Mục lục
Người Vợ Mất Trí Nhớ – Chung Lê (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong buổi dạ tiệc hôm nay có không ít phụ nữ, có phu nhân trung niên hào phóng quý khí, có đủ loại mỹ nữ, thậm chí còn có minh tinh ở đây.

Một số có bạn trai bên cạnh, những người khác lại bắt cặp nói đùa với nhau.

Dùng phương thức mò kim đáy bể này để tìm tiểu yêu tinh, quả nhiên không nên chút nào.

Nếu đi tìm Địch phu nhân giúp cô nhận người, chẳng khác nào đem mục đích bắt gian của mình viết rõ ràng lên mặt.

Chậc, có hơi khó.

Phó Văn Thâm không hỏi sao cô lại tới, cũng không hỏi cô lấy được tin tức từ đâu, Chung Lê cho rằng anh đang chột dạ.

"Yến hội quan trọng như vậy, sao anh không bảo tôi đi cùng anh?", Chung Lê hỏi anh.

Phó Văn Thâm nói: "Không phải yến hội quan trọng gì, vậy nên không cần phải gọi cô."

Hừ, vậy nên anh gọi ai theo đó? Chung Lê lại hỏi: "Vậy anh đi với ai thế?"

Ánh mắt Phó Văn Thâm không rõ nhìn cô, Chung Lê nhìn chằm chằm, hình như rất để ý tới đáp án của anh.

Phó Văn Thâm trả lời: "Mẹ tôi."

Hả?

Yến hội của nhà họ Phó, mẹ anh đi trong một đám người có đôi có cặp, Phó Văn Thâm cùng tham dự với mẹ mình cũng không có gì lạ.

Xem ra cũng không có tiểu yêu tỉnh mới, Chung Lê yên lòng.

"Hôm nay mẹ chồng cũng tới à?", Chung Lê nhìn xung quanh, tìm kiếm vị mẹ chồng đã quên mặt kia, "ở đâu thế? Đưa tôi đi chào."

Cô rất tích cực, gặp mẹ chồng mà cũng không sợ hãi gì.

"Hôm nay không tiện.", Phó Văn Thâm nói. Chung Lê hỏi: "Tại sao không tiện?”

Phó Văn Thâm còn chưa trả lời, Lộ Hàng đã bước lên, ghé vào tai anh nói câu gì đó.

Chắc là có ai đang tìm anh, Lộ Hàng nói xong, Phó Văn Thâm dặn cô: "Ở chỗ này, đừng đi lung tung."

Chung Lê ngoan ngoãn: "Ừm." Trước khi Phó Văn Thâm rời đi nhìn Lộ Hàng một cái, Lộ Hàng nhanh chóng hiểu được hàm nghĩa đó, gật đầu với anh.

Chờ anh rời đi, Lộ Hàng đi theo không rời phía sau Chung Lê, cô liền hiểu được cái liếc mắt kia có nghĩa là gì.

Phó Văn Thâm vậy mà bảo Lộ Hàng ở lại nhìn cô.

Chung Lê rất là khó hiểu, chẳng qua chỉ bị người ta bắt chuyện có một lần mà thôi, đáng giá để anh khẩn trương đến thế sao?

Người đàn ông này, chẳng lẻ là bởi vì mình ngoại tình trước, cho nên mới kiêng kị với mũ xanh vậy sao?

Chung Lê liền rất đương nhiên bắt đầu sai khiến Lộ Hàng:

"Giúp tôi lấy một ly champage."

"Bữa tối của tôi chưa ăn xong, bụng hơi đói, còn muốn một miếng bánh ngọt."

"Không thích Black Forest và Brownie đâu, Red Velvet thì được, Tiramisu cũng được luôn."

"Nếu mà có mousse thì lấy mousse nha, vị sữa chua hay matcha là ngon nhất, không thích chocolate hay sầu riêng đâu."

"À thôi quên đi, không cần champage, muốn một ly Alexander."

Lộ Hàng từ trước đến nay chưa có phút giây nào. cảm thấy may mắn trí nhớ của mình cũng không tệ lắm như giờ phút này, mang theo một đống yêu cầu này đi giúp cô lấy bánh ngọt cùng cocktail.

Chờ đến khi anh ta trở về, Chung Lê tư thái ưu nhã ngồi trên ghế, váy đỏ xinh đẹp vô song, đèn pha lê chiếu rọi làm cô có thêm vài phần gợi cảm kiểu cổ điển Pháp, ân phục của Phó Văn Thâm bị cởi bỏ đặt ở một bên.

Lộ Hàng tận trung tận chức nhắc nhở: "Phu nhân vẫn nên mặc áo khoác của Phó tổng vào đi."

Chiếc váy này thật ra cô mặc rất đẹp, vô cùng đẹp, trong bữa tiệc có không ít phu nhân và minh tinh tham gia, các loại lễ phục đua nhau khoe sắc, trong đó không thiếu phong cách gợi cảm hơn.

Nhưng vẻ đẹp của cô quá mức bắt mắt, căn cứ vào sự hiểu biết của Lộ Hàng mới đây đối với ông chủ của anh ta trong khoảng thời gian này cùng với thái độ của rồi của anh Phó Văn Thâm đối với chuyện này cũng không thích.

Ham muốn chiếm hữu của đàn ông đa số đều giống nhau, người khác gợi cảm thì có thể ngưỡng mộ, còn người phụ nữ của mình tốt nhất là chỉ có mình mình được thấy là đủ.

Chung Lê chống má nói: "Sao ngay cả anh cũng quản tôi phải mặc gì?"

Lộ Hàng cũng không rõ mình đường đường là một trợ lý của chủ tịch Phó, vì sao lại phải quản một nữ nhân mặc cái gì, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim trả lời: "Sợ ngài lạnh."

"Tôi không lạnh.", Chung Lê quay đầu nhìn bốn phía, hỏi anh ta: "Mẹ chồng tôi đâu?"

"Phu nhân tạm thời không có ở đây.', Lộ Hàng cẩn thận lựa lời.

"Hôm nay bà ấy mặc quần áo màu gì?", Chung Lê lại hỏi.

Lộ Hàng mở mắt nói dối: "Tôi không chú ý."

Phó Văn Thâm không biết đi làm gì mà nửa ngày rồi còn chưa quay lại. Chung Lê muốn chào hỏi mẹ chồng, nhưng lại không nhận ra người, muốn tìm kiếm cũng không có cách nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK