Tháng năm sắp kết thúc. Mùa hè đã đến rồi.
Hôm nay có đoàn phim của đạo diễn mới nổi Chu Văn Khiêm đến đại học lấy cảnh. Đạo diễn Chu năm vừa qua có hai bộ hot từ đó đẩy danh tiếng của anh lên một tầm cao mới. Đương nhiên không thể so với những đại đạo diễn khác nhưng anh được coi là một tiềm năng mới trong tương lai chắc chắn tiền đồ rộng mở.
Từ ký túc xá đi xuống đã thấy một nhóm đông người đang tụ tập. Hàm Hi Họa biết chắc là đoàn phim kia.
Có lẽ vì đam mê và cũng vì kế hoạch gia nhập showbiz sắp tới, cô không nhịn được mà đến gần xem mấy diễn viên diễn như thế nào.
Trước đó Hàm Hi Họa cũng biết qua vị đạo diễn trẻ tài năng này, hiện tại nhìn thấy ngoài đời có hơi kinh ngạc. Không ngờ lại trẻ hơn cô nghĩ. Nếu xét vẻ bên ngoài thôi thì đoán anh chỉ tầm hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi. Nhưng thực chất anh đã hai mươi bảy tuổi rồi. Mặt mũi không quá xuất sắc nhưng nếu anh không làm đạo diễn thì có thể tính tới đường làm một diễn viên đầy hứa hẹn.
Thu lại suy nghĩ tới tận đâu của mình Hàm Hi Họa đánh mắt nhìn sang hai diễn viên chính trong cảnh quay.
Chắc là nam chính với nữ chính rồi. Đều là diễn viên lạ mặt, tại sao cô thấy lạ là vì gần đây sau khi xác định được con đường mình phải đi Hàm Hi Họa đã bỏ kha khá thời gian, cứ lúc nào rảnh sẽ chạy lên weibo tìm hiểu những diễn viên, những đạo diễn, những bộ phim, những sự kiện showbiz… đang hot. Vì vậy cô đã nắm được chút chút mấy tiểu thịt tươi, mấy tiểu hoa đán… hiện nay.
Mà nam nữ diễn viên trước mắt này hoàn toàn xa lạ với Hàm Hi Họa. Có điều cả hai đều trông rất trẻ, nam thì không chắc nhưng nữ chắc còn chưa tới hai mươi. Nhan sắc cô ấy khá thanh tú, đúng là có chút thanh xuân vườn trường.
Đang tập trung xem thì nữ chính bỗng dừng lại, cô ta hướng phía đạo diễn nói giọng khó chịu. "Trời nắng quá, nghỉ tí đi đạo diễn Chu."
Mọi người đều sững sờ nhìn chằm chằm cô ta. Không phải đang diễn rất tốt sao, đùng một phát lại kêu ngưng diễn, nghỉ mát. Cô ta là chủ ở đây chắc.
Chu Văn Khiêm cau chặt mày. "Diễn xong cảnh này. Tiếp tục." Mặc kệ là nhà đầu tư nào đã nhét cô ta vào đây, một khi đã vào đoàn làm phim của anh thì phải theo sự chỉ đạo của anh. Mới quay vài ngày thôi nhưng cô nàng này đã giở thói đại tiểu thư có kim chủ đằng sau chống lưng rồi. Còn hống hách không coi mặt mũi đạo diễn anh đây ra gì. Đúng là tức chết anh.
"Tôi mệt rồi." Cô ta hoàn toàn không để tâm đến lời của Chu Văn Khiêm.
Chu Văn Khiêm sầm mặt, anh quơ chai nước bên cạnh uống một hơi rồi vứt mạnh nó vào thân cây ngay gần đó.
Mọi người đều bị hành động của anh làm cho hoảng sợ. Đừng thấy Chu Văn Khiêm trẻ tuổi mà nghĩ anh hiền lành, dễ tính. Anh là một kẻ cực kỳ khó tính và nghiêm khắc trong công việc, đương nhiên cũng là người chính trực và không chơi mấy trò quy tắc ngầm gì đó như những tên đạo diễn khác.
Mà cô nàng này đã đụng tới giới hạn của anh, anh cóc cần một nữ diễn viên đã diễn không tốt còn thái độ tồi tệ thế này.
Ai cũng hít sâu nhìn người đàn ông đứng dậy rời khỏi vị trí máy quay rồi từng bước tới trước mặt cô ta.
Anh chỉ ngón tay thẳng vào mặt cô ta không chút kiêng kị quát. "Lâm Á Hi, tôi nói cho cô biết, tôi mặc kệ cô có kim chủ gì ở đằng sau. Nếu giờ cô dám không quay thì CÚT khỏi đoàn làm phim của tôi." Dứt lời mang sắc mặt âm u định trở về vị trí thì ánh mắt vô ý chạm phải một cặp mắt to tròn, trong suốt như pha lê trong đám đông.
Trong phút chốc Chu Văn Khiêm khựng người, rồi cứ vậy nhìn chằm chằm cô gái đó. Anh đã gặp rất nhiều cô gái, trong cái vòng showbiz này người đẹp không thiếu nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh gặp một cô gái đẹp kinh diễm đến vậy. Trong sự thanh thuần có một nét quyến rũ ẩn dấu, muốn thuần khiết bao nhiêu liền có bấy nhiêu, muốn quyến rũ như một người phụ nữ hại nước hại dân có bấy nhiêu quyến rũ. Thật sự cô gái trước mắt này như một ánh hào quang sáng chói giữa bầu trời đầy sao.
