Mục lục
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Tiêu Lăng Dạ - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 169: Nhà cô? Hứa Dịch?

Phòng chờ.

Hứa Dịch trò chuyện với Lâm Quán Quán về show “Tĩnh Tĩnh nghe tôi nói”.

“Thời lượng mỗi số của”Tĩnh Tĩnh nghe tôi nói’được khống chế trong vòng 1 tiếng rưỡi. Từ 7h30 tối, sau khi bản tin kết thúc sẽ được truyền hình trực tiếp cho đến khi chín giờ tối. Tất nhiên! Thời gian này không có định.”

Lâm Quán Quán gật đầu, tỏ ý hiểu rõ.

Nếu trong lúc chiều, Kim Tĩnh Tĩnh trò chuyện đặc biệt ăn ý, tỉ lệ người xem cũng được duy trì không sai, thời gian .

này cũng có thể đẩy về sau dời một chút, tóm lại, sẽ không .

vượt qua 9 giờ 30 phút. Hứa Dịch rót một tách cà phê và đầy nó đến trước mặt cô.

Cùng với ly cà phê, còn có một mảnh giấy A4 với một danh sách dài các câu hỏi được in trên đó.

Lâm Quán Quán cầm ly cà phê và cầm tờ giấy A4 lên.

“Đây là cái gì?”

“Bà Kim có thể hỏi em một số câu hỏi này trong Chương trình.” Hứa Dịch nói: “Nhìn trước đi, Nói không chừng có thể cần dùng đến.”

“Anh chuẩn bị hết rồi?”

Hứa Dịch không vui: “Em phải nói sao?”

Lâm Quán Quán vỗ vai anh ấy: “Cảm ơn anh!”

“Tiểu Quán! Công ty rất coi trọng Chương trình lần này của em. Em nhớ biểu hiện tốt một chút. Khi làm tốt chắc chắn sẽ hút được rất nhiều fan.”

Lâm Quán Quán gật đầu như gà mổ thóc, nhanh chóng lấy hết câu hỏi ra xem một lần nữa.

Khoan hãy nói.

Có một số câu hỏi rất sắc sảo.

Ví dụ…

Cách đây một thời gian, Phan Tĩnh Vân đã tung tin rằng í vai diễn cô Lâm trong “Uyễển Phi Truyện” có được là nhờ .

bán nhan sắc, cô nghĩ sao về điều này?

Ví dụt Cô lâm, sự việc Phan Tĩnh Vân, Sở Khiêm,Hoàng Linh và Cơ Dã Hỏa đều lên tiếng bênh vực cô trên Weibo. Một số cư dân mạng đã tung tin rằng cô có mối quan hệ mập mờ: với tổng giám đốc Hoa Hạ và máy người bọn họ thuộc sở.

hữu của Hoa Hạ nên các nghệ sĩ bất đắc dĩ buộc phải lên tiếng thay cô. Cô nghĩ sao về điều này?

Câu hỏi thực sự sắc bén!

Mối quan hệ mập mờ với chủ tịch Hoa Hạ?

Lâm Quán Quán rùng mình.

“Có chuyện gì vậy?”

“Mà … Tôi đã nói rằng tôi không có quan hệ không rõ ràng với cái tên Lãnh Quân Lâm kia, chết tiệt.Nói một chút, nếu Tiêu Lăng Dạ là một khối băng thì Lãnh Quân Lâm là băng vạn năm cộng với mặt đơ! Tôi mập mờ với anh ấy. Thật điên rồi!”

Sắc mặt Hứa Dịch đột nhiên rất phức tạp.

“Có chuyện gì vậy?”

Hứa Dịch im lặng chỉ về phía sau cô.

Lâm Quán Quán quay đầu lại nhìn.

Í Cô nhìn thấy … ở cửa phòng chờ, Lãnh Quân Lâm, mặc một bộ âu phục màu xám sắt khuôn mặt lạnh lùng đang lặng lẽ đứng đó.

Lâm Quán Quán ngay lập tức muốn đập đầu vào chỗ chết.

Cô cười khan đứng lên, xấu hỗ nói: “Chủ tịch, anh đến từ khi nào?”

Lãnh Quân Lâm có khuôn mặt như băng ngàn năm, ngay cả giọng nói của anh như một cơn gió lạnh thổi từ Bắc Cực đến, anh ấy mở cửa bước vào, mặt không biểu tình.

“Ngay khi cô nói rằng tôi là khối băng ngàn năm năm cộng với mặt đơ.”

Mẹ nó!

Tốt! Nghĩ! Một! Ba! Chưởng! Đập! Chết! Từ! Mình!

Cái miệng xấu xa!

Nói xấu ông chủ rồi thậm chí còn bị anh ấy bắt được.

Lâm Quán Quán muốn khóc không ra nước mắt, nhìn Hứa Dịch cầu cứu.

Hứa Dịch không nhịn được cười.

Cười! l Còn cười!

Lâm Quán Quán trừng mắt.

Hứa Dịch bước đến Lâm Quán Quán, lôi kéo cô ngồi xuống, quay sang Lãnh Quân Lâm nói: “Anh làm cô ấy sợ.”

Lãnh Quân Lâm sắc mặt càng lạnh, ánh mắt Lâm Quán Quán trở nên cực kì bắt thiện.

Lâm Quán Quán “…

Không phải đâu!

Lãnh Quân Lâm không ghi hận cô đâu.

Không khí quá lạnh, Lâm Quán Quán theo bản năng nhích về phía Hứa Dịch.

Xoát xoát xoát!

Không khí ngay lập tức giảm hơn 20 độ.

Lâm Quán Quán hung hăng run rầy.

Má ơi!

Đó có phải là ảo giác của cô không!

