Mục lục
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có đôi khi trào phúng trong cuộc đời là bạn cho rằng cái hoàn cảnh này đã rất là hỏng bét, ai ngờ sự thật So với tưởng tượng còn hỏng bét khó chịu hơn, mà bạn tuy rằng chuẩn bị tốt để đối mặt với hoàn cảnh trong tưởng tượng, lại vẫn chịu đựng không nổi bước đi không được, lúc này lựa chọn của bạn sẽ như thế nào, là chùn bước? Hay là biết rõ bên dưới là vực sâu vạn trượng, cũng muốn ôm may mắn hoặc tâm tính tìm chết tiến lên thử xem? 

Khi cuộc đời đang trong thời kỳ thảm đạm, có hai loại phương thức còn có thể đạt được sung sướng, một là xem lại quá khứ tốt đẹp, hai là triển vọng tương lai tốt đẹp, Kha Nguyệt càng thấy sợ thấy quá khứ, bởi vì tốt đẹp đi qua chỉ biết càng tôn thêm cái ảm đạm của hiện tại, mà triển vọng tương lai thì sao, càng khó, không có mong mỏi gì trong tương lai, thì làm thế nào triển vọng? 

Vậy làm sao bây giờ đây, đi tìm chết đi, thế gian chết kiểu này nhiều lắm, lựa chọn xong rồi, nhưng trước khi chết lại không có dũng khí, vì sao lại như thế này, chết tử tế không bằng đang còn sống, hay là luyến tiếc, luyến tiếc người nào đó chuyện nào đó, cho dù anh ta là người khiến cô thương tâm, cho dù có một số việc chỉ cần vừa nghĩ đến liền có cảm giác đau đớn khoét tim cắt thịt. 

Thật ra Kha Nguyệt luôn thích chưng diện lại sĩ diện, cho dù là một người bị ruồng bỏ, cũng muốn bảo trì tư thái vẫn đậm phong thanh, nhưng mà Cố Minh Triệt thật đúng là lợi hại a, dễ dàng như vậy liền đem cái tự tôn của cô dẫm đạp đến không còn hình dạng. 

Tình yêu đơn phương đầy hối tiếc khi ấy lại chính là thứ tình cảm thuần khiết cuối cùng còn sót lại của tất cả chúng ra. Sau này, dù có thế nào đều chỉ còn lại sự tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể bày tỏ cho nhau, tiếc nuối vì sợ hãi mà mất nhau mãi mãi, tiếc nuối mãi vì không thể có sau này. Thật đáng tiếc sau này khi đã biết yêu một người thì người đó lại không còn là chúng ta của lúc ấy nữa rồi. 

Kha Nguyệt liền tập trung dặm lại phấn, làm tâm trạng nhanh chóng phấn chấn rồi vội vàng ra ngoài để khỏi trễ chuyến bay 

Đang đi vào thì sân bay phát ca khúc & Sau này ) lời bài hát là tiếng bộc bạch vô cùng đau lòng của người Con gái 

"Sau này, khi em cuối cùng cũng học được cách yêu thương 

Tiếc rằng, anh đã biến mất giữa biển người mênh mông 

Sau này, trong màn nước mắt em cuối cùng cũng hiểu được 

Có những người, khi đã đánh mất thì sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa 

Những cánh hoa trắng muốt của cây sơn trà 

Chầm chậm rơi xuống chiếc váy xanh của em Anh khẽ nói:“Yêu em”. Em cuối đầu ngửi thấy một mùi hương thơm ngát 

Anh sẽ nhớ về em như thế nào? Anh sẽ mỉm cười hay chỉ ngồi lặng yên mà thôi? 

Những năm gần đây, đã từng có một ai khiến anh bớt cô đơn hay chưa? 

Sau này, khi em cuối cùng cũng học được cách yêu thương 

Tiếc rằng, anh đã biến mất giữa biển người mênh mông 

Sau này, trong màn nước mắt em cuối cùng cũng hiểu được 

Có những người, khi đã đánh mất thì sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa” 

Cô có hơi ngẩn người lại nhưng cuối cùng vẫn nhanh chóng bỏ lại mọi thứ sau lưng nhanh bước về phía trước 

Lục Niên thấy vẻ mặt Kha Nguyệt đã thông suốt, khoé miệng kín đáo mà giương nhẹ 

Cô gái của anh cuối cùng cũng thông suốt rồi, cơ hội lần này chắc chắn anh sẽ không buông tay, 

Kha Nguyệt, tôi chờ em.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK