Mục lục
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kha Nguyệt từ từ buông tay Lục Niên, lui về sau mấy bước, nghiêng đầu, khẽ nháy mắt:“Anh vào đi” 

Lục Niên không lập tức xoay người đi vào mà đứng tại chỗ, nhìn gương mặt cô trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thẹn thùng, nhẹ nhàng nhếch miệng. 

“Lần này, anh muốn nhìn em đi trước.” 

Kha Nguyệt sửng sốt lặp lại lời Lục Niên nói, nhớ tới mỗi sáng đều là cô tiễn anh đi làm, đôi môi đỏ mọng ngọt ngào cong lên, không so đo cãi cọ, vẫy tay với anh, xoay người đi về bãi đỗ xe. 

Ánh mặt trời phản chiếu trên mặt, Kha Nguyệt nheo hai mắt lại, sau lưng, ánh mắt dịu dàng ôn hòa vẫn nhìn theo cô, khiến cho lòng cô lấp đầy niềm hạnh phúc. 

Ngồi trong xe, khởi động xe, qua chiếc kính phản quang, cô nhìn về cửa tòa nhà, nhìn theo bóng người cao to thanh nhã Kha Nguyệt mỉm cười, hạnh phúc chính là như thế. 

Chiếc xe Lamborghini chạy vào đường xe của đại viện, từ trong xe nhìn ra là hàng cảnh về uy nghiêm. Kha Nguyệt không còn thấp thỏm bất an như lần trước, bàn tay nhỏ bé bị giữ chặt trong tay Lục Niên, cảm giác ấm áp khiến lòng cô từ từ dịu lại. 

“Lát nữa khi vào, em đi bên cạnh anh, không cần nói gì cả biết không? 

Lúc đứng trước cửa sắt, Lục Niên đột nhiên xoay người, bàn tay đặt lên vai cô dịu dàng dặn dò. 

Kha Nguyệt nhìn gương mặt cười của Lục Niên, hai mắt sáng rực nhìn đôi mắt đen chững chạc sâu sắc của Lục Niên, nhớ tới cô chống đối bà Lục, đại khái cũng hiểu tại sao Lục Niên không cho cô nói. 

“Lục Niên, nếu cuộc hôn nhân giữa chúng ta gặp nhiều cản trở như thế, em hy vọng hai người cùng nhau đối mặt chứ không phải chỉ có mình anh, một mình đảm đương mọi chuyện.” 

Kha Nguyệt nghiêm túc nói, lời nói cẩn trọng làm cho nụ cười trên mặt Lục Niên nhạt đi. Sau khi hiểu ý Kha Nguyệt, bàn tay để trên vai càng dùng sức giống như truyền cho cô sự kiên trì. 

“Nếu như phải đắc tội với Lục gia thì cứ để anh làm, nếu như em nói ra, như vậy sau này em muốn lấy lòng người Lục gia sẽ càng khó khăn, ngốc ạ, đã hiểu chưa?” 

Lúc Kha Nguyệt đang trầm tư nghe Lục Niên nói thì đã bị dắt vào bên trong cửa, cách mấy ngày trước khi đứng ở đây có cảm giác sợ hãi bây giờ thì không chỉ vì bên cạnh có Lục Niên 

Bên trong căn biệt thự cổ kính, trang trí tao nhã, kiến trúc cổ điển, bố cục của toàn căn biệt thự toát lên sự duyên dáng sang trọng khí thế giống như khí chất tự nhiên toát ra từ người Lục gia, cao quý bất khả xâm phạm. 

Những chiếc tủ Châu Âu, đèn thủy tinh treo trên vách tường, hai bên vách tường cầu thang là một màu vàng kim, xung quanh treo đầy những bức hình lớn nhỏ, bên trong đầu là mặc quân trang, sắc mặt quân nhân nghiêm túc. 

“Thiếu gia, cậu về rồi à!” 

Khi Kha Nguyệt và Lục Niên bước vào biệt thự, một người phụ nữ mặc đồ bảo mẫu chạy ra đón, Kha Nguyệt nhớ lần trước tiếp cô là dì Lan. 

“Dì Lan, mẹ và ông nội ở đâu?” 

Lục Niên thuận miệng hỏi, một bên kéo Kha Nguyệt đi vào phòng khách, phòng khách được thiết kế theo kiểu hình tròn, Sopha làm bằng vải bố đều được xếp khít với đường cong của tường, đèn thủy tinh tròn treo cao cao ở trên nhưng không làm mất đi sự tinh tế. 

Lục Niên ngồi xuống ghế sopha, kéo Kha Nguyệt qua tựa vào ngực mình, người ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng là hai người yêu nhau 

“Dạ Tham mưu trưởng đang ở thư phòng, còn phu nhân vẫn chưa đi làm về.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK