Chương 365:
“Được không?”
“Được!”
Nhận được câu trả lời, Tiêu Lăng Dạ mới xuống lầu.
Nhà ăn lầu một.
Khách sạn có tiệc đứng, chỉ cần là người ở khách sạn đều sẽ được bữa sáng miễn phí, tiệc đứng có nhiều món và có thể lựa chọn nhiều đồ ăn, Tiêu Lăng Dạ cầm khay, lấy cho Lâm Quán Quán một phần cháo thịt nạc trứng vịt bắc thảo mới ra nồi, nghĩ nghĩ, lại cho cô cầm một dĩa bánh bao SÚp.
Giờ này không nhiều người cho lắm, Tiêu Lăng Dạ lấy món ngon, lại đem gừng cùng đường đỏ giao cho đầu bếp, nhờ đầu bếp hỗ trợ nấu thành canh, trong thời gian chuẩn bị, anh tìm hộp cơm, đem những món đã chọn bỏ vào, đóng gói đẹp mắt, xong xuôi mới lên lầu.
Trong một góc.
Chu Tư Tư một áo khoác thân dương nhung, nhìn thấy Tiêu Lăng Dạ, tay cô run lên, chiếc đũa thiếu chút nữa rớt trên bàn cơm.
Cô gỡ kính râm xuống kích động nói: “Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, vừa rồi người đó có phải là ông chủ không?”
Tiểu Nhã cũng thấy anh.
Nhưng cô không dám khẳng định.
Cô gặp ông chủ được có vài lần, nhưng mỗi lần gặp ông chủ đều từ trên xuống dưới đều là một thân âu phục, giày da bóng lưỡng không nhiễm một hạt bụi, khí chất trầm ổn, ít khi nói cười.
Nhưng vừa rồi người kia…
So với ông chủ ngũ quan quả thực giống nhau như đúc.
Nhưng anh một thân áo len xám nhạt, quần dài vàng nhạt, đóng gói đồ, sắc mặt nhu hòa, trong trí nhớ của cô hình tượng ông chủ như thiết diện Diêm Vương quả thực khác nhau như trời với đất.
“Chị Tư Tư, em, em cũng không biết nữa.”
“Không sai đâu, chị sẽ không nhận nhâm người, người đó khẳng định là Tiêu Lăng Dạ…Sao anh ấy lại xuất hiện ở khách sạn này.”
Nghĩ đến một cái khả năng, Chu Tư Tư lập tức đỏ mặt.
*Tiểu Nhã, em nói xem… có phải do ông chủ biết chị ở đây nên cố ý đến khách sạn này không?”
“Khẳng định đúng là như vậy.”
Tiểu Nhã kích động giữ chặt tay Chu Tư Tư: “Đoàn phim này trừ chị ra, còn có ai đáng giá để ông chủ lo lắng như vậy, thật tốt quá, lúc trước chị còn lo lắng… Hiện tại có thể yên tâm rồi.”
Gò má Chu Tư Tư đỏ hồng.
Cô vào nghề mười sáu năm, trải qua nhiều thăng trầm, cũng trải qua nhiều khó khăn, cô hiểu quá rõ ở cái ngành này nếu không có tài nguyên lại không có chỗ dựa sẽ rất gian nan.
Trải qua đoạn thời gian sự nghiệp dừng lại, cô đã nhìn thấu được tình người.
Định nghĩa “Chị em tốt” “Bạn tốt’ dần dần đều xa cách cô, thảm nhát là khi cô không có việc để làm chỉ có thể càm lương công ty cấp tạm để sinh hoạt. Khi đó, tất cả mọi người đều dẫm lên cô.
Ngay cả người mới vào công ty cũng nhìn cô với ánh mắt khinh thường, cười trên nỗi đau người khác.
Mắấy năm đó, không phải cô không nghĩ tới việc sẽ rời khỏi giới giải trí.
Nhưng cô không cam lòng!
Cô là người huyện Tuyền, là một huyện nhỏ nhiều người sống nhất cả nước, cô ở nơi đó lớn lên, có cơ duyên mới vào được giới giải trí.
Cô không muốn trở về vị trí cũ.
Càng không muốn quay lại cảnh sinh hoạt trước đây.
Cô hưởng thụ cảm giác làm minh tinh, hưởng thụ cảm giác được người khác ngưỡng mộ, cảm giác được người theo đuổi.
Cho nên, dù khổ dù khó, cô đều kiên trì tiếp tục.
Sau này đổi công ty.
Sau nữa… Gặp được Tiêu Lăng Dạ.
Nhớ tới Tiêu Lăng Dạ, đáy mắt Chu Tư Tư toát ra một đạo rực ánh sáng.
Tiêu Lăng Dạ.
Cô nằm mơ cũng không dám ảo tưởng đến người đàn ông đó.
Nhưng người này thật sự rõ ràng xuất hiện ở trước mặt cô, còn là quý nhân của cô… Làm sao cô trơ mắt nhìn định mệnh của chính mình biền mất?
Không có khả năng!
*Tiểu Nhã, chúng ta phải đi theo!”
“Được!
Chu Tư Tư đã nghĩ kỹ rồi.
Nếu Tiêu Lăng Dạ xuất hiện ở chỗ này, khẳng định là hướng về phía cô nhưng tính cách Tiêu Lăng Dạ lạnh lùng, chỉ làm chứ chưa bao giờ nói suông.