Chương 956:
“Quán Quán!”
A?
Nghe thấy có người gọi mình, Lâm Quán Quán đột nhiên tỉnh táo lại, quay đầu nhìn thấy Lí Mưu đang thở hổn hển dời một băng ghế đến ngòi trước mặt cô, Lâm Quán Quán nhanh chóng ngồi thẳng dậy: “Đạo diễn, sao vậy?”
“Quán Quán à, sáng nay … E rằng không quay được cảnh của cô rồi.”
Mắt Lâm Quán Quán chớp chớp.
Lý Mưu tiếp tục nói: “Cô là nữ chính, cảnh quay cá nhân đều đã chụp xong rồi, còn lại là các cảnh hợp tác với các diễn viên khác, hôm nay mấy diễn viên đó đều không có mặt, vậy nên những cảnh đó không có cách nào quay rồi.”
Lâm Quán Quán gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Không sai.
Đã gần qua một buổi sáng kể từ khi cô đến đoàn phim, vì nhóm nhân vật chính chưa đến, nên Lí Mưu đã sửa lại kịch bản, ông ấy sửa tới sửa lui lịch trình, buổi quay phim sáng nay đều là cảnh quay cá nhân của Lâm Quán Quán, hoặc là cảnh của cô diễn với nhóm diễn viên quần chúng.
Tuy rằng thân thể Lâm Quán Quán không thoải mái, nhưng vẫn vô cùng chuyên nghiệp, trong lúc đóng phim vô cùng nghiêm túc, cảnh quay nào cũng chỉ cần diễn một lần là xong. Cho nên chưa đầy một buổi sáng cô đã quay xong các nội dung trong danh sách của đạo diễn.
Lý Mưu càng nói càng giận: “Tôi định là quay cảnh diễn của cô với Tôn Thiến, vậy mà Tôn Thiến cũng xin nghỉ! Không biết chuyện gì xảy ra với cô gái nhỏ này! Xin nghỉ thì thôi, cũng không tự gọi điện thoại báo cho tôi biết, còn để cho người khác gọi điện thoại cho tôi, thật sự quá đáng!”
“Khụ!” Lâm Quán Quán có ấn tượng khá tốt với Tôn Thiến, không nhịn được nói thay cho cô với đạo diễn: “Đạo diễn, mặc dù xuất thân Tôn Thiến không phải chuyên ngành, nhưng tất cả mọi người đều thấy rõ sự thể hiện của cô ấy trong đoàn phim, lúc đóng phim cô rất nghiêm túc. Lần đầu tiên cô đóng phim, quay phim bình thường đã rất vất vả, huống gì diễn cổ trang. Cho dù cô ấy là lần đầu tiên treo dây thép, cũng chưa từng phàn nàn. Một cô gái tuổi đôi mươi đã rất hiếm rồi. Với lại trước giờ cô ấy đóng phim của chưa có xin nghỉ phép, lần này xin nghỉ… Tôi đoán không chừng đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy.”
Lý Mưu thở dài.
Chuyện này thì ông hiểu.
Nhưng tiển độ quay gần đây thực sự quá chậm.
Các nhân vật nam chính đều lần lượt xin nghỉ phép, ông biết và hiểu tình hình của Cơ Dã Hỏa. Nhưng Tiêu Lăng Dạ và Long Ngự Thiên … Tuy rằng lúc hai người bọn họ tham gia vào nói ông không cần đối đãi với bọn họ quá đặc biệt, nhưng dù sao hai người họ cũng là hai nhà đầu tư lớn nhất cho “Khuynh Thành Truyện”, hơn nữa hai người này lại là tổng giám đổc hai tập đoàn quốc tế lớn. Thường ngày họ bận rộn công việc, chỉ cần ngẫu nhiên ký một cái, là đủ để đầu tư vài cái đoàn phim “Khuynh Thành Truyện” như vậy.
Cho nên… ông cũng không trông cậy vào hai người này có thể giống diễn viên bình thường, mỗi ngày túc trực ở đoàn phim đợi lệnh.
Được thôi!
Ai mà biết mấy người này lại xin nghỉ phép cùng một lượt, khiến cả đoàn không thể quay được.
Vốn dĩ ông đã rất nén giận, nhưng khi nhận được điện thoại xin nghỉ của Tôn Thiến, sự tức giận của ông lập tức bùng nổ.
Lý Mưu thở dài một tiêng.
Nói trắng ra là thì, Tôn Thiến cũng là xui xẻo, vừa vặn đâm vào họng súng làm gì.
“Quên đi!” Lý Mưu xua tay, nói với Lâm Quán Quán: “vẫn là cô được nhất.”
Lâm Quán Quán cười gượng.
Buổi sáng Hôm nay, lúc hai cái chân cô đau nhức, thiếu chút nữa cô cũng gọi điện thoại xin nghỉ… “Quán Quán, có phải hôm nay cô không được thoải mái đúng không?”
Cô có chỗ nào mà không thoải mái, mà là quá thoải mái.
Một đêm không ngủ.
Cả người đều đau.
Toàn thân không có chỗ nào thoải mái.
Lâm Quán Quán ho khan một tiếng: “Tôi không sao đâu, chỉ là có chút cảm lạnh nên tinh thần không tốt lắm.”
Nhìn xem!
Nhìn xem!