Nàng biết Triệu Húc muốn tốt cho nàng.
Nhưng nàng không muốn để một mình Triệu Húc gánh chịu tất cả.
Nếu người Liễu gia muốn giận chó đánh mèo, nàng tuyệt đối sẽ không liên lụy tới Triệu Húc.
...
Không bao lâu, người Liễu gia ở Bắc địa tới.
Dẫn đầu là đại nhi tử của Liễu Hầu Uyên - Liễu Minh Nhẫn cùng thê tử của Liễu Minh Nhẫn - Dương Tuệ, còn có nghĩa tử của Liễu gia, Phiêu Kị đại tướng quân Chiến Sơn Hà.
Từ chỗ hạ nhân Vân Trân biết người Liễu gia tới, hơn nữa đêm người Liễu gia tới, Triệu Húc, Liễu Minh Nhẫn và Chiến Sơn Hà ở thư phòng của Triệu Húc nói chuyện tới đêm khuya.
Còn về nội dung cuộc nói chuyện, không ai biết.
Hôm sau, Liễu Minh Nhẫn rời khỏi Quán Châu, trở về nơi đóng quân của Trấn Bắc quân ở thành Hỏa Diễm.
Chiến Sơn Hà và Dương Tuệ ở lại, thay mặt nhà mẹ đẻ xử lý hậu sự của Liễu Trản Anh.
Rất nhanh, tin Liễu Trản Anh chết cũng gửi về kinh thành.
Tất cả đều xử lý ngay ngắn trật tự.
Không có xung đột như Vân Trân lo lắng, chỉ bình tĩnh mà đau thương, nặng nề, giống như đây chỉ là tang lễ bình thường.
Nhưng càng như vậy, Vân Trân càng bất an.
Nàng luôn cảm thấy trong này có ẩn tình mà nàng không biết.
Nàng có thể đi hỏi Triệu Húc.
Nàng hỏi, Triệu Húc sẽ trả lời nàng.
Nhưng nàng không hỏi.
Nàng sẽ không đi hỏi Triệu Húc.
Cứ như vậy, mãi đến khi linh cữu của Liễu Trản Anh rời khỏi thành Quán Châu.
Sống chết hồn về quê cũ.
Trên danh nghĩa, Liễu Trản Anh là thê tử của Triệu Húc, đáng lẽ nên an táng ở nghĩa trang hoàng gia.
Nhưng Bắc địa cách xa kinh thành.
Nếu đưa thi cốt về, chỉ sợ còn chưa tới kinh thành cũng đã hư thối.
Cuối cùng, kết quả Triệu Húc và Liễu gia thương lượng là đưa thi thể của Liễu Trản Anh về thành Hỏa Diễm mai táng, an táng ở nơi nàng ta sinh ra, an táng ở nơi nàng ta sống tiêu sái nhất.
Về việc này, trong thành có nghị luận.
Vân Trân mơ hồ đoán được nguyên nhân người Liễu gia yêu cầu như vậy.
Sau khi Liễu Trản Anh chết, người Liễu gia không nổi trận lôi đình có lẽ là vì Triệu Húc nói chuyện Liễu Trản Anh "giả mang thai" với họ.
Sự thật này dù là với hoàng gia hay với người Liễu gia mà nói đều là vết nhơ.
Bọn họ đưa Liễu Trản Anh về thành Hỏa Diễm an táng, xem như giữ được thể diện cuối cùng của Liễu Trản Anh.
...
Linh cữu của Liễu Trản Nha được đưa về thành Hỏa Diễm an táng, Triệu Húc cũng đi theo.
Trước khi đi, Triệu Húc để lại một nửa ám vệ bảo vệ mẫu tử Vân Trân, đồng thời cũng để Nguyên Bảo ở lại, miễn cho kẻ không có mắt chậm trễ mẫu tử Vân Trân.
"Chiếu cố chính mình thật tốt." Trước khi đi, Triệu Húc nắm tay nàng, nói.
"Yên tâm đi, thiếp sẽ chiếu cố chính mình, chiếu cố A Linh thật tốt." Vân Trân gật đầu.
Triệu Húc duỗi tay ôm lấy nàng, sau đó xoay người rời đi.
...
Triệu Húc và Chiến Sơn Hà hộ tống linh cữu của Liễu Trản Anh đi rồi.
Vân Trân và A Linh ở lại Túc Vương phủ.
Tử Thị sợ nàng cô đơn, liền dọn vào phủ cùng nàng.
Có Triệu Húc phân phó trước khi đi, hạ nhân trong phủ cũng không dám chậm trễ nàng.
"Vân phu nhân... Ta muốn gặp Vân phu nhân..."
Hôm nay, Vân Trân và Tử Thị đang đọc sách uống trà ở hoa viên, đột nhiên có một người chạy tới. Người nọ còn chưa tới gần Vân Trân đã bị hạ nhân của Tê Thư Trai ngăn cản. Bị cản lại, người nọ ở xa hét lớn.
"Ai ầm ĩ ở bên đó?" Vân Trân buông sách xuống, hỏi.
"Hồi phu nhân, là Chu ma ma vốn ở Bạc Liễu Viện." Nha hoàn trả lời.