"Đạo diễn Chu." Tiếng gọi của trợ lý đã kéo những suy nghĩ và ánh mắt đặt trên người cô gái nọ trở lại.
Bên này Hàm Hi Họa đâu có ngờ bị người ta nhìn chằm chằm không chớp mắt như vậy chứ. Nhưng cô phải cảm thán một điều là đạo diễn Chu cực kỳ ngầu. Cô thấy cô có thể làm fan của anh đó.
Cô nàng hống hách kia bị Chu Văn Khiêm quát mắng trước nhiều người, cô ta tức giận liền gọi điện cho kim chủ của mình. Một chút kiêng dè đều không có, xem ra là muốn cho cả thiên hạ biết cô ta được bao nuôi.
Thiện cảm của mọi người đối với cô ta đến một chút cũng chẳng còn. Ai cũng thầm mong cô ta rời khỏi đoàn phim đi nhưng cũng sợ kim chủ phía sau cô ta. Ai cũng rõ mồn một nhà đầu tư chính của bộ phim này là Đổng đại công tử của Đổng gia thành phố H. Tuy quyền thế không bằng Nam gia hay Thẩm gia nhưng cũng không phải là người có thể trêu vào.
Lỡ như anh ta thật sự vì Lâm Á Hi mà chèn ép đạo diễn Chu thì sự nghiệp đang trên đà phát triển của anh chắc chắn sẽ bị đóng băng.
Dù Đổng đại công tử nổi tiếng là kẻ ăn chơi trác táng, thay gái như thay áo nhưng mà anh ta cũng nổi tiếng là tay rất chịu chơi với người phụ nữ của mình.
Anh ta không phải loại đàn ông bắt cá nhiều tay một lúc mà chơi chán con cá này sẽ vứt rồi chuyển sang con khác và trong quá trình đó anh ta đặc biệt sủng con cá hiện tại của mình.
Đó là vì sao dù là tay sát gái chính hiệu vẫn khiến bao nhiêu phụ nữ yêu anh ta đến sống đi chết lại. Một kẻ phong lưu đa tình nhưng lại hết mực dịu dàng với từng người phụ nữ ngủ cùng hắn.
Không biết nên yêu hay nên hận.
Hàm Hi Họa khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Á Hi đang giàn giụa nước mắt uất ức cáo trạng với Đổng Sở Thần.
Cô chậc chậc hai tiếng lắc đầu. Đúng là không thể nào đánh giá một người chỉ với cái nhìn đầu tiên. Khi nãy còn cho rằng cô ả này ngây thơ, hiền lành như con thỏ dễ bắt nạt. Ai ngờ là một bạch liên hoa chính hiệu.
Định mặc kệ chuyện này đi siêu thị thì đám Trân Châu không biết xuất hiện từ lúc nào, bá cổ ôm vai cô hi hi ha ha.
"Sao cậu cũng hóng chuyện vậy?" Trân Châu bị Hàm Hi Họa ghét bỏ gỡ tay ra liền cười hì hì trêu lại.
Hàm Hi Họa có hóng chuyện đâu. "Tình cờ đi ngang qua thôi."
"Mấy cậu không phải ở phòng à?" Cô hỏi lại.
Đỗ Thắm trả lời. "Nghe ồn ào dưới này nên chạy xuống xem."
Ra vậy.
"Thôi đi đi, chẳng có gì hay đâu." Hàm Hi Họa định đi thật nhưng ngay lúc này đám đông đang ồn ào bỗng im phắt.
Bọn cô cũng vì vậy mà dừng chân.
Người đàn ông như minh tinh xuất hiện như một vị thần, trên môi treo nụ cười đầy phong tình. Bên cạnh anh ta có thêm một người đàn ông khác. Nhìn là biết ai chủ, ai tớ.
"Mẹ ơi, Đổng công tử sao… sao lại xuất hiện ở đây thế này?" Giọng của nữ sinh bên cạnh không lớn nhưng bọn cô ở gần nên nghe rõ mà không cần cô ta nói bọn cô cũng biết anh ta là ai.
Ngoài Đổng Sở Thần thì còn ai có thể mang cái vẻ ngoài hững hờ, phong lưu và đậm "mùi vị tình dục" như vậy chứ. Nói là đậm vị tình dục tức là trên người anh ta luôn khiến phụ nữ xuân tâm nhộn nhạo, muốn cùng anh làm cái chuyện thân mật lăn giường kia. Nhưng không phải kiểu phóng đãng, dâm dục như bọn trai bao nha.
Nếu có những người đàn ông gọi là "cấm dục" như Nam Lãnh chẳng hạn khiến đàn bà mê mẩn muốn được ngủ với anh ngay lập tức thì ngược lại những người đàn ông đậm "vị tình dục" như Đổng Sở Thần càng khiến phụ nữ muốn kéo anh lên giường chơi một trận.
Khi anh ta bước vào đám đông đã thoang thoảng mùi nước hoa đắt tiền câu dẫn toàn bộ nữ sinh.