Edit by Niniii.
====
Ma tu dẫn nhóm người Tu Chân giới này đến nơi nghỉ ngơi, lúc đi qua hành lang dài, ma tu dẫn đường bỗng nhiên dừng lại.
Bọn họ nhìn theo tầm mắt của ma tu, thấy có người đang đứng ở cách đó không xa.
"Khương Hào sao?"
"Hình như là nàng......"
"Bên cạnh nàng là thứ gì?"
Một bóng người mơ hồ đứng bên cạnh cô nương cách đó không xa, ma khí quanh quẩn xung quanh.
Đệ tử Tầm Dương Tông cũng thấy nàng.
"Là Khương Hào."
"Nàng ta thật sự cấu kết với Ma tộc, phản bội tông môn."
"Lâu như vậy cũng không thấy tin tức của nàng ta, hoá ra là trốn đến Ma giới......"
"Tại sao nàng ta lại ở Kim Diệu Cung."
"Không phải là các ngươi phái nàng tới nằm vùng sao?" Đệ tử lần trước đi theo Lạc Ảnh đến Ma giới, sắc mặt cổ quái hỏi đạo hữu Tầm Dương Tông bên cạnh.
"Nằm vùng cái gì?" Đệ tử Tầm Dương Tông không hiểu nổi: "Nàng ta giết Thu Vân sư muội, cấu kết với Ma tộc, là phản đồ của tông môn."
"......"
Đệ tử Kiếm Tông quay đầu nhìn sư huynh nhà mình.
Có gì đó sai sai......
Đã nói là nằm vùng mà?
Hoa · nằm vùng · Vụ dẫn thứ kỳ quái kia đi tới.
Đợi nàng đến gần, có người phát hiện thứ kỳ quái kia, hẳn là tâm ma.
Tâm ma của nàng?
Ai mà khua chiêng gióng trống để tâm ma ở bên ngoài như vậy?
"Khương cô nương." Ma tu khom lưng hành lễ.
Hoa Vụ gật đầu, lại nhìn về phía Tầm Dương Tông, "Sư phụ."
Ma tu kinh hãi, nàng gọi ai vậy?
Phụng Thanh Tiên Tôn khẽ nhíu mày, "Khương Hào......"
Phụng Thanh Tiên Tôn làm sư tôn của nữ chính, đối xử với nàng cũng coi như không tệ, có thể coi như là người thân bạn bè của nữ chính.
Vân Cẩm Ngọc bị cô ép ở lại Ma tộc, cho nên bây giờ bên phía Tu chân giới rất thái bình.
Hoa Vụ lễ phép hỏi thăm: "Sư phụ khoẻ không?"
Phụng Thanh Tiên Tôn đánh giá đệ tử trước mặt, lâu như vậy không gặp, thiếu nữ trưởng thành lên không ít, càng xinh đẹp, cũng tự tin hơn trước rất nhiều......
Khi xưa thu nàng nhập môn, là cơ duyên xảo hợp.
Không ngờ rằng thiên phú của nàng không tốt, nhưng Phụng Thanh Tiên Tôn cũng không vứt bỏ nàng, tìm không ít đồ cho nàng.
Ai biết về sau sẽ lại xảy ra sự việc như vậy......
Chuyện cấu kết Ma tộc, bọn họ đã điều tra xong, không có chứng cứ xác thực hơn.
Nhưng trong thân thể nàng có ma khí, tự tay sát hại Ngô Thu Vân là sự thật.
"Khương Hào, ngươi cái tên phản đồ!" Đệ tử của Tầm Dương Tông mãnh liệt quát tháo một tiếng, cơn phẫn nộ đè ép lý trí, "Hôm nay ta sẽ vì Thu Vân sư muội báo thù."
"Vị sư huynh này, nơi này chính là Kim Diệu Cung." Hoa Vụ mỉm cười, "Ngươi xác định muốn động thủ ở đây?"
Trưởng lão của Tầm Dương Tông giơ tay ngăn tên đệ tử muốn xông lên kia lại: "Đừng làm càn!"
Nhìn thái độ của ma tu, địa vị của nàng ở Kim Diệu Cung không thấp.
Bên người còn có tâm ma kỳ quái, đánh nhau ở đây, không lý trí.
"Hơn nữa ta cũng không phải phản đồ mà." Hoa Vụ nâng cằm, giọng điệu bình tĩnh thản nhiên, "Ta tới Ma tộc nằm vùng, thúc đẩy lần thống nhất này của Ma tộc, đều là chỉ thị của tông môn."
"???"
Ma tu: "???" Ma chủ biết ngài đang nói hươu nói vượn ở chỗ này không?
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Tầm Dương Tông bên kia.
Tầm Dương Tông: "......"
Bọn họ phái nàng tới nằm vùng bao giờ?
Hoa Vụ không đợi bọn họ lên tiếng, tiếp tục nói: "Lần này Ma chủ có ý định muốn đàm phán với Tu Chân giới, thúc đẩy hoà bình, tránh cho sinh linh hai giới bị cuốn vào cảnh nước sôi lửa bỏng."
Trưởng lão của Tầm Dương Tông đè đệ tử đang muốn nói chuyện lại, "Chuyện đàm phán mà ngươi nói, là thật?"
"Tất nhiên là thật, không phải đã gửi thiệp cho các ngươi rồi sao, nhưng mà xem ra các ngươi cũng không để trong lòng."
"......"
Tấm thiệp kia đương nhiên là bọn họ nhận được.
Nhưng giống như Minh Trúc đã nói, bọn họ cảm thấy việc này càng giống một cái bẫy hơn.
Hoa Vụ: "Không quan trọng, chờ đại điển kết thúc, bàn lại chuyện này cũng chưa muộn."
Hoa Vụ để ma tu dẫn bọn họ tới chỗ ở trước.
"Khương Hào, ta có vài lời muốn nói với ngươi."
"Sư phụ muốn nói, đương nhiên là có thể." Hoa Vụ ra hiệu cho Phụng Thanh Tiên Tôn đi theo cô.
Trên đường đi, Phụng Thanh Tiên Tôn gặp không ít ma tu, nhìn thấy nàng thì đều khom lưng hành lễ, thái độ muốn bao nhiêu cung kính thì có bấy nhiêu cung kính.
Không thấy tâm ma bên cạnh nàng đâu, không biết đã đi nơi nào.
"Đó là tâm ma của ngươi?" Phụng Thanh Tiên Tôn cảm thấy tâm ma kia có hơi kỳ quái, không chắc là tâm ma của đồ đệ hắn.
"Ta nuôi." Hoa Vụ nói.
Nuôi?
Thân thể của đồ đệ này rất kỳ quái, rõ ràng cả người đều là ma khí, nhưng lại lờ mờ có vài phần chính khí mạnh mẽ.
Phụng Thanh Tiên Tôn: "Ngô Thu Vân, là do ngươi giết?"
"Đúng vậy." Hoa Vụ thừa nhận: "Ai bảo nàng ta muốn hãm hại ta, trước đấy còn khi dễ ta, ta chịu đựng nàng ta vài lần, đã là nể mặt lắm rồi."
Phụng Thanh Tiên Tôn nhíu mày: "Ngươi không nên giết nàng."
"Tự nàng yêu cầu...... Ta chỉ xuất phát từ lễ phép mà thỏa mãn nàng ta. Ta làm sai sao?"
Thanh âm của thiếu nữ nhẹ nhàng chậm rãi, lúc nói ra những lời này, còn có ý cười, nhưng lại không rõ nguyên do mà làm người ta không thoải mái.
Cô không phải ngây thơ vô tội mà hỏi lại, cô biết bản thân đang làm cái gì, cô cảm thấy bản thân cũng không làm gì sai.
Phụng Thanh Tiên Tôn không biết đồ đệ của mình, vì sao lại biến thành cái dạng này.
Nhưng hắn cũng không mở miệng khiển trách ngay, "Ngày ấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Đệ tử tông môn đã đem sự việc xảy ra ở trấn nhỏ lúc trước, lặp lại rất nhiều lần, bọn họ cũng đại khái chắp vá rõ ràng ra được sự việc hoàn chỉnh.
Nhưng bọn họ lại chưa từng nghe qua cách nói của đương sự.
"Ta nói, sư phụ sẽ tin sao?"
"Nếu ngươi vẫn còn gọi ta là sư phụ thì vẫn là đồ đệ của ta, đương nhiên ta nguyện ý tin tưởng ngươi."
......
......
Những gì Hoa Vụ nói với những gì đệ tử khác nói gần như khớp với nhau, chỉ là ở đoạn nàng giết Ngô Thu Vân, và những đệ tử đã chết kia, có hơi khác nhau.
"Lúc ấy quả thật ta có thấy mấy sư huynh đệ trong tông môn đã chết ở đó, nhưng ta cũng không nhìn thấy Ma tộc nào cả, ma khí cũng là do bị thương khi kích phát trận pháp kia, nên ma khí tiến vào cơ thể. Ngô Thu Vân lại bôi nhọ ta cùng một phe với Ma tộc."
"Sư phụ, ta không giết nàng, thì nàng cũng không định buông tha ta, ta chỉ là vì tự bảo vệ bản thân."
Phụng Thanh Tiên Tôn nhìn thiếu nữ một thân ma khí, nhưng ánh mắt lại trong trẻo bình tĩnh ở trước mặt, tâm trạng phức tạp.
Một hồi lâu sau, Phụng Thanh Tiên Tôn nói: "Dù sao nàng cũng là đệ tử thân truyền của Ngô trưởng lão, ngươi lại giết nàng như vậy, Ngô trưởng lão sao có thể buông tha cho ngươi. Ngươi có thể trở về tìm sư phụ thay ngươi làm chủ."
Hoa Vụ chỉ cười cười, không nói gì.
Nữ chính chính là trở về tông môn cùng bọn họ, cảm thấy bản thân có sư phụ, sẽ nhận được kết quả công bằng.
Thế nhưng kết quả là gì?
Đoạn thời gian kia Phụng Thanh Tiên Tôn căn bản không ở trong tông môn, chờ hắn trở về, nữ chính cũng đã bị phế rồi.
"Chuyện vặt vãnh như vậy, so với hoà bình hai giới sau này, cũng không đáng nhắc tới, ta tin là Ngô trưởng lão sẽ hiểu được mà chọn lựa."
Phụng Thanh Tiên Tôn: "Ma chủ thực sự có ý muốn đàm phán?"
"Đương nhiên."
"Việc nằm vùng mà ngươi nói kia......"
"Chỉ cần sư phụ thừa nhận thì ta chính là nằm vùng ở Ma giới, dùng trái tim cảm hóa Ma chủ, là một vị anh hùng hy sinh vì Tu Chân giới."
"......"
"Khương Hào."
Hoa Vụ nhìn ra bên ngoài.
Phụng Thanh nhìn theo nàng, chỉ thấy thiếu niên có thân hình cao gầy, mặc y phục đỏ như lửa đang đứng trên quảng trường được lát bằng đá màu đen.
Đây là chủ nhân mới của Kim Diệu Cung...... Minh Trúc?
Thiếu niên có vẻ không được vui lắm, giọng cũng nặng nề, "Xuống đây."