Từ lâu anh đã nhìn ra cô là một con mèo có móng vuốt sắc nhọn nhưng anh không ngờ cô còn là con mèo có bụng dạ độc ác. Cô vừa đả thương người khác một cách khéo léo, gọn gàng mà linh hoạt, hiển nhiên không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này. Trên người cô còn bao nhiêu thứ anh chưa biết?
Quản Vũ cũng sửng sốt, tuy bản thân là một người ra tay độc ác nhưng chưa từng thấy người phụ nữ nào cay độc như vậy, đặc biệt là một người phụ nữ trông có vẻ tao nhã xinh đẹp. Người phụ nữ như cô không phải nên được nuông chiều trong ổ vàng ổ bạc sao?
Lúc này điện thoại di động của Quan Vũ đột nhiên vang lên, tên người gọi đến chính là máy riêng trong văn phòng Lãnh Nhược Băng.
Quản Vũ liếc mắt nhìn Nam Cung Dạ rồi nhanh chóng cầm lên. Nam Cung Dạ nhìn chằm chằm vào máy tính, anh muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo.
Chỉ nghe thấy một giọng nói hay như chuông bạc trên cổ thần hươu của ông già noel vang lên: “Quản đặc trợ, trợ lý của tôi thích đánh nhau trong phòng làm việc, đánh đến lưỡng bại câu thương rồi, tôi rất không thích, xin đổi hai trợ lý khác cho tôi.”
“...” Quản Vũ kinh ngạc mở miệng, hiển nhiên không ngờ Lãnh Nhược Băng lại nói những lời vớ vẩn một cách êm tai như vậy, không đợi anh đáp lại cô đã cúp điện thoại. Nhìn video giám sát lần nữa, cô ngồi trên ghế salon nghiêm túc vẽ bức tranh, không để ý tới hai người đang đau đớn lăn lộn trên mặt đất.
“Ha ha ha...” Nam Cung Dạ cười khẽ một tiếng, nằm ngả ra sau ghế, lười biếng nói: “Cứ làm theo lời cô ấy nói.”
Cô tàn nhẫn như vậy mà đi lấy lòng anh.
“?” Quản Vũ nhất thời không khôi phục được tinh thần, Dạ thiếu thật sự nở nụ cười, đã bao lâu rồi không thấy anh cười như thế này. Vị Lãnh tiểu thư này quả là... đặc biệt!
Việc sắp xếp mới được giao cho hai trợ lý của Lãnh Nhược Băng, cũng là hai cô gái trẻ, vì rút kinh nghiệm nên hai cô gái này làm rất tốt, điều này khiến Lãnh Nhược Băng bớt lo hơn nhiều.
Một tin đồn khác lan truyền ở doanh nghiệp Nam Cung, hai trợ lý của kiến trúc sư thiết kế Lãnh Nhược Băng mới vào đã ẩu đả lại vô cùng lười biếng khiến Dạ thiếu giận dữ đuổi hai trợ lý đi đồng thời sắp xếp người mới cho cô, có thể thấy Dạ thiếu coi trọng cô cỡ nào.
Kết quả tin đồn trước kia đột nhiên dừng lại, với sự tồn tại như ác ma của Dạ thiếu thì mọi tin đồn về anh có cho tiền cũng không ai dám nói linh tinh nửa lời, đắc tội anh đương nhiên không thể có kết quả tốt. Không chỉ tin đồn chấm dứt mà người ở Nam Cung gặp Lãnh Nhược Băng đều vô cùng cung kính thậm chí còn nịnh bợ lấy lòng.
Lãnh Nhược Băng khịt mũi coi thường không thèm đáp lại. Một mình đến nhà ăn ăn cơm, một mình ngồi thang máy, thời gian còn lại đều dành cho công việc, tan sở đem toàn bộ tư liệu về nhà, chuẩn bị đẩy nhanh tiến độ làm việc vào buổi tối.
Theo quy định, mọi thông tin của công ty không được phép cho nhân viên đem về nhà nhưng Lãnh Nhược Băng là trường hợp đặc biệt. Quản Vũ xin chỉ thị của Nam Cung Dạ, sau khi Nam Cung Dạ biết cũng không có ý ngăn cản, thế là Quản Vũ dừng việc hỏi lại.
Buổi tối, Nam Cung Dạ phải tham gia một bữa tiệc vì vậy anh không trở về biệt thự Nhã Các.
Lãnh Nhược Băng chưa bao giờ có thói quen đợi người khác, cô tự mình ăn cơm tối xong thì về phòng tiếp tục vẽ bản đồ, cũng chưa từng hỏi Nam Cung Dạ đi đâu, có trở về không. Cho dù là tình nhân cô cũng không có tư cách hỏi chuyện của kim chủ, kim chủ gọi thì cô hầu hạ, kim chủ không tới cô rất vui.
Trên xe, Quản Vũ nghe quản gia Nhã Các báo cáo xong lập tức báo cáo tình hình của Lãnh Nhược Băng cho Nam Cung Dạ không sót một chữ.
Khuôn mặt đẹp trai của Nam Cung Dạ không có bất kỳ biểu cảm nào, anh tựa lưng nhắm mắt tĩnh dưỡng nhìn có vẻ không khác lúc bình thường là mấy. Nhưng người ở cạnh Nam Cung Dạ lâu như Quản Vũ thì cảm nhận rõ nhiệt độ trong xe đã giảm vài phần.
Dạ thiếu đang tức giận!