị em ơi, hôm nay không giới thiệu mỹ phẩm cho chị em nữa, hôm nay sẽ cho mọi người thấy ra vẻ “đại gia rởm” là như thế nào, vừa nãy hai tên này này…”

Đủ mọi lời bàn tán, mỉa mai vang lên, Giang Mậu không thể nào nhẫn nhịn được nữa, lớn tiếng nói: “Một đám ếch ngồi đáy giếng, tôi dẫn các người đi xem, cậu chủ nhà tôi rốt cuộc là có Rolls-Royce hay không!”

Nói rồi hắn quay người đi ra ngoài, Sở Phàm thậm chí không kịp ngăn lại.

Anh chỉ đành bất lực chạy theo sau, bình thường Giang Mậu cũng được xem là người điềm đạm, thế mà lần này cũng bị đám người này chọc tức, chứng tỏ những lời lẽ bọn họ nói không phải ngoa nguýt dạng vừa.

“Anh Tiêu, dù gì Sở Phàm cũng là bạn học cùng em, mọi người đừng làm vậy nữa được không?”

Tôn Tuyết vẫn đang nói đỡ cho Sở Phàm, cô ấy nhìn Triệu Tử Tiêu với vẻ mặt đáng thương.

Triệu Tử Tiêu nở một nụ cười dâm dê, nhìn cô nói: “Tiểu Tuyết, em cũng thấy rồi đấy, lần này là bạn em vô lễ trước, Triệu Tử Tiêu anh làm ăn đến ngày hôm nay, chẳng lẽ anh không cần thể diện à?”

“Nhưng mà, nếu em đã bảo anh đừng chấp nhặt với cậu ta thì cũng không phải là không được, phải xem xem tối nay em có chịu tới phòng anh, bày tỏ thành ý một chút hay không….”

Nói tới đây ánh mắt của Triệu Tử Tiêu trâng tráo nhìn vào những đường cong hấp dẫn của Tôn Tuyết.

Mặt Tôn Tuyết tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra vẻ bứt rứt và do dự.

Thực ra từ lâu cô đã biết Triệu Tử Tiêu có ý đồ với mình, nhưng cô chỉ không ngờ anh ta lại thừa nước đục thả câu, đưa ra đề nghị đúng lúc này.

Nhưng nếu không phải vì cô chủ động bắt chuyện với Sở Phàm trước, Sở Phàm cũng sẽ không xảy ra mâu thuẫn với Triệu Tử Tiêu, suy cho cùng nguồn gốc mọi chuyện vẫn là do cô mà.

Hơn nữa ảnh của Sở Phàm và Giang Mậu đã bị gửi vào nhóm chat của fans, chuyện sẽ không còn đơn giản là bị người ta cười nhạo nữa, bây giờ có biết bao nhiêu fan cuồng như thế, biết đâu được bọn họ lại “moi móc” hết thông tin của hai người lên mạng.

Đến lúc đó thông tin về Sở Phàm bị lộ hết, vậy thì chuyện anh đi ở rể chắc chắn cũng bị lộ.

Có lẽ khi đó, Sở Phàm sẽ bị chôn vùi bởi những lời nhục mạ mất.

Vừa nghĩ tới đây, Tôn Tuyết lại càng tự trách hơn.

Trong lòng cô rối như tơ vò, Tôn Tuyết đi theo đám đông ra đến cửa khách sạn, chuẩn bị đi “chiêm ngưỡng” chiếc xe Rolls-Royce của Sở Phàm.

Mấy streamer kia cũng bật sẵn livestream để fans của họ cùng chứng kiến chuyện hài hước này.

Giang Mậu vẫn hầm hầm, vẫy tay với nhân viên lái xe ở cửa khách sạn, trầm giọng nói: “Người anh em, vừa nãy chiếc Rolls-Royce Phantom tôi đỗ ở đây đâu, cậu lái xe ý ra đây”.

“Rolls-Royce Phantom nào cơ?”

Cậu nhân viên lái xe kia vẻ mặt kinh bỉ nói: “Anh nói chiếc xe đi thuê đấy à, bị người của nhà xe lái về rồi, anh bảo tôi lấy xe ở đâu mà lái?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK