Diệp tiểu manh làm măt quỷ với anh: “Anh nghĩ hay lắm!”
……
Trong một nhà hàng Tây có phong cách tinh xảo giữa trung tâm thành phố.
Doãn Kiến Minh –ông chủ của một thương hiệu mỹ phẩm nội địa nổi tiếng”Ganafi” đang ăn trưa cùng với nữ diễn viên hạng hai Tôn Dương Dương.
Tôn Dương Dương mặc chiếc váy ngắn trể vai màu đỏ rực, mái tóc xoăn dài, đôi mắt quyến rũ như tơ phóng điện trước gương mặt béo ú của Doãn Kiến Minh: “Doãn tổng, ngài thấy tôi có thích hợp làm đại sứ cho thương hiệu của ngài hay không?”
Ban đầu áo ngực của cô ta kéo xuống đã cực thấp,lúc nói chuyện thuận thế cúi đầu thấp xuống, một mảng da thịt trắng nõn sinh động trước ngực khiến cho dõan kiến minh thầm nuốt nước miếng, có chút nghiền ngẫm mỉm cười,ông ta ở thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy sao lại không biết mánh khóe của cô ngôi sao này chứ?
Ganafi là thương hiệu mỹ phẩm mới phát triển, bởi vì tài trợ không ít cho các chương trình nghệ thuật nổi tiếng, chuyện ồn ào gần đây, đối với một ngôi sao tầm trung như Tôn Dương Dương mà nói thì đây là nguồn tài nguyên không tồi với cô ta rồi.
Ít nhất nếu cô ta làm đại sứ cho thương hiệu này sẽ tùy theo đề cao mà nổi tiếng và thương hiệu sẽ cùng có lợi.
Cho nên Tôn Dương Dương mới không ngại mà tự thân xuất mã, quyến rũ dụ dỗ dõan kiến minh hy vọng có thể trở thành người phát ngôn cho thương hiệu mỹ phẩm này.
Nhưng Doãn Kiến Minh ho khan, ngập ngừng do dự nói: “Chuyện này…… E là không dễ rồi, với cô Tôn thì cá nhân tôi hài lòng, nhưng gần đây nhãn hiệu chúng tôi đã đàm phán với cô Diệp Tiểu Manh rồi,bước đầu trên cơ bản xem như đã xác định có ý hợp tác, vài ngày nữa sẽ ký hợp đồng, chuyện này, nếu đổi ý không tốt lắm đâu.”
Sanafy là nhãn hiệu xác định vị trí sẽ là một cô gái trong sáng,hoạt bát,mà hình tượng này rất phù hợp với Diệp Tiểu Manh. Lúc trước họ đã bàn qua với người địa diện của Diệp Tiểu Manh, hai bên đều rất hài lòng, trên cơ bản chỉ còn thiếu một bản hợp đồng nữa thôi, chuyện này thì tôn Dương Dương có biết.
Nếu không biết thì cô ta sao lại đến để đoạt chứ?
Trước kia cùng ở trong nhóm”Thiên mệnh”,Diệp Tiểu Manh là cái gai trong mắt cây đinh trong thịt của Tôn Dương Dương.Lúc mới vào nghề thì xuất phát điểm của Diệp Tiểu Manh không cao bằng cô ta rồi dần dần diệp tiểu manh đuổi kịp và vượt qua cả cô ta, trong lòng tôn dương Dương tràn đầy sự không cam lòng và ghen ghét mặc dù sau này nhóm nhạc giải tán cô ta vẫn xem Diệp Tiểu Manh là đối thủ.
Nếu khong nghe nói Diệp Tiểu Manh sắp thành đại sứ phát ngôn cho nhãn hiệu Sanfany này thì nhất định cô ta không coi trọng cái vị trí đại sứ này đâu.
“Dõan tổng……” Tôn dào dạt hờn dỗi gọi tên Doãn Kiến Minh, cô ta từ chỗ ngồi đứng dậy, đặt mông ngồi xuống bên cạnh dõan kiến minh,một đôi tay ngọc ngà đặt lên trên người Doãn Kiến Minh vuốt ve, giọng nói ám muội đến tột cùng “Người ta cảm thấy người ta so với diệp tiểu manh càng thích hợp hơn thôi…… Không tin, không tin ngài có thể thử nghiệm tôi một chút mà……”
Mỹ nhân ở cạnh, Doãn Kiến Minh ngửi được một mùi hương say đắm, khóe miệng gợi lên một tia cười, ánh mắt ám chỉ nhìn về phía Tôn Dương dương còn đôi tay đã ở dưới bàn không thành thật sờ tới sờ lui: “Cái này còn tùy vào biểu hiện của cô……”
“Ưm…..” Tôn Dương Dương nũng nịu đồng ý, ánh mắt cô ta lóe lên sự khoái chí và thù hận.
Diệp tiểu manh mà muốn tranh với tôi,kiếp sau đi.
Cô còn non lắm.
……
“Cái gì?”Thật vất vả Diệp tiểu manh mới khuyên được sự thật bản thân bị chặn phá,cô đang chuẩn bị đi đến trường quay để hoàn thành nốt cảnh quay cuối cùng thì liền nhận được điện thoại của Từ Yến mà nội dung của cuộc gọi súy chút nữa làm cho cô hét.
Không đùa chứ?
“Chị cũng không nói nên lời.” Từ yến ở đầu dây bên kia thở dài: “Tôn Dương Dương hơi quá đáng, cô ta không chỉ cướp vai diễn mới của chúng ta mà còn cướp luôn cả vị trí đại sứ cho Sanfany mà chị đã bàn tốt từ trước đây luôn rồi, Sanfany còn mời em tham gia thêm buổi lễ ra mắt sản phẩm mới của họ nữa, phỏng chừng ở lễ ra mắt sẽ để cho người phát ngôn tuyên bố, đúng là hơi quá đáng mà.”
Đoạt vai diễn,đoạt vị trí người phát ngôn nếu chỉ là trùng hợp thì Diệp Tiểu Manh liền nhịn nhưng hành đọng này của Tôn Dương Dương chính là cố ý nhằm vào cô,có được không?
Cho dù tượng đất cũng có ba phần nóng tính, cho dù tính tình của Diệp Tiểu Manh rất tốt nhưng lúc nà vẫn không kìm được sự bực mình: “Cô ta đúng là có bệnh, thêm dại sứ phát ngôn cho Sanfany không phải chúng ta đã bàn tốt rồi sao? Sao cô ta lại cướp đi cơ chứ? Lại còn diễn miễn phí nữa? Tôn Dương Dương không muốn kiếm tiền nữa à?
Vì muốn đoạt tài nguyên của cô mà cũng không từ thủ đoạn à.
“Chuyện này……”Trong giọng nói Từ yến là vẻ khinh thường khó che giấu: “Nghe nói ông chủ của Sanfany mê gái đẹp. Cách làm này của Tôn Dương Dương, sớm muộn gì thanh danh cô ta cũng thối đi thôi, tiểu manh, em đừng buồn, chị tiếp tục tìm cho em cơ hội mới, lễ công bố gì gì đó chị sẽ đẩy sang cho em.”
Cách làm của Tôn Dương Dương tuy rằng khiến cho người khác khinh thường, nhưng mà trong giới giải trí cũng hết sức phổ biến, tài nguyên nhiều như vậy nhưng tốt lại khó cầu, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh, thủ đoạn bỉ ổi cũng không sao cả, quan trọng là… Đạt mục đích.
Từ yến nói những lời này cùng lắm là vì an ủi diệp tiểu manh mà thôi.
Diệp tiểu manh làm sao không biết. Liên tục bị Tôn Dương Dương cướp đi nhiều tài nguyên như vậy, chỉ sợ trong vòng luẩn quẩn đã muốn lan truyền, sau này có phải ai cũng có thể giẫm mọt cước lên đầu cô được phải không?
Tức giận, diệp tiểu manh nghiesn răng răng: “Đừng, đừng đẩy sang cho em, em muốn đến lễ công bố, em rất muốn xem xem, tôn Dương Dương chuẩn bị đối phó em như thế nào!”
Mặc dù không biết là nên đói phó như thế nào nhưng một mực làm rùa đen rụt đầu, cũng không thể khiến cho Tôn Dương Dương liếc mắt coi trọng,cá lớn nuốt cá bé, lần này diệp tiểu manh không cho phép mình lại né tránh.
“Vậy….. Được rồi.” Từ yến nhẹ nhàng thở ra: “Thật ra chị cũng nghĩ là em nên đi, nếu không đi, ngược lại chúng ta canh cánh trong lòng sau khi đến đó chúng tắc thoải mái làm như chưa xảy ra chuyện gì, tìm cơ hội đem vùng lấy trở về.”
“Ừm.” Diệp tiểu manh gật đầu, nghe từ yến an ủi thêm vài câu, tâm trạng phức tạp cúp điện thoại.
A a a a a!Thật quá đáng!
Trong vòng 3 ngày, bị Tôn Dương Dương cướp đi bộ phim thứ nhất và một cái phát ngôn, nếu cô không để cho Tôn Dương Dương biết tay, sau này còn chưa biết chừng sẽ gặp ra chuyện gì nữa.
Diệp tiểu manh tức giận đi vòng tròn trên măt đất, chính cơn tức giận dần dần tắt thì trong lòng cô lại thấy khó khăn, cho Tôn Dương Dương biết tay là nên làm như vậy rồi nhưng để co ta biết tay như thế nào đây?
Cho dù đã lăn lộn ở giải trí ba bốn năm, nhưng mà bản tính của cô lạc quan không giỏi tranh đấu với kẻ khác. Thật ra,cô cũng không thích thích hợp với giới giải trí cho lắm, mặc dù lúc này cô tức giận muốn chết nhưng mà một chút biện pháp cũng không có.
Hay là dạy dỗ tôn dương Dương một chút? Hất rượu lên người cô ta? Hay là phá đám lễ công bố?
Không được không được không được,làm như vậy chẳng những không thể bù đắp lại tổn thất của mình mà còn dễ dàng hủy thanh danh của mình, tám chín phần là tôn Dương Dương muốn dụ cô chơi trò tâm lý, chính là chờ cô tức giận mất lý trí mà làm chuyện điên rồ, cô nhất định không thể để cô ta như ý được.
Nhưng không thể làm gì cả, trong lòng lại nuốt không được khẩu khí.
Diệp tiểu manh trái lo phải nghĩ vẫn là không có đầu mối, nhịn không được lấy điện thoại gọi ch George: “Alo, anh làm gì vậy?”
“Chuyện gì, nói đi.”giọng nói của George thoải mái tùy ý, nghe có vẻ như không bận rộn, ngay lập tức diệp tiểu manh đem toàn bộ chyện mình bị Tôn Dương Dương đoạt mất vị trí đại sứ cho George nghe.
Nói xong, chưa hết ý còn bổ sung: “Đúng lafquas đáng mà, tức chết tôi, leexra mắt tô nhất định sẽ đi, tôi còn muốn…… Ta còn muốn…… Tôi cũng không biết nên làm cái gì bây giờ! Anh giúp tôi nghĩ lại xem….. Ai, không cần máu me, không cần quá mức đâu.”
trầm mặc trong chốc lát, tiếp theo thì giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lung ủa George vang lên: “nhãn hiệu đó tên gì?”
“Sanafy.” Diệp tiểu manh trả lời: “Chính là thương hiệu rất nổi gần đây, tài trợ không ítcho các chương trình nghệ thuật có tiếng thì đối với tôi thì tính là người phát ngôn không tồi đâu.”
“Sanafy……” Geogre lặp lại cái tên này, cảm thấy hình như đã nghe qua, sau một lát cuối nhớ ra: “Hóa ra là nhãn hiệu này à…… Em cứ nghe tôi,lễ ra mắt nhất định phải đi, phải bình tĩnh,mặc kệ cô ta nói cái gì, em cũng không nên để ý, tôi sẽ đi cùng em,,không làm người phát ngôn cho thương hiệu này không tổn thất gì.”
“Anh đi cùng tôi á?” Diệp tiểu manh do dự: “Không tốt lắm đâu, anh muốn giúp tôi vậy anh đi mọt mình mới tốt, chúng ta chia ra đi.”
Được George an ủi khiến cho diệp tiểu manh thoải mái hơn, hoặc nói là,vẫn là lời nói của anh tựa như có một ma lực khiến cho cô tỉnh táo trở lại.
Vừa nghe George nói sẽ đến hiện trường hỗ trợ cho cô, mặc dù hai người không thể ra song nhập đối cũng đủ khiến cho cảm giác an toàn của diệp tiểu manh tăng bạo
“Được, không gặp không về.” George giải quyết một cách dứt khoát.
nháy mắt, đã đến buỗi lễ mắt.
Mấy ngày nay diệp tiểu manh đã nhiều lần xây dựng tâm lý bản thân, khi mới nghe tin cô thấy kinh ngạc và tức giận bây giờ cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Sau khi tham gia buổi lễ đóng máy của một bộ phim vào buổi sáng,buổi chiều liền trực tiếp đến buổi lễ ra mắt của Sanafy.
Lúc đến nơi,buổi lễ ra mắt sẽ được tổ chức tại khách sạn Khải Ốc, lúc diệp tiểu manh đến nơi, hiện trường đã nhộn nhịp,vì muốn tặng quà để quảng bá rộng rãi đến người tiêu dùng, thêm nữa Sanfany đặt ra rất nhiều liên kết phản hồi, không khí vô cùng náo nhiệt.
Diệp tiểu manh mặc chiếc váy dài Bohemian màu vàng nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, đơn giản mà thích hợp xuống xeđi thẳng vào bên trong khách sạn,cô nhìn quanh bốn phía phát hiện thêm nữa là Sanfanay ném tiền vào buổi lễ ra mắt này, không chỉ mời rất nhiều phóng viên hơn nữa các người nổi tiếng cũng đến ủng hộ không ít.
Trên cơ bản,đã chiếm một nửa giới giải trí, ngoại trừ các ngôi sao kỳ cựu hàng thật giá thật thì còn lại một số lượng ngôi sao như kiểu gà rán cơ bản đều đã đến tham gia,.
Mà cách đó không xa, George đang đứng giữa một đám doanh nhân,bị nhiều người vây qaunh,đang nâng ly rượu nói gì đó, thấy cô đi vào,George hơi ngửa đầu, bất động thanh sắc nháy mắt với cô.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, người khác cũng sẽ không chú ý tới nhưng diệp tiểu manh lại cảm thấy tim cô như bị lở mất nửa nhịp, có khoảnh khắc….. Hoa mắt thần mê.(choáng váng)