Mục lục
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kha Nguyệt quét mắt nhìn căn phòng, nhịp tim bắt đầu loạn nhịp, cô đối với hôn lễ này luôn bình thản. nhưng khi nhìn thấy những chiếc áo cưới trắng tinh treo trên giá áo trong lòng có cảm giác như đang mê, mọi thật duy mĩ quá mức, không hề thật. 

Một vài nhân viên lấy áo cưới từ trên giá xuống, một người lễ phép nói:“Lục phu nhân, cô vào thử áo cưới xem, nếu không hợp chúng tôi sẽ sửa theo ý cô”. 

“Em vào đi.” 

Lục Niên để hai tay lên vai cô, bàn tay đặt nhẹ lên đầu vai đẩy cô về hướng nhân viên đang đợi, giọng nói ngữ điệu ẩn chứa sự tha thiết mong đợi. 

Nhân viên đứng hai bên từ từ kéo tấm màn màu đỏ sậm ra, Kha Nguyệt từ phòng thử bước ra, ánh đèn sáng rực chiếu khắp nơi trên vùng áo cưới trắng tinh trước 

cô. Cô chậm rãi bước ra, thân váy như có gió nhẹ thổi qua, tựa như sóng biển nổi bọt cuồn cuộn trên mặt biển, làn váy dài tựa như đóa hoa hải đường thuần khiết nở rộ trên sàn nhà trơn bóng. 

Lục Niên híp mắt ngưng đọng nhìn cô, hai mắt sâu thẳm chăm chú nhìn, bên môi là nụ cười hài lòng. 

“Rất đẹp.” 

Nghe tiếng ca ngợi phát ra từ tận đáy lòng Lục Niên, gương mặt nhỏ quyến rũ của Kha Nguyệt nở nụ cười sung sướng, xoay người nhìn về phía tấm gương. 

Chiếc áo cưới cao quý mỗi chi tiết đều rất tinh sảo chứng tỏ sự đắt tiền của nó, vải lụa mỏng trắng như tuyết làm đẹp cho những đóa hoa, giống như mùa xuân đang dung hòa vào mùa đông giá lạnh, đầu ngón tay Kha Nguyệt lướt qua làn váy, từng đóa hoa nhỏ đều được may tay chứng tỏ mất không ít sức! 

“Lục phu nhân, vào ngày cưới cô muốn dùng hoa gì?” "Là hoa bách hợp" 

Giọng nói ôn nhu của Lục Niên cất lên, Kha Nguyệt nghe tiếng liền nhìn sang, hai mắt cảm thấy như đang hoa lên, Lục Niên đã thay bộ tây trang màu đen, bộ lễ phục được may thủ công khiến cho khí chất cao quý anh tuấn, bình thản của anh lại được bộc lộ ra ngoài một cách tinh tế, môi nở nụ cười nhạt khiến cho anh không còn lạnh lùng xa cách như khi nãy. 

Thong thả đi tới bên cạnh Kha Nguyệt, nhìn trong kính là một người đàn ông tuấn tú đáy lòng Kha Nguyệt dâng lên cảm xúc hạnh phúc lẫn lo lắng, đứng ở bên cạnh người đàn ông thế này, dù là ai cũng sẽ cảm thấy tự hào và thỏa mãn. 

“Lục tiên sinh, hoa đã mang tới.” 

Lục Niên đón ấy bó hoa bách hợp trong tay nhân viên, ánh mắt Nguyệt hòa nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Kha Nguyệt, tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, đem hoa để vào trong tay cô. 

“tách tách”. 

Ánh đèn flash lóa lên phản xạ qua lớp kính, Kha Nguyệt nhíu mắt, buông tay Lục Niên, nhìn về phía bên phải chỉ thấy một nhân viên đang gi máy ảnh chụp ngại ngùng nhìn họ cười. 

“Quý khách nhìn rất xứng đôi. cho nên, tôi muốn chụp một tấm lưu lại trong kỷ yếu.” 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK