Mục lục
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiệc cưới được tổ chức tại khách sạn năm sao Hilton, Lục Niên dẫn Kha Nguyệt lên tầng cao nhất, phòng tổng thống. Quản gia riêng đã chờ sẵn trước cửa, khi thấy Lục Niên và Kha Nguyệt tới liền dẫn họ vào. 

“Lục phu nhân, Lục tiên sinh xin chào”. 

Kha Nguyệt vừa bước vào phòng, thì thấy trong phòng có ba người ăn mặc rất trang trọng, theo thứ tự là thợ trang điểm, nhà tạo mẫu tóc và nhà thiết kế chịu trách nhiệm trang điểm cho cô dâu. 

Bên trong phòng yên tĩnh, Kha Nguyệt ngồi trước bàn hóa trang, để cho thợ trang điểm chuyên nghiệp vẽ vời trên mặt cô, nhà tạo mẫu tóc cũng bắt đầu giúp cô làm tóc, ánh mắt cô đảo quanh như không thấy bóng Lục Niên. Hôn lễ sắp diễn ra, trái tim cô đập nhanh đến mức sắp nhảy ra. 

“Lục phu nhân, mời cô chuẩn bị thay áo cưới” 

Thợ trang điểm và nhà tạo mẫu tóc đại công cáo thành thở phào nhẹ nhõm, bên trong mặt kính một gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ hiện lên, cô dâu e thẹn lại quyến rũ, không thể che đi niềm hạnh phúc giữa hai mắt CÔ. 

“Xong rồi sao?” 

Kha Nguyệt vừa mặc xong áo cưới liền nghe giọng Lục Niên. Cô quay đầu lại thấy Lục Niên đứng sau lưng, 

không phải là bộ lễ phục màu đen lần trước thử, hôm nay Lục Niên chọn bộ màu trắng, khác xa so với khí chất anh tuấn tiêu sái khi mặc màu đen, màu trắng làm cho Lục Niên có một vẻ thoát tục, tuấn tú phi thường. Dù Lục Niên chỉ đứng đó nhưng cũng đủ hấp dẫn ánh mắt mọi người. 

Kha Nguyệt có thể thấy ánh mắt của Lục Niên đang nhìn cô, nhẹ nhàng vén mái tóc dài lên, bên tóc mai cố ý để rớt vài sợi xuống. Từng động tác của cô khiến cho mọi thứ trở nên sinh động, kết hợp với cách trang điểm tinh xảo nhẹ nhàng khiến cho vẻ quyến rũ cùng sự thuần khiết hòa vào nhau quyến rũ người khác. 

“OA, cô dâu thật xinh đẹp” 

Đối mặt với những lời ca ngợi, Kha Nguyệt chỉ cười nhạt, cũng không đắc ý vênh váo, trên vai xuất hiện cảm giác ấm áp, Kha Nguyệt thừa biết là ai, chỉ ngẩng đầu cười yếu ớt, đập vào mắt là ánh mắt si mê nóng rực của Lục Niên. 

Áo cưới trắng tinh, tinh sảo xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, cô lại xinh đẹp tựa tiên nữ, sinh động tựa tinh linh, cứ như vậy đứng trước mặt anh, khiến anh bỏ qua tất cả mọi thứ, trong mắt chỉ nhìn thấy cô. 

Trước đây anh vẫn biết vợ mình rất đẹp, mỹ đến mức khiến anh mê luyến, không thể tự chủ được. Nhưng lúc này, anh chợt muốn giấu cô đi, không để cho người khác thấy vẻ xinh đẹp của cô. 

“Anh đột nhiên không muốn cử hành hôn lễ?” “Sao chứ?” Kha Nguyệt kinh ngạc mở to mắt, chưa kịp hỏi 

nguyên nhân thì Lục Niên đã cúi người xuống hôn cô, che lấp đi tất cả mọi ngôn từ, anh nâng niu gương mặt cô tựa như trân bảo, khẽ hôn nhẹ mang theo vô vàn yêu thương. 

Kha Nguyệt sau khi giật mình, đôi mắt đẹp nở nụ cười ngọt ngào không có ý đẩy Lục Niên ra, khóe môi mang theo chút ý cười, hôn cắn nhẹ vào cánh môi mỏng của anh. 

Anh sợ cô đẹp như vậy sẽ bị mọi người dòm ngó thèm muốn, cô làm sao không sợ, anh anh tuấn phi phàm như thế sẽ trở thành tiêu điểm trong con mắt chúng nhân? 

Những người khác cũng hiểu ý rời khỏi phòng. Bên trong căn phòng hai bóng người ôm nhau thật chặt, dưới ánh mặt trời tạo ra một bức tranh hạnh phúc. 

“Chú út lát nữa sẽ tới, anh đi ra ngoài đây” 

Lục Niên hôn nhẹ xuống vầng trán của Kha Nguyệt, lưu luyến không muốn buông cô ra, giúp Kha Nguyệt sửa lại tóc mai, rồi quan sát Kha Nguyệt lần nữa mới hài lòng mỉm cười rời khỏi. 

Kha Nguyệt nhìn theo bóng lưng cao nhất của Lục Niên, trên gương mặt không tự chủ nở nụ cười lúm đồng tiền hạnh phúc. Qua hôm nay, Lục Niên thật sự hoàn toàn thuộc về cô, là chồng cô, là người bạn cả đời của cô. 

“Này cậu cười đến mức lông tơ mình dựng hết cả lên đây” 

Kha Nguyệt chìm trong ảo tưởng mỉm cười hạnh phúc chợt bừng tỉnh, nhìn hai vị dâu phụ đứng ở cửa đã ăn mặc xong, dáng vẻ mập mờ nhìn cô, vội vàng che đi vẻ mặt ngơ ngẩn của mình nói. 

 

“Hai người thật xinh đẹp” 

Tô Đan Đan và Cố Tử Hi liếc mắt nhìn nhau khinh bỉ cười hắt một tiếng, sau đó nghênh ngang đi vào phòng tổng thống, vây lấy Kha Nguyệt cao thấp đánh giá, không ngừng “chậc, chậc”, Cố Tử Hi ngửa mặt lên trời thở dài: 

“Nếu lúc mình kết hôn, ông chồng tương lai có thể mua cho mình chiếc áo cưới đẹp như của cậu thì dù chết mình cũng không tiếc” .

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK