Cậu tự đi mà cầu phúc cho bản thân đi.
Điều kiện của đoàn phim khá đơn sơ, Lí Mưu bận trước bận sau sai vài người tìm ghế bành tới, lau mồ hôi nói: “Tổng giám đốc Tiêu, điều kiện đoàn phim không tốt lắm.”
“Không có việc gì không có việc gì.” Mặt hai người co quắp, Tiêu Diễn tự động đảm đương vị trí đại biểu, anh không khách khí ngồi xuống ghế: “Đạo diễn, ông không cần phải để ý chúng tôi, chúng tôi tùy tiện nhìn qua chút thôi, ông cứ làm việc của anh đi.”
Cho nên…
Cái này đơn giản chỉ là các tôn đại thần tới thăm à?
Lí Mưu đầy đẩy mắt kính, do dự nói: “Phó đạo diễn bên kia đang quay hình cho nữ chính, nếu không…… Chúng ta qua bên kia nhìn xem một chút được không?”
Suy đoán của Lý Mưu là bọn họ lo lắng đột nhiên thay đổi nữ chính, tiền độ sẽ không đuỏi kịp, thế là chủ động nói ra.
Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ khó chịu.
“Ách.”
Lí Mưu có chút hoang mang, ông cảm thấy chính mình đưa ra kiến nghị rất hợp tình hợp lý, thế nhưng tại sao…
Tổng giám đốc Tiêu nhìn có vẻ không hứng thú máy?
Tiêu Diễn: “…… Ắ Mẹ nó!
Có thể có hứng sao.
Anh ấy là đang muốn nhìn tiểu Quán Quán, không để anh ấy đi xem tiểu Quán Quán, mà lại đi xem người con gái khác?
Anh ấy có thể vui vẻ mới lạ.
Mắt thấy anh trai nhà mình sắc mặt càng thêm lạnh lùng, Tiêu Diễn vội vàng nói: “Không cần, đạo diễn Lý Mưu ông đi nhanh đi, chúng tôi ở chỗ này xem một lát được rồi.”
“Àaaal”
Những đại nhân vật này tâm tư thật là khiến người ta không hiểu nỗi.
Bỏ đi!
Tùy bọn họ thôi.
Đạo diễn cũng là thật sự sốt ruột, chào hỏi vài người một lúc liền chạy nhanh đi chuẩn bị bắt đầu quay.
Lí Mưu mới vừa đi không lâu, trợ lý ông âys liền đem theo mắy ly cà phê chạy tới: “Tổng giám đốc Tiêu, đạo diễn bảo mua cho các anh cà phê, mọi người nếm thử xem.”
“Lí Mưu này thật sự cũng rất biết cách làm việc nha.”
Không khách khí Tiêu Diễn đem cà phê đưa cho Tiêu Lăng Dạ cùng Lãnh Quân Lâm mỗi người một ly.
Tiêu Lăng Dạ dựa vào ghé, tùy ý liếc qua, không nhận.
Tiêu Diễn bĩu môi.
Anh một tay nắm ly cà phê, ngắng đầu nhìn xa hướng đang đóng phim.
Khoan hãy nói.
Cái này Lí Mưu thật sự rất có mắt nhìn đấy nhỉ.
Cho các anh ngồi ghế dựa dưới bóng cây, hơn nữa vị trí cũng đặc biệt tốt, có thể rõ ràng nhìn hiện trường đóng phim cách đó không xa.
“Chuẩn bị quay!”
Hiện trường đóng phim.
Lâm Quán Quán trộm nhìn thoáng qua về hướng đám người Tiêu Lăng Dạ.
Bọn họ bình chân như vại ngồi ở chỗ đó, thật sự là có dự định ngồi xem đoàn quay phim?
Lâm Quán Quán cúi đầu nhìn kịch bản.
Sắc mặt lập tức có chút vặn vẹo.
Một bên, bên cạnh là Sở Khiêm chuẩn bị phối diễn thấy vẻ mặt đau khổ của cô, nhịn không được cười trêu ghẹo, “Lâm Quán Quán, cùng tôi diễn cảnh tình cảm khó chịu mãnh liệt như vậy sao, tốt xấu thì tôi cũng người tình trong mộng của rất nhiều cô gái khác, cô như vậy sẽ khiến tôi đau lòng đó.”
Nói xong còn làm bộ dạng tổn thương.
Không sail Lâm Quán Quán hôm nay phối diễn với Sở Khiêm.
Hơn nữa một hồi còn có cảnh giường chiếu!
Làm diễn viên thì những cảnh hôn diễn, đụng chạm thân thể đều rất là bình thường, là diễn viên chuyên nghiệp cô đương nhiên không sợ máy cái này.
Chính là…
Lại diễn trước mặt Lăng Tiêu Dạ!
Chỉ là ngẫm lại cô cảm thấy hơi khó chịu.