"Ngươi cho rằng mình là ai, ngươi nói chúng ta đồng loạt ra tay, chúng ta phải đồng loạt ra tay sao?"
"Diệp Tri Thu, ngươi đừng nên quá phận, thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt hay sao?"
Đừng nói chín người này giận dữ, những đệ tử khác của Thanh Vân Tông cũng lộ vẻ không vui nhìn về phía Diệp Tri Thu.
Hắn ta đang xem thường chín người này sao? Rõ ràng là xem thường toàn bộ đệ tử Thanh Vân Tông.
"Ta cũng không có ý xem thường bất kỳ người nào'. "Nếu là hội võ, đương nhiên phải tạo ra hiệu quả tỷ thí”.
"Nhưng cho đến bây giờ, ta không cho rằng mình đã làm được điều này, cho nên mới có yêu cầu quá đáng đó”.
"Nếu chư vị không muốn, ta cũng sẽ không miễn cưỡng”, Diệp Tri Thu thản nhiên nói.
NHững gì Diệp Tri Thu nói đều là thật, nhưng bình thường lời nói thật đều sẽ khiến người ta tổn thương, một thế lực siêu cấp như Thanh Vân Tông, đệ tử trong tông môn đều là thiên tài, thế mà đều không thể để Diệp Tri Thu nghiêm túc, nếu chuyện này mà truyền đi không phải sẽ là một trò cười sao?
"Ta đồng ý".
"Mấy người các ngươi cùng tiến lên đi!"
Đột nhiên, tông chủ Thanh Vân Tông - Lục Mạnh Nhiên nói một câu, làm cho tất cả mọi người đều chấn động trong lòng.
Đồng ý? Thế mà ông ta lại đồng ý?
Lúc này vẻ mặt chín vị đệ tử của Thanh Vân Tông cũng vô cùng mờ mịt, không rõ tông chủ làm như vậy có mục đích gì.
Có lẽ chỉ có bốn vị phong chủ biết rõ trong lòng, Lục Mạnh Nhiên cũng muốn nhìn xem rốt cuộc giới hạn của Diệp Tri Thu ở chỗ nào.
Thiếu niên yêu nghiệt này có thể một mình chiến đấu với chín người mà vẫn có thể chiến thắng hay không!
"Cảm ơn Lục tông chủ đã thành toàn”. "Không sao, dù sao cũng là hội võ, đương nhiên phải nghiêm túc thực hiện".
"Diệp Tri Thu, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ngươi mạnh bao nhiêu”, Lục Mạnh Nhiên cười nhạt nói.
Thái độ của Lục Mạnh Nhiên dành cho Diệp Tri Thu khiến không ít người đều không ngừng hâm mộ.
Đây chính là tông chủ Thanh Vân Tông, trong thế hệ trẻ tuổi, có mấy người có thể làm cho ông ta đối xử như thế?
Chỉ sợ Diệp Tri Thu sẽ thật sự một bước lên mây, vùng lên mạnh mẽt!
Lúc này, không ít người đột nhiên muốn nhìn phản ứng của Tào Cẩm Tú, nhưng tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra bóng dáng của Tào Cẩm Tú.
"Nhắc tới cũng kỳ quái, hôm nay tại sao Tào Cẩm Tú lại không tới tham gia hội võ? Ả ta trực tiếp từ bỏ sao?"
"Không phải à? Đi lên để mất mặt xấu hổ hay sao?"
"Chậc chậc chậc, Diệp Tri Thu vùng lên mạnh mẽ như thế, người khó chịu nhất chỉ sợ sẽ là Tào Cẩm Tú thôi".
"Suyt, đừng nói nữa, cho dù như thế nào thì Tào Cẩm Tú cũng là vị hôn thê của thiếu tông chủ, chúng ta đều không thể trêu vào'.
"Vẫn nên nhìn xem Diệp Tri Thu nghênh chiến chín vị đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông như thế nào đi".
Có Lục Mạnh Nhiên lên tiếng, cho dù trong lòng chín người này không muốn, cũng chỉ có thể đi lên trên lôi đài.
Ánh mắt chín người nhìn về phía Diệp Tri Thu đều tràn đầy giận dữ, bây giờ càng không có chút ý định nương tay nào.
Nếu là hắn ta khiêu khích trước, vậy thì không có cái gì phải khách khí cả!
"Chư vị, có thể bắt đầu chưa?", Diệp Tri Thu hỏi.
"Hừ, chính ngươi muốn chết, vậy cũng đừng trách chúng ta".
Còn chưa dứt lời, một người trong đó đã trực tiếp vọt về phía Diệp Tri Thu, tám người khác cũng không còn nói nhảm, chín người gần như đồng thời tấn công về phía Diệp Tri Thu.
Đối mặt với sự tấn công của chín người, Diệp Tri Thu không những không hoảng hốt, ngược lại còn tỏ ra kích động, trong ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Tốt!" "Như thế mới sảng khoái chứ!"
Diệp Tri Thu mỉm cười, kiếm ý xông thẳng lên trời, trường kiếm trong tay vung lên, một kiếm khí kinh khủng lao thẳng đến chỗ chín người.
"Chặn được ư?"
Nhìn thấy chín người chặn được kiếm khí của mình, Diệp Tri Thu mỉm cười, sau đó khí thế lại bộc phát lần nữa!
"Hả?" "Khí thế thật là mạnh, vậy mà trước đó tên nhóc này thật sự giấu nghề". "Loại khí thế này..."
Lúc này, Lục Vân vẫn luôn quan sát không khỏi chấn động trong lòng, vậy mà hắn ta lại sinh ra một cảm giác kiêng dè từ trong khí thế này của Diệp Tri Thu.
Diệp Tri Thu chỉ là Thần Thông Cảnh tầng năm, làm sao lại khiến mình sinh ra kiêng kị được?
Diệp Tri Thu vung trường kiếm trong tay, dùng sức chém xuống, một ánh kiếm †o lớn từ trên trời giáng xuống.
Rầm rầm rầm! Một tiếng vang thật lớn, giống như đang nổ tung trong đầu mọi người.
Một màn trên lôi đài làm cho tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, bốn phía cũng rơi vào hoàn toàn yên tĩnh.
Thua? Cứ thua như vậy ư?
Chỉ cần Diệp Tri Thu nghiêm túc, những người này thậm chí ngay cả một kiếm cũng không ngăn cản nổi?
Kinh khủng! Diệp Tri Thu này đúng là quá kinh khủng!
Lúc này ánh mắt đám người Lục Mạnh Nhiên nhìn về phía Diệp Tri Thu cũng vô cùng nóng bỏng.
Yêu nghiệt!
Đây tuyệt đối là một vị thiên tài yêu nghiệt, yêu nghiệt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ, nhất định phải để hắn ta gia nhập vào Thanh Vân Tông mới được.
"Ha ha ha ha!"
"Tốt!"
"Diệp Tri Thu, ngươi đừng nên quá phận, thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt hay sao?"
Đừng nói chín người này giận dữ, những đệ tử khác của Thanh Vân Tông cũng lộ vẻ không vui nhìn về phía Diệp Tri Thu.
Hắn ta đang xem thường chín người này sao? Rõ ràng là xem thường toàn bộ đệ tử Thanh Vân Tông.
"Ta cũng không có ý xem thường bất kỳ người nào'. "Nếu là hội võ, đương nhiên phải tạo ra hiệu quả tỷ thí”.
"Nhưng cho đến bây giờ, ta không cho rằng mình đã làm được điều này, cho nên mới có yêu cầu quá đáng đó”.
"Nếu chư vị không muốn, ta cũng sẽ không miễn cưỡng”, Diệp Tri Thu thản nhiên nói.
NHững gì Diệp Tri Thu nói đều là thật, nhưng bình thường lời nói thật đều sẽ khiến người ta tổn thương, một thế lực siêu cấp như Thanh Vân Tông, đệ tử trong tông môn đều là thiên tài, thế mà đều không thể để Diệp Tri Thu nghiêm túc, nếu chuyện này mà truyền đi không phải sẽ là một trò cười sao?
"Ta đồng ý".
"Mấy người các ngươi cùng tiến lên đi!"
Đột nhiên, tông chủ Thanh Vân Tông - Lục Mạnh Nhiên nói một câu, làm cho tất cả mọi người đều chấn động trong lòng.
Đồng ý? Thế mà ông ta lại đồng ý?
Lúc này vẻ mặt chín vị đệ tử của Thanh Vân Tông cũng vô cùng mờ mịt, không rõ tông chủ làm như vậy có mục đích gì.
Có lẽ chỉ có bốn vị phong chủ biết rõ trong lòng, Lục Mạnh Nhiên cũng muốn nhìn xem rốt cuộc giới hạn của Diệp Tri Thu ở chỗ nào.
Thiếu niên yêu nghiệt này có thể một mình chiến đấu với chín người mà vẫn có thể chiến thắng hay không!
"Cảm ơn Lục tông chủ đã thành toàn”. "Không sao, dù sao cũng là hội võ, đương nhiên phải nghiêm túc thực hiện".