Làm sao cô lại cảm thấy sắc mặt Lãnh Quân Lâm sắp đông cứng lại, ánh mắt như muốn hủy diệt cô vậy.

Hứa Dịch đi vòng qua trước mặt cô, dùng lưng chặn ánh .

mắt Lãnh Quân Lâm, vẻ lạnh lùng lập tức biến mắt. Lâm Quán Quán thở phào nhẹ nhõm.

“Sao anh lại ở đây?” Hứa Dịch cau mày, sốt ruột nhìn Lãnh Quân Lâm. “Tôi đang nói về công việc với Quán Quán.”

“Với tư cách là tổng giám đốc, tôi không thể tìm hiểu về nghệ sĩ?”

Giọng Hứa Dịch hơi lạnh: “Có rất nhiều nghệ sĩ tuyến đầu trong công ty, sao anh không muốn biết về những người đó mà đến tìm hiểu với một người mới?”

Lãnh Quân Lâm mặt không biến sắc tim không đập:”

Người mới đến là máu tươi của công ty, đương nhiên phải coi trọng!”

Lâm Quán Quán nhìn Lãnh Quân Lâm nhìn Hứa Dịch, lại nhìn Hứa Dịch nhìn Lãnh Quân Lâm.

Cuộc nói chuyện giữa hai người này … không đúng.

Làm sao có loại cảm giác đối chọi gay gắt.

Lãnh Quân Lâm là tổng giám đốc phụ trách công ty lớn này, Hứa Dịch chỉ là người đại diện mà thôi … Nghĩ đến đây, Lâm Quán Quán sợ Hứa Dịch chịu thiệt thòi nên đưa tay giật giật tay áo anh ấy.

“Hứa Dịch, đừng nói nữa.”

Trên tay giống như có băng châm đâm qua.

Vừa ngẳng đầu, Lâm Quán Quán đã thấy Lãnh Quân Lâm lạnh lùng nhìn cô đang nắm tay áo Hứa Dịch.

Lâm Quán Quán sững sờ nhìn anh.

Hứa Dịch quay người sang một bên để chặn tầm mắt của Lãnh Quân Lâm, che chắn Lâm Quán Quán sau lưng, mím môi nói với Lãnh Quân Lâm: “Anh đi ra ngoài!”

“Không ra!”

“Lãnh Quân Lâm, đây là công ty, mong anh có thể công và tư rõ ràng!”

Lâm Quán Quán lo lắng.

Hứa Dịch sẽ không đắc tội Lãnh Quân Lâm, cho nên Lãnh Quân Lâm là có tình đến gây rồi đi.

Xoal Nhìn không ra, Lãnh Quân Lâm lại là loại tiểu nhân hèn hạ này!

Rốt cuộc chuyện này là do cô mà thành.

Lâm Quán Quán lấy hết can đảm, nắm lấy cổ tay Hứa Dịch kéo về phía sau cô, cô trừng mắt nhìn Lãnh Quân Lâm, nghiêm nghị nói: “Quái! Lãnh Quân Lâm, anh là đàn ông sao? Tôi chỉ vụng trộm nói xấu anh vài câu thôi, có nhất thiết phải thượng cương thượng tuyến như thế này không? Nếu có việc gì thì cứ nhắm vào với tôi. Nhắm vào người đại diện của tôi làm gì!” í “Quán Quán!” : “Hứa Dịch, đừng nói chuyện!” Lâm Quán Quán hất cằm khinh thường nhìn Lãnh Quân Lâm “Uống cho trước đó – còn cảm thấy anh mặc dù nhìn qua lạnh lùng cũng không phải cái người xấu, nguyên lai là tôi nhìn lầm. Tôi cảnh cáo anh, đừng cho là Hứa Dịch nhà tôi tính tình tốt, anh liền có thể tùy ý khi dễ anh ấy!”

Lãnh Quân Lâm sắc mặt càng lạnh, lắm bẩm nói: “Nhà cô? Hứa Dịch?”

“Đúng! Tôi sẽ không trơ mắt nhìn anh khi dễ Hứa Dịch!”

“Mối quan hệ giữa hai người đến tột cùng là cái gì?”

“Anh quản được sao!”

Lãnh Quân Lâm gân xanh nổi lên, anh kìm nén tức giận: “Tôi nhớ được, anh đã ký hợp đồng mười năm với công ty.

Trong đó có mục không được yêu đương!”

Yêu?

Lâm Quán Quán chết lặng.

Đây đều là cái gì vậy, cô yêu đương lúc nào?

Vừa định nói, Hứa Dịch đã nắm lấy tay cô lắc đầu, mặc dù không biết tại sao nhưng Lâm Quán Quán vẫn im lặng.

“Hứa Dịch!” Lãnh Quân Lâm lên giọng.

“Xem ra hôm nay không thích hợp nói chuyện trong công [ ty, đã như vậy, vậy tôi cùng Quán Quán ra ngoài bàn. .

Tổng giám đốc yên tâm, tiết mục lần này không có vấn đề gl. ‘ Nói xong Hứa Dịch lôi kéo Lâm Quán Quán hướng bên – ngoài đi.

“Dừng lại!”

Hình bóng Hứa Dịch dừng một chút, rất nhanh liền tiếp tục đi lên phía trước.

“Tôi bảo anh dừng lại!”

Lãnh Quân Lâm không chịu nồi nữa, lao về phía trước hai bước, nắm lấy cổ tay Hứa Dịch cưỡng bức tách anh ra khỏi Lâm Quán Quán, sau đó trong ánh mát khiếp sợ của Lâm Quán Quán, anh kéo Hứa Dịch vào lòng mình… trong lòng ngực.

Lâm Quán Quán lập tức há to mồm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK