Chỉ nghe thấy ông ta hồ lên một tiếng, trong phút chốc chữ Rune trong tay phóng to trong không trung, cuối cùng ép về phía Tu La
Lúc này Tần Vũ Phong cũng cảm thấy hơi kiêng dè, liền nhún đầu gối, tránh được một lần tấn công.
Một tiếng động ầm ầm vang lên.
Tân Vũ Phong quay đầu lại nhìn, chỗ vừa rồi mình đứng, đã có một cái hố sâu.
Sức mạnh từ chiêu thức vừa rồi của Ma Quân Cửu U, có thể tưởng tượng được. Dù sao thì nói cho cùng, Ma Quân Cửu U cũng là một trong những Ma Quân của Ma Môn, sức mạnh không thể xem thường.
Nếu không phải Tần Vũ Phong tu luyện công pháp chính đạo thuần túy, cực kỳ khắc chế tà ma ngoại đạo trong những Ma Môn này, thì chưa chắc là Tần Vũ Phong có thể chống đỡ đến bây giờ!
Nhưng mà, cũng đã đến lúc Tần Vũ Phong nên đánh trả rồi! Tần Vũ Phong cười lạnh, bỗng nhiên tay năm thành quyền, đưa đến trước người mình. Cập nhật chương mới nhất tạ*i TгцуeлАРР.coм
Tốc độ mà Tần Vũ Phong đánh ra không phải quá nhanh.
Thậm chí có thể nói là không hề có trình tự, chỉ đơn giản là vươn tay, nắm chặt nắm đấm, đánh về phía trước mà thôi.
Nhưng mà, nhìn thì có vẻ như chỉ là một cú đấm bình thường.
Cùng với nắm đấm nắm chặt của Tần Vũ Phong, đột nhiên khí thế xung quanh cơ thể của Tần Vũ Phong thay đối!
Cái khí thế này, hầu như không có ai có thể diễn tả được.
Tựa như trong phút chốc trời đất núi non đều phải màu, muôn vàn con sóng chuyển động cũng khuất phục dưới cú đấm này, chim trên núi cao vì nó mà hót lên, mặt trời mọc và lặn cũng khó mà che khuất được.
Giữa trời đất, dường như chỉ còn lại một cú đấm này! “Sông núi cao lớn tận trời xanh!”
Hơi thở của núi non không ngừng tuôn ra. “Biển rộng bao la nước mênh mông!” Sóng biển dạt dào, tựa như đang ở trong đó. “Đế Vương oai nguy huy hoàng!” Khí thế bá đạo của Đế Vương, tất cả đều tụ lại trong cơ thể này!
Mỗi khi Tần Vũ Phong lớn tiếng ngâm một câu, đều tương ứng với một quyền ý cổ xưa khác nhau, chồng chất lên cơ thể. Trời đất mênh mông, núi non bát ngát, sóng biển cuộn trào, uy nghiêm của khí chất hoàng quyền cao quý, một thân cô độc!
Chỉ trong nháy mắt, Ma Quân Cửu U vô cùng hoảng sợ “Cậu, cậu là ai!” “Tại sao trên người cậu lại có lớp bảo vệ của hoàng thất uy nghiêm?”
“Chẳng lẽ, chẳng lẽ cậu vốn dĩ không phải người ở trong Ma Môn của bọn tôi sao?”
Ma Quân Cửu U kinh ngạc hồ lên một tiếng.
Thấy Ma Quân Cửu U kêu lên như vậy thì Tần Vũ
Phong vẫn chỉ tỏ ra vẻ mặt không có ý kiến gì. Chuyện đã tới mức này rồi thì giấu giếm cũng chẳng có gì tốt nữa.
Gương mặt Tần Vũ Phong vô cùng lạnh lùng. Tất cả mọi người đều đang bàn luận sôi nổi.
“Cái gì, Tu La căn bản không phải là người trong Ma Môn sao?”
“Chẳng lẽ Tu La là người của hoàng thất hoặc là người của triều đình sao?” “Mẹ kiếp, không thể nào đâu, đã nhiều năm như vậy rồi, Ma Môn chúng ta và triều đình Đại Hạ cũng không còn liên quan gì nữa, làm sao triều đình có thể cử người tới đây…
“Dừng lại, tiền đề của việc hai bên không can thiệp chính là thực lực hai bên ngang hàng, bây giờ lại xuất hiện một tên yêu nghiệt Tu La như vậy, có ai có thể đặc biệt sánh ngang được với anh ta chứ?"