Cô ấy bị một công ty TNHH Liên minh không gian và thời gian cưỡng ép tuyển dụng làm nhân viên.
Công việc của Liên minh không gian và thời gian là duy trì nền hòa bình của thế giới.
Trong vũ trụ này có vô số thế giới nhỏ.
Công ty Liên Minh không gian và thời gian có nhiệm vụ duy trì hoạt động bình thường của các tiểu thế giới, loại bỏ mọi nhân tố gây hại cho tiểu thế giới, tìm ra các vấn đề của các thế giới đó.
Kinh doanh của công ty được chia thành hai mảng chính: Thế giới hiên thực và thế giới ảo.
Thế giới hiện thực thì dễ hiểu còn thế giới ảo cũng không phải là chúng không tồn tại mà chúng được xây dựng lên từ tiểu thuyết, câu chữ, hình ảnh....
Các thế giới này vì người xem, người hâm mộ mà dần dần phát triển thành các tiểu thế giới mới.
Liên kết giữa thế giới hiện thực và thế giới ảo không biết bắt đầu từ khi nào, càng ngày càng dài, dẫn đến các nhân vật trong thế giới ảo không ngừng bị xuyên, đột nhiên thức tỉnh ý thức tự chủ, trọng sinh....
Nhiệm vụ của bọn họ chính là giải quyết những người này, trả lại một thế giới yên bình.
Mà họ - những nhân viên của công ty, có thể đạt được thù lao là có thể ở thế giới hiện thực sống thêm một lần, còn có thể nhận lương hưu cuối đời.
Có sống hay không không sao cả, chủ yếu là Hoa Vụ, người đã nghỉ việc nhiều năm cảm thấy sinh mệnh nên nở rộ thêm một lần nữa cho nên cô quyết định đi thử sức với công việc mới này.
Vì thế Hoa Vụ - người mới vào nghề được công ty dùng phương thức bốc thăm có lệ đưa vào bộ phận chuyên đóng vai phản diện trong thế giới ảo.
Cô hoàn thành rất tốt công việc của mình ở bộ phận này, có thành tích nổi bật, là nhân vật phong vân trong giới phản diện, tiêu chuẩn của ngành, đại lão trong giới.
Là nhân viên ưu tú được bình chọn làm nhân vật phản diện xuất sắc nhất hàng năm.
Nhưng ai biết công ty đột nhiên nổi điên cái gì mà không hỏi ý kiến của cô nhân viên xuất sắc này, trực tiếp chuyển cô sang bộ phận nữ chính.
Không đợi Hoa Vụ ý kiến, công ty liền nói cho cô biết, vai nữ chính có đãi ngộ cực tốt, lương hưu còn nhiều hơn gấp đôi, có thể chọn nơi nghỉ hưu của mình ở bất kỳ tiểu thế giới nào, khi chán còn có thể tùy ý đổi một thế giới khác.
Lương không gấp đôi không sao cả, chủ yếu là cô muốn dũng cảm khiêu chiến với công việc mới, để cuộc đời có nhiều sự lựa chọn.
Làm ở đâu mà không phải là làm, cô là một nhân viên ưu tú, không thèm để ý những thứ này.
Thế là Hoa Vụ vô cùng cao hứng đi làm, tranh thủ có thể giành được bình chọn làm nữ chính xuất sắc nhất.
....
....
Bầu trời tối tăm xám xịt đè nặng lên dãy núi cách đó không xa, trên tầng mây như có thiên quân vạn mã đang lao nhanh tới.
Thỉnh thoảng có tia chớp bổ lên núi cùng với âm thanh đinh tai nhức óc cuốn đi như sóng biển.
Ngay ở dưới núi có một tòa nhà bỏ hoang cũ kỹ bị bao phủ bởi những dây leo khô héo.
Tia chớp xẹt qua vòm trời, từ cửa sổ lọt vào trong tòa nhà, chiếu sáng toàn cảnh bên trong.
Bảy tám người nam nữ trẻ tuổi, tay chân bị trói.
Có người quỳ rạp trên mặt đất khóc, có người nằm trong vũng máu run bần bật.
Trên khuôn mặt của những người trẻ tuổi kia chỉ có sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Trước mặt họ là một người đàn ông dáng người cao lớn, trên mặt cùng cánh tay đều có vết sẹo, mặc áo khoác da bó sát người, giữa hai lông mày hung hãn, ở trước tia sáng âm u càng lộ ra vẻ dọa người.
Người này ngũ quan bình thường, nghiêng về kiểu gương mặt người phương Tây.
Mà nhóm nam nữ bị trói này đều là kiểu gương mặt của người phương Đông.
Lúc này người đàn ông biểu tình điên cuồng nhìn một nữ sinh.
Nữ sinh kia tóc tai bù xù, mặc một thân váy trắng, làn váy bồng bềnh đã bị nhiễm bẩn.
Cô đi chân trần dẫm trên mặt đất, đôi chân tuyết trắng cùng mặt đất đen hình thành sự tương phản rõ rệt.
Hai tay nữ sinh mặc dù bị trói những trong tay có vũ khí, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào người đàn ông đối diện.
Người đàn ông dáng vẻ không hề có một chút lo lắng nào thậm chí còn khiêu khích: "Cô có thể nổ súng sao? Cô dám không?"
Nói tiếng Anh, là người ngoại quốc.
Người đàn ông chỉ thẳng vào ngực mình, cười lớn giật dây cô gái: "Đến, bắn vào chỗ này, có thể nhắm chuẩn không? Có cần tôi dạy cô không ha ha ha..."
Hắn tin chắc rằng nữ sinh này không dám nổ súng cho nên không hề sợ.
Bùm ———
Đạn xuyên qua chính giữa mi tâm của nam nhân phách lối điên cuồng kia, sự đùa cợt và ngạo mạn trong mắt hắn dừng lại, thân thể từ từ ngã về phía sau.
Bầu trời xám xịt bao phủ toàn bộ đồng tử của hắn không ngừng khép lại. Thân thể người đàn ông co giật trên đất vài cái, thần sắc trong mắt dần dần rút đi.
Yên tĩnh——
Yên tĩnh như chết.
Cô gái nổ súng liếm khóe môi có chút khô nứt, ánh mắt đảo qua bốn phía nhìn mấy người cả nam lẫn nữ đều đang kinh ngạc và khiếp sợ kia, cánh môi khẽ mở: "Hắn ta kêu tôi nổ súng."
Mọi người: "!!!"
Vì sao cô có thể bình tĩnh nói ra loại lời này!
Giết người a!
"Tống Di..." Một nữ sinh giọng nói run rẩy kêu cô: "Giết... giết người, cô giết người."
Cô gái bình tĩnh nhìn về phía nữ sinh kia, "Tôi là tự vệ, hắn không chết thì chúng ta đều phải chết."
Lời này vừa nói ra, ngay lập tức không có ai phản bác.
Có người đem ánh mắt hướng sang bên kia.
Thanh niên nằm bên kia cũng trạc tuổi bọn họ, dưới thân thấm ra một lượng máu lớn, tạo thành những vũng máu nhỏ.
Bọn hắn vừa rồi tận mắt chứng kiến tên sát nhân này này giết chết bạn của họ.
Chính trong lúc hỗn loạn khi hắn giết người, Tống Di không biết làm sao cướp được súng của tên tội phạm này làm rơi.
Tống Di không phải ai khác chính là Hoa Vụ.
Hoa Vụ cảm thấy đối phương chính là mời cô động thủ, không động thủ mới là kẻ ngốc.
Mà cô không thích làm kẻ ngốc.
.........
..........
Kịch bản đầu tiên của Hoa Vụ chính là motip cũ rích, tình tiết cẩu huyết - thế thân ngành giải trí.
Nội dung chủ yếu nói về Tống Di, là nữ chính, bị nam chính xem như thế thân của bạch nguyệt quang, nữ chính sau khi bị nam chính ngược hết lần này đến lần khác thì trưởng thành, cuối cùng đạt được tình yêu cùng sự nghiệp, cùng nam chính ân ái, trở thành một giai thoại tình yêu của giới giải trí.
Vấn đề hiện tại là, bạch nguyệt quang của nam chính bị người ta xuyên đến.
Vốn dĩ chỉ có thể làm người công cụ - bạch nguyệt quang lại muốn ôm đùi nam chính, gặm lại cỏ*.
*Gặm lại cỏ: Trường hợp này ý nói bạch nguyệt quang muốn quay lại với nam chính. Cái này có thể hiểu như là từ "nhai lại".
Thế là nữ chính thế thân này liền thảm rồi.
Không chỉ bị nam chính ngược mà còn bị bạch nguyệt quang ngược.
Biểu tình của Hoa Vụ giống hệt như một ông cụ trên tàu điện ngầm đang nhìn vào điện thoại của mình.
Sau đó, cô nảy ra một ý nghĩ - trở thành một nữ chủ thật nguy hiểm!
Cô hiện tại là Tống Di, một nữ diễn viên chuyên nghiệp, hiện đang lơ lửng ở tuyến mười tám, có hi vọng tiến lên tuyến mười bảy.
Lần này, nữ chính đang quay phim ở nước ngoài nhưng không ngờ lại gặp hai tên tội phạm giết người, bị cướp xe rồi bị chúng bắt về tòa nhà bỏ hoang này.
Trong đó có một tên tội phạm trạng thái có chút điên cuồng, còn không cần tiền chỉ lấy việc tra tấn bọn họ làm niềm vui.
Trong cốt truyện gốc, nữ chính Tống Di, đương nhiên sẽ không chết nhưng một số đồng nghiệp của cô ấy bị giết.
Cô may mắn sống sót nhưng sau khi trở về lại là tâm điểm của dư luân.
Nói cô sống sót được là nhờ đổi mạng của người khác, đủ các loại tin đồn nổi lên.
Bị bóng ma về cái chết của đồng nghiệp lại còn phải đối diện với những dư luận này, khiến Tống Di không còn dám đối mặt với ống kính, ngay cả ra khỏi cửa thôi cũng khó khăn.
Mà người vạch ra chuyện này chính là bạch nguyệt quang của nam chính.
Bạch nguyệt quang ngược nữ chính đến vui buồn thất thường, không ngừng đổ thêm dầu vào lửa, khiến nam nữ chính nảy sinh hiềm khích, cuối cùng gặm lại cỏ thành công.
Nữ chính cuối cùng thì thảm đến già.
Nam chính không giành được, sự nghiệp cũng không, cả người cũng mất.
____
1. Truyện xuyên nhanh, đại nữ chủ.
2. Cốt truyện chỉ phục vụ cho nữ chính, không có logic, vui lòng bấm vào hình chữ thập khi thấy lôi điểm của mình. Xin đừng khua tay múa chân với người của ta.
4. Thích thì hoan nghênh, không thích giang hô có duyên gặp lại, không cần làm tổn thương lẫn nhau.
=====
Một chút về lời của Đại Đại: Phần hai đoạn sau không có hiểu lắm, mình cũng vào app nhưng không thấy hình chữ thập đó là như thế nào nên không biết đổi "Lôi điểm" thành như nào vậy nên cứ giữ nguyên convert nhé.
Xin chào Tiểu Hoa Tiên!