Chương 19: Bộ mặt thật của Liễu Đình
Chu Hiểu Yến lái xe chở Tần Minh. Suốt quãng đường tới rạp chiếu phim, cô có vẻ rất hào hứng, đây chính là lần “hẹn hò” đầu tiên giữa cô và Tần Minh, cũng coi như lưu lại không ít kỷ niệm quý giá trong lòng.
Mọi người thường bảo “có lần đầu ắt sẽ có lần thứ hai, có lần thứ hai rồi sẽ tới lần thứ ba”, hẹn nhiều rồi, chẳng lẽ còn sợ Tần Minh không chịu yêu mình sao? Chu Hiểu Yến vừa thích thú nghĩ như vậy, vừa tìm một vài chủ đề thú vị để trò chuyện với Tần Minh.
“Rạp chiếu phim Hàn Văn mà lát nữa chúng ta tới chính là rạp chiếu phim xa hoa và phục vụ tốt nhất của cả thành phố Đông Minh. Bố tôi còn là cổ đông lớn nhất ở đó nữa. Tôi vừa mới tra thử, bây giờ có một bộ phim Hollywood sắp sửa lên sóng, chắc hẳn chúng ta sẽ tới kịp!”
Tần Minh gật đầu, anh cảm thấy xem phim gì cũng được hết, lúc này anh chỉ muốn suy nghĩ chuyện lát nữa nên ứng phó với Chu Hiểu Yến thế nào mà thôi.
Ngày hôm nay, Liễu Đình đã nhắn tin cho anh nói rằng cô ta đồng ý cho phép anh theo đuổi, nghĩ tới đây, trong lòng Tần Minh cảm thấy vô cùng ngọt ngào tựa như đang ăn mật vậy.
Nửa tiếng sau, Chu Hiểu Yến lái chiếc Maserati, kết thúc với một cú hất đuôi đẹp mắt, dừng lại ngay trước cổng chính của rạp chiếu phim Hàn Văn. Sau khi cùng Tần Minh xuống xe, cô muốn nhờ bảo vệ đi đậu xe giúp mình, nhưng tìm mãi mà chẳng thấy người nào.
“Đúng thật là! Không biết bảo vệ ở đây đi đâu hết cả rồi. Tần Minh, cậu qua chỗ cửa ra vào chờ tôi một lát, tôi lái xe xuống gara tầng hầm rồi sẽ tới ngay!”
“Được!”
Tần Minh đáp lời, sau đó đi bộ về phía cửa ra vào. Anh nhìn cánh cửa xoay siêu lớn trước mặt và sàn nhà được lát đá cẩm thạch, đài phun nước được xây dựng theo lối lịch sự trang nhã, tốn không ít tiền của đã làm tăng thêm vẻ xa hoa cho cả tòa rạp chiếu phim này.
Nhưng anh đợi mấy phút mà vẫn chưa thấy Chu Hiểu Yến đâu, trái lại còn thấy một vị khách không mời chạy tới gần mình.
“Ây dà! Tao cứ tưởng ai, chẳng phải là thiên tài họ Tần đấy à? Sao hôm nay lại có hứng tới nơi này xem phim vậy, chậc chậc… Cơ mà, e là mày vẫn chưa biết đâu nhỉ? Không có thẻ hội viên thì sẽ không vào được đây đâu!”
Tần Minh quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, sau khi thấy Hoàng Thông đang mặc bộ vest với chiếc kính râm đen sì trên mặt tiến gần về phía mình, anh bỗng hơi nheo mắt, mối thù tông xe lúc trước, anh còn chưa tính toán đâu đấy, thế mà giờ hắn ta lại muốn tìm tới gây chuyện?
“Cậu Hoàng! Đừng đi nhanh vậy chứ, người ta sắp sửa theo không kịp nữa rồi đây, chờ em với…”
Một cô gái mặc bộ váy dài quét đất, trên cổ đeo sợi dây chuyền kim cương có giá trị không hề nhỏ vừa chạy vừa nói. Sau khi cô ta chạy tới nơi, Hoàng Thông cũng chẳng chút e dè mà ôm lấy cô ta, ánh mắt nhìn về phía Tần Minh ngập tràn vẻ châm chọc và khiêu khích.
Sau khi nhìn rõ mặt mũi của cô gái, Tần Minh hơi sững người, trong lòng lập tức cảm thấy xót xa, hai tay nhanh chóng nắm chặt lại, lạnh giọng hỏi: “Liễu Đình, sao cậu lại đi cùng Hoàng Thông?”
Sau khi hôn mạnh một cái trên mặt cô gái kia, Hoàng Thông mới nói: “Liễu Đình, nói cho thằng oắt này biết mối quan hệ giữa chúng ta là gì đi?”
Liễu Đình nghe thấy vậy liền giả vờ bày ra tư thái lạnh lùng cao ngạo, thản nhiên cất tiếng: “Tần Minh, hi vọng sau này cậu đừng dây dưa thêm với tôi nữa, giữa chúng ta sẽ không có kết quả gì đâu. Cậu rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi đã có người mình thích rồi!”
“Dây dưa với cậu? Người cậu thích? Người mà cậu muốn nói chính là Hoàng Thông ấy hả? Ha… Ha ha…”
Tần Minh giận dữ cười to, sau đó lập tức chất vấn: “Nếu cậu đã chọn cái tên Hoàng Thông này, vậy thì còn đồng ý với tôi làm gì? Cậu thay đổi như chong chóng vậy mà không cảm thấy mình sẽ khiến người ta buồn nôn sao?”
Liễu Đình khinh thường cười một tiếng, không còn cố giữ hình tượng trong sáng ngây thơ như trước đó nữa, cô ta lập tức nhích gần hơn về phía Hoàng Thông, sau đó nói: “Buồn nôn á? Cậu đừng đùa thế, nếu tôi thật sự chọn cậu thì sau này sẽ có được chỗ yên thân ở thành phố Đông Minh này không? Chỉ tính riêng sợi dây chuyền mà tôi đang đeo, chẳng biết cậu phải cố gắng làm việc bao nhiêu năm trời mới có thể mua nổi! Nhưng cậu Hoàng lại có thể cho tôi những thứ như thế này ngay bây giờ đấy!”
“Tôi thừa nhận cậu cũng có tài năng thật, nhưng bây giờ có tài cũng chưa chắc kiếm nổi cơm ăn. Về phần vì sao sáng nay tôi đồng ý với cậu, đó đều là yêu cầu của cậu Hoàng đây, chẳng qua tôi chỉ làm theo mà thôi”.
Nghe xong mấy lời này của Liễu Đình, Tần Minh chỉ cảm thấy sao cô gái trước mặt lại xa lạ tới vậy, lẽ nào trước đó anh “mù” rồi ư? Rõ ràng là một đứa con gái trà xanh thảo mai, không ngờ anh lại coi cô ta là thiếu nữ trong sáng ngây thơ?
Cô ta chủ động đồng ý với anh chính là vì muốn sau khi vứt bỏ anh thì sẽ ác liệt chà đạp lên tôn nghiêm của anh như hôm nay ư?
“Ha… Ha ha…”
Lại cười thêm hai tiếng, Tần Minh bỗng lắc đầu. Sau khi tiếp nhận truyền thừa của tổ tiên, suy nghĩ của anh cũng trở nên trưởng thành và cứng cỏi hơn trước.
“Được, Liễu Đình, đây là sự lựa chọn của cậu, tôi không có quyền can thiệp. Từ nay về sau, chúng ta mỗi người một ngả, vừa hay không có cậu ràng buộc, tôi cũng sẽ có càng nhiều sự lựa chọn tốt hơn”.
Nghe xong lời này, Hoàng Thông lập tức cười ha hả, song hắn ta vẫn không quên xát thêm muối lên vết thương của đối thủ, lại chêm vài câu: “Càng nhiều sự lựa chọn tốt hơn ấy à? Được, tao cũng nói luôn cho mày hay. Nếu sau này có ai coi trọng mày, hoặc là mày để mắt người nào, tao đều sẽ đoạt lấy cô gái đó, dám tranh đoạt phụ nữ với Hoàng Thông tao á, mày cũng xứng sao?”
“Tất nhiên là cậu ấy xứng rồi!”
Một tiếng hét đột nhiên truyền tới, sau đó Chu Hiểu Yến chạy đến bên cạnh Tần Minh, còn chủ động nắm lấy bàn tay anh, có thể nói là vừa giận dữ lại vừa mừng vui.
Cô đã chứng kiến hết thảy những gì vừa diễn ra, trong lòng cảm thấy tức giận vì Hoàng Thông và Liễu Đình lại thông đồng với nhau để sỉ nhục Tần Minh, đồng thời cũng vui vẻ vì cuối cùng đã bớt được một tình địch tiềm ẩn tên Liễu Đình.
Cảm nhận được bàn tay mềm mại đang nắm lấy tay mình, song Tần Minh lại không hề từ chối như trước, trái lại còn nắm chặt hơn, hành động này khiến cho Hoàng Thông lập tức sa sầm mặt mày.
“Hiểu Yến, chắc hẳn em cũng biết rõ tình cảm của anh đối với em. Lẽ nào anh kém hơn cái tên nghèo kiết xác Tần Minh này sao? Anh và em mới môn đăng hộ đối, ở bên anh mới là sự lựa chọn chính xác của em!”
“Ở bên cậu á? Vậy thì cô gái bên cạnh cậu bây giờ được coi là gì đây?”