"Diệp Tri Thu, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ngươi mạnh bao nhiêu”, Lục Mạnh Nhiên cười nhạt nói.
Thái độ của Lục Mạnh Nhiên dành cho Diệp Tri Thu khiến không ít người đều không ngừng hâm mộ.
Đây chính là tông chủ Thanh Vân Tông, trong thế hệ trẻ tuổi, có mấy người có thể làm cho ông ta đối xử như thế?
Chỉ sợ Diệp Tri Thu sẽ thật sự một bước lên mây, vùng lên mạnh mẽt!
Lúc này, không ít người đột nhiên muốn nhìn phản ứng của Tào Cẩm Tú, nhưng tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra bóng dáng của Tào Cẩm Tú.
"Nhắc tới cũng kỳ quái, hôm nay tại sao Tào Cẩm Tú lại không tới tham gia hội võ? Ả ta trực tiếp từ bỏ sao?"
"Không phải à? Đi lên để mất mặt xấu hổ hay sao?"
"Chậc chậc chậc, Diệp Tri Thu vùng lên mạnh mẽ như thế, người khó chịu nhất chỉ sợ sẽ là Tào Cẩm Tú thôi".
"Suyt, đừng nói nữa, cho dù như thế nào thì Tào Cẩm Tú cũng là vị hôn thê của thiếu tông chủ, chúng ta đều không thể trêu vào'.
"Vẫn nên nhìn xem Diệp Tri Thu nghênh chiến chín vị đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông như thế nào đi".
Có Lục Mạnh Nhiên lên tiếng, cho dù trong lòng chín người này không muốn, cũng chỉ có thể đi lên trên lôi đài.
Ánh mắt chín người nhìn về phía Diệp Tri Thu đều tràn đầy giận dữ, bây giờ càng không có chút ý định nương tay nào.
Nếu là hắn ta khiêu khích trước, vậy thì không có cái gì phải khách khí cả!
"Chư vị, có thể bắt đầu chưa?", Diệp Tri Thu hỏi.
"Hừ, chính ngươi muốn chết, vậy cũng đừng trách chúng ta".
Còn chưa dứt lời, một người trong đó đã trực tiếp vọt về phía Diệp Tri Thu, tám người khác cũng không còn nói nhảm, chín người gần như đồng thời tấn công về phía Diệp Tri Thu.
Đối mặt với sự tấn công của chín người, Diệp Tri Thu không những không hoảng hốt, ngược lại còn tỏ ra kích động, trong ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Tốt!" "Như thế mới sảng khoái chứ!"
Diệp Tri Thu mỉm cười, kiếm ý xông thẳng lên trời, trường kiếm trong tay vung lên, một kiếm khí kinh khủng lao thẳng đến chỗ chín người.
"Chặn được ư?"
Nhìn thấy chín người chặn được kiếm khí của mình, Diệp Tri Thu mỉm cười, sau đó khí thế lại bộc phát lần nữa!
"Hả?" "Khí thế thật là mạnh, vậy mà trước đó tên nhóc này thật sự giấu nghề". "Loại khí thế này..."
Lúc này, Lục Vân vẫn luôn quan sát không khỏi chấn động trong lòng, vậy mà hắn ta lại sinh ra một cảm giác kiêng dè từ trong khí thế này của Diệp Tri Thu.
Diệp Tri Thu chỉ là Thần Thông Cảnh tầng năm, làm sao lại khiến mình sinh ra kiêng kị được?
Diệp Tri Thu vung trường kiếm trong tay, dùng sức chém xuống, một ánh kiếm †o lớn từ trên trời giáng xuống.
Rầm rầm rầm! Một tiếng vang thật lớn, giống như đang nổ tung trong đầu mọi người.
Một màn trên lôi đài làm cho tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, bốn phía cũng rơi vào hoàn toàn yên tĩnh.
Thua? Cứ thua như vậy ư?
Chỉ cần Diệp Tri Thu nghiêm túc, những người này thậm chí ngay cả một kiếm cũng không ngăn cản nổi?
Kinh khủng! Diệp Tri Thu này đúng là quá kinh khủng!
Lúc này ánh mắt đám người Lục Mạnh Nhiên nhìn về phía Diệp Tri Thu cũng vô cùng nóng bỏng.
Yêu nghiệt!
Đây tuyệt đối là một vị thiên tài yêu nghiệt, yêu nghiệt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ, nhất định phải để hắn ta gia nhập vào Thanh Vân Tông mới được.
"Ha ha ha ha!"
"Tốt!"