Mục lục
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Tiêu Lăng Dạ - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286:

 

“Cơ Dã Hỏa?”

 

“Không đúng không đúng, so với Cơ Dã Hỏa còn muốn đẹp hơn, anh là thiên hạ đệ nhất đẹp trai!”

 

Thiên hạ đệ nhất đẹp trai?

 

Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ đen nhánh.

 

Đột nhiên nhớ tới bạn trai cũ dạy cô thuật phòng thân kia.

 

Con ngươi anh chợt lóe, đem Lâm Quán Quán đặt trên giường lớn: “Bạn trai cũ kia của em có đẹp hơn anh không?”

 

Lâm Quán Quán nghiêm túc nhìn nhìn anh, lại cúi đầu nghĩ nghĩ, phảng phát lâm vào tình huống vô cùng rồi rắm.

 

Cô cắn ngón tay, vẻ mặt đau khổ suy nghĩ nửa ngày cũng không nói gì.

 

Hiển nhiên không biết nên lựa chọn như thế nào.

 

Mặt Tiêu Lăng Dạ bắt đầu phủ hàn sương.

 

Có khó để lựa chọn sao như vậy!

 

Lăn lộn nửa ngày, Lâm Quán Quán buồn ngủ ngáp một cái, cô xoa xoa mắt: “Buồn ngủ quá.”

 

“Quán Quán!”

 

“Anh thật ồn ào!”

 

Lần đầu tiên trong cuộc đời, bị người ta ghét bỏ vì quá ôn ào.

 

Khóe miệng Tiêu Lăng Dạ điên cuồng giật giật, vừa muốn hỏi lại, lại nhìn đến cô đang ngáp, thân thể nghiêng một cái liền nằm ở trên giường,cô nhắm mắt lại, trong miệng còn ở lẫm bẩm nói mớ: “Vây ngủ ngủ.”

 

Dút lời, hô hấp liền đều đều.

 

Tiêu Lăng Dạ bực mình không thôi.

 

Anh cắn răng thay cô đắp lên chăn, lại cho cô thay quần ngủ, tắt đèn, nằm ở bên cạnh cô.

 

Trước khi đi vào giấc ngủ.

 

Anh liền nảy ra một ý niệm: Bạn trai cũ không biết tên của cô rốt cuộc là người phương nào?

 

Ngày tiếp theo.

 

6 giờ rưỡi, đồng hồ sinh học của Lâm Quán Quán bắt cô đúng giờ tỉnh lại.

 

Mở mắt ra.

 

Nhìn đến trần nhà quen thuộc, cô sửng sốt một giây đồng hồ.

 

Đây là…

 

Cô quay đầu, nhà ở quen thuộc làm cô kinh hoảng.

 

Lâm Quán Quán “Xoát’ một chút ngồi dậy, động tác quá mạnh bạo khiến đầu cô đau nhức, cô kêu lên một tiếng, đỡ đầu dựa vào đầu giường.

 

vat ° Đầu đau quát!

 

Cô như thế nào lại ở Cẩm Cung!

 

Lại còn ở phòng Tiêu Lăng Dạ!

 

Lâm Quán Quán ôm đầu nỗ lực hồi tưởng.

 

Cô nhớ rõ đêm qua kết thúc công việc lúc sau liền cùng Cơ Dã Hỏa cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm, ở nhà ăn ngẫu nhiên gặp được Tiêu Lăng Dạ cùng Tâm Can, sau đó mọi người liền ngồi ở bên nhau ăn bữa cơm.

 

Sau đó…

 

Bình rượu vang đỏ kia đặc biệt ngon, cô liền uống nhiều mắấy chén.

 

Sau đó thì sao.

 

Sau đó.

 

Không được!

 

Đầu đau quá, hoàn toàn không có ấn tượng.

 

Chẳng lẽ Cơ Dã Hỏa nhìn đến cô uống say, quá ghét bỏ cô liền đem cô ném cho Tiêu Lăng Dạ?

 

Phi!

 

Quá không nghĩa khí!

 

Nhat Lần sau gặp mặt, cô nhất định phải hung hăng đánh anh một trận.

 

Tám giờ còn phải đến đoàn phim nữa.

 

Cứ việc đau đầu, Lâm Quán Quán vẫn là chạy nhanh xuống giường.

 

Xốc chăn lên, cô lại ngần người.

 

Trên người cô ăn mặc chính là áo ngủ trước đây chính mình đặt ở nơi này, áo ngủ không có vấn đề vấn đề là áo ngủ là ai thay cho cô?

 

Lâm Quán Quán vỗ đầu một cái, cảm thấy chính mình là thật xuẫn.

 

“Khẳng định là nữ giúp việc, nữ giúp việc Cảm Cung nhiều như vậy mài”

 

Cái đầu nhỏ này của cô đang suy nghĩ cái gì vậy chứ.

 

Lâm Quán Quán chạy nhanh xuống giường đi rửa mặt.

 

Còn tốt, đồ vật của cô trong phòng vệ sinh đều còn, cô thực mau rửa mặt. Rửa mặt xong, cô tìm tới nửa ngày cũng không tìm được quần áo trên người chính mình ngày hôm qua đã mặc.

 

Nhưng vào lúc này.

 

“Ca.”

 

Một tiếng vang nhỏ, cửa phòng mở ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK