Mục lục
Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch -Trần Trường An (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rừng Sinh Tử là một nơi vô cùng kinh khủng, cũng là một nơi cấm ky.

Bởi vì trong rừng Sinh Tử mọc đầy Tinh Hồng Thụ, cho nên mới biến thành cảnh tượng như bây giờ.

Không ai biết Tinh Hồng Thụ sinh ra như thế nào, nhưng tất cả mọi người điều biết rất rõ ràng, Tinh Hồng Thụ này có một loại đặc tính, chính là hấp thu tụ tập khí huyết sát.

Trong rừng Sinh Tử rộng lớn, khắp nơi đều là Tinh Hồng Thụ, nhiều năm qua chúng luôn hấp thu khí huyết sát, đã hoàn toàn bao phủ cả nơi này.

Nếu nhìn từ đằng xa, đám Tinh Hồng Thụ đỏ tươi kia đã ngưng tụ khí huyết sát thành sương mù, khiến rừng Sinh Tử thoạt nhìn giống như một biển máu.

Mặc dù còn chưa tới rừng Sinh Tử, nhưng Trần Trường An đã cảm nhận được chỗ không tầm thường của nơi này.

Trong phạm vi mấy chục cây số bên ngoài rừng Sinh Tử không có một ngọn cỏ, ngay cả màu đất cũng là đỏ tươi.

Hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống, giống như nơi này chính là cấm khu của sinh mệnh vậy.

"Khó trách sẽ không có người đến nơi như thế này".

"Nếu không phải có việc, ai lại nhàn rỗi không chuyện gì tới đây chịu chết chứ”.

Trần Trường An cũng không khỏi cảm khái một câu, người bình thường tới đây, đừng nói là có thể sống sót mà đi ra ngoài, còn sống đi vào cũng là điều rất khó khăn.

Khí huyết sát đã gần ngưng tụ thành thực chất này có ảnh hưởng cực kỳ lớn với con người, chỉ có loại người có thể chất đặc biệt như Trần Trường An mới có thể không bị ảnh hưởng.

Trần Trường An đi thẳng một mạch đến rừng Sinh Tử, lúc tới gần đã không tìm thấy tung tích của người sống nữa.

Trân Trường An cũng không lo lắng quá nhiều, mà tăng thêm tốc độ vọt thẳng vào bên trong rừng Sinh Tử.

Vào giây phút hắn tiến vào rừng Sinh Tử, cũng không khỏi nhướng mày.

Cảm giác áp bách cực kỳ mãnh liệt, hơn nữa tầm mắt cũng chịu ảnh hưởng cực lớn, giống như cả người đều đang ở trong một thế giới đỏ tươi vậy.

Yên tĩnh!

Vô cùng yên tĩnh!

Bên trong rừng Sinh Tử này không có bất cứ âm thanh nào cả, mặt đất nhìn như đầm lầy đỏ như máu, điều này khiến Trần Trường An vẫn luôn duy trì trạng thái phi hành trên không trung chứ không rơi xuống mặt đất.

"Dựa theo lời bà chủ nói, toàn thân Thanh Sát Thảo màu trắng, ở trong rừng Sinh Tử này cũng được coi là dị loại”.

"Không khó tìm lắm'.

Trần Trường An nhìn ra xung quanh một chút, nhưng đập vào mắt đều là một màu đỏ như máu, hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ màu sắc gì khác nữa.

"Phá!"

Trần Trường An vung tay lên một cái, vài kiếm khí bay ra bốn phía, nhưng mà mặc dù những kiếm khí này đã xông phá sương mù do khí huyết sát hình thành, rất nhanh cũng đã biến mất trong sương mù dày đặc.

"Nhìn xem, cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng của ta".

Trần Trường An rơi vào đường cùng, chỉ có thể xâm nhập từng chút một, hi vọng có thể mau chóng tìm ra Thanh Sát Thảo.

Hả?

Đột nhiên, ngay lúc Trần Trường An tiến lên, mấy cái bóng màu đỏ xuất hiện, bao vây bốn phía xung quanh Trần Trường An.

"Vậy mà lại hoàn toàn dung hợp với khí tức ở nơi này?"

Trần Trường An phát hiện ra sau khi mấy cái bóng này xuất hiện lại biến mất không thấy, hơn nữa màu sắc của bọn chúng dung hợp hoàn mỹ với nơi này, ngay cả khí tức cũng như thế.

Cho dù là Trần Trường An, trong phút chốc cũng không phân biệt được rõ rốt cuộc bọn chúng đang ở nơi nào.

"Chẳng lẽ là quái vật đặc biệt bên trong rừng Sinh Tử này sao?"

Mặc dù Trần Trường An có được thân xác bất tử, nhưng cũng không hề chủ quan, hắn chậm rãi tiến lên, lúc nào cũng sẵn sàng quan sát mọi động tĩnh ở xung quanh.

Vèo vèo vèo!

Chỉ trong chốc lát, đột nhiên lại có thêm mấy cái bóng nữa xuất hiện, lần này, bóng người càng nhiều hơn, hơn nữa đối phương còn trực tiếp tấn công về phía Trần Trường An.

Hắn dùng tay thay kiếm, từng kiếm khí bay ra từ bên trong ngón tay của hắn.

Ầm! Âm! ÂmI

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK