Mục lục
Chàng rể phi thường (full 522 chap) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Tầm Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 310: Anh còn có đồng bọn?
“Các anh tìm ai vậy?” Sở Phàm ra mờ cửa, anh
nhìn những nhân viên cảnh sát đang đứng ngoài cửa

với sắc mặt không mấy thiện cảm.

“Cậu chính là Sở Phàm phải không?”

Một nhân viên chấp pháp đứng đầu lên tiếng hỏi
Sở Phàm.

“Là tôi đây”.

Sở Phàm cau mày nhẹ nhàng nói.

“Vậy mời cậu đi cùng chúng tôi một chuyến, có
người báo cảnh sát tố cáo cậu định gạ gẫm và cưỡng
hiếp người khác nhưng không thành!” nhân viên cảnh
sát nhìn với ánh mắt lạnh lùng, anh ta tiến tới định bắt
giữ Sở Phàm.

“Đồng chí đội cảnh sát này, xin anh chờ một chút,
có phải là có hiểu nhầm gì không?”

Trần Mộng Dao và Kiểu Tuyết đứng phía sau Sở
Phàm thấy vậy vội vàng lên tiếng.

Nếu bảo ai đó gạ gẫm và cưỡng hiếp thì có thể
bọn họ sẽ tin nhưng đề nói Sở Phàm là người làm
những chuyện này thì chắc chắn họ không bao giờ tin được.

Dù gì thì họ cũng vô cùng tự tin về nhan sắc lẫn
ngoại hình của mình, nếu Sở Phàm có nhu cầu thì
hoàn toàn có thể tìm đến họ, cả con người của hai cô
gái này đã mặc định sẽ dành cho Sở Phàm rồi, và họ
luôn sẵn sàng tiến đến bước đó bất cứ lúc nào,chẳng
qua vì Sð Phàm luôn kìm chế bản thân cho nên mới
chưa vượt quá giới hạn sớm như vậy thôi.

Hai nhân viên cảnh sát chuẩn bị bắt giữ Sở Phàm
cũng sững sỡ, họ hoàn toàn không ngờ rằng trong
nhà Sở Phàm lại xuất hiện hai cô gái xinh đẹp đến như
vậy.

Vậy thì tên nhóc này đâu có lý do gì để đi gạ gẫm
một người phụ nữ còn không bằng hai người đó cả về
nhan sắc lẫn thân hình chứ.

Hai nhân viên cảnh sát chau mày, họ liếc nhìn
nhau rồi nói: “Cho dù có hiểu lầm gì đi nữa nhưng
chúng tôi thực sự đã nhận được điện thoại tố cáo cậu,
đối phương cũng đã đưa ra bằng chứng có liên quan,
vì thế có chuyện gì thì cậu cũng phải theo chúng tôi
về đồn trước rồi nói!"

Vừa dứt lời, hai người họ liền áp tải Sở Phàm lên
chiếc xe đỗ cạnh đó rồi phóng đi.

Suốt dọc đường Sỡ Phàm không hề phản kháng

khiến cao ốc Thiên Môn bị xáo động, đến lúc đó hậu
quả xấu nhất chính là công ty phá sản, tôi trở thành kẻ
trắng tay, và chẳng phải anh sẽ đạt được mục đích
hay sao?”

Sở Phàm nhìn chằm vào Trần Văn Vũ nói với giọng
điệu bình thản.

Trần Văn Vũ cười lớn, hẳn không kìm được mà vỗ
tay: “Sờ Phàm, phải nói rằng mày rất có tài sáng tác
kịch bản đấy!"

“Tao nói thật cho mày biết, tuy rằng tao rất muốn
làm theo những lời mày vừa nói đấy nhưng tao vừa
mới trờ về từ nơi đó, tao còn chưa mở rộng được
mạng lưới quan hệ, tao vẫn chưa đủ trình để có thể
bắt được mày tới đây đâu!”

“Nhưng mày đoán đúng một nửa rồi đấy, lý do mày
có mặt ð đây một phần cũng là công lao của tao đấy!"
Sỡ Phàm khẽ nheo mắt rồi lạnh lùng nói: “Ý của

anh là anh còn có đồng bọn nữa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK