Cho nên vụ án của Vương Tân Vũ kết thúc chính là vì bắt được hung thủ, hung thủ chính là Triệu Ngọc Nhung.
Sau khi đi đến kết luận này, Triệu Kỳ bắt đầu căng thẳng, sợ hãi.
Gã vừa lo lắng cho Triệu Ngọc Nhung, vừa lo lắng cho chính mình. Bởi vì gã sợ Triệu Ngọc Nhung sẽ khai gã ra, nói với hoàng đế thật ra nàng ta và gã là quan hệ liên minh. Sở dĩ Vương Tân Vũ tiến cung hoàn toàn là do gã nói với Vương Tân Vũ, gã đã tìm được cách giúp Vương Tân Vũ vãn hồi hình tượng trước mặt Vương Hoàng Hậu.
Vương Tân Vũ tin gã nên mới tiến cung.
Gã sợ...
Sợ Triệu Ngọc Nhung khai gã ra.
Càng sợ hơn chính là trước khi chết, Triệu Ngọc Nhung khai ra mọi chuyện bọn họ từng hợp tác, đặc biệt là chuyện gã giúp Triệu Ngọc Nhung xử lý Thanh Hiếu huyện chúa.
Một khi Triệu Ngọc Nhung nói ra chuyện đó, khẳng định hoàng đế sẽ không tha cho gã, Chiến Sơn Hà cũng sẽ không tha cho gã!
Cho nên trước khi Triệu Ngọc Nhung khai ra, gã bắt buộc phải lấp kín miệng nàng ta.
"Không ác không phải trượng phu! Ngọc Nhung, muội không thể trách ta tàn nhẫn!" Triệu Kỳ nắm chặt hai tay.
...
Tối nay hoàng đế nghỉ lại trong cung của Bạch Phi.
Sau khi xác định hoàng đế đã ngủ say, Bạch Phi xuống giường, phủ thêm áo choàng. Kế tiếp, bà ta mở ám đạo giấu sau tường tẩm cung, bước vào.
Không bao lâu, Thái Tử Triệu Hi xuất hiện trong gian mật thất đó.
"Ông ta ngủ rồi." Bạch Phi đỡ bụng, nói với Triệu Húc, "Ngài gọi ta tới là có chuyện gì?"
Triệu Hi dùng đôi mắt đào hoa cười như không cười đảo qua bụng bà ta. Bạch Phi theo bản năng chắn trước bụng.
"Chuyện ban ngày đã tìm hiểu rõ chưa?" Triệu Hi hỏi.
"Rồi." Bạch Phi cúi đầu vuốt ve bụng, nhẹ giọng, "Tuy ông ta là hoàng đế cao cao tại thượng thích nói đông nói tây, nhưng chỉ cần ta dùng chút thủ đoạn nhỏ, việc gì ông ta cũng nói ta biết hết. Bởi vì nội tâm ông ta quá dơ bẩn, ông ta cần một người để chia sẻ những bí mật nhỏ kia."
"Bí mật nhỏ gì?" Triệu Hi hỏi.
Bạch Phi cười cười: "Có lẽ người bên ngoài đều đã tra đến đây. Hôm nay vị Hiền Phi nương nương kia tiến cung quả thật là vì cái chết của Vũ vương phi. Mà tất cả chứng cứ đều chỉ về phía Ngọc Nhung công chúa, chứng minh ả giết Vũ vương phi. Có điều... Chuyện thật sự khiến bệ hạ của chúng ta tức giận không phải vì Ngọc Nhung công chúa giết Vũ vương phi, mà vì người kia căn bản không phải công chúa. Ả ta, chẳng qua là bình dân thân phận ti tiện giả mạo công chúa, hưởng thụ mọi thứ vốn không nên thuộc về ả..."
Nếu nàng ta chỉ trộm thân phận công chúa, muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý thì cũng thôi, nhưng cố tình nàng ta là người không biết tốt xấu, lòng tham vô đáy. Vốn dĩ là hàng giả, đồ dỏm, nên học cách không khoa trương, nhưng lại đi giết người thân phận không thấp.
Hoàng đế cảm thấy mình bị lừa gạt. Truyện Trọng Sinh
Bởi vậy tuy giận không thể át, nhưng chuyện gièm pha này không thể công khai.
Nếu không khai, đây sẽ là trò cười của hoàng thất.
"Trò cười của hoàng thất há chỉ có một hai chuyện này?" Triệu Hi cười lạnh.