Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10 

“Lần sau nếu muốn tôi, đừng lợi dụng những địa điểm bẩn như thế này” 

Uyển Hy gằn từng câu chữ một, sau đó, cô đẩy mạnh người Tống Khang, bước ra khỏi phòng. Tống Khang thất thần nhìn chiếc khăn trên tay, nhếch môi cười nhạt. “Cô gái...em rốt cuộc cũng thay đổi rồi” 

Sau một buổi gặp mặt đối tác đầy căng thẳng, thầy Piter đích thân đưa cô trở về nhân. Nhân cơ hội lần này tới nước S cũng muốn gặp bà Kiều nói chuyện một lần. 

Thầy Piter vào nhà, Uyển Hy mời thầy ngồi xuống sopha, nghỉ ngơi một chút. Kiều Anh biết được có khách quý tới thăm, nét mặt bà niềm nở chào đón thầy 

Piter. 

Trước đó, Uyển Hy kể qua về thầy rất nhiều, bà Kiều cũng biết được đôi chút thông tin của người đàn ông ngoại quốc này. 

Thầy là giáo sư của một trường nghệ thuật, trình độ chuyên môn phải nói là vô cùng cao. Học vấn cũng rất uyên bác thâm sâu, Uyển Hy gặp được thầy là một may mắn rất lớn đối với cô. Bà Kiều cũng cảm thấy vui mừng thay cho con gái 

mình. 

"Thầy cũng tầm tuổi như tôi nhưng nhìn thấy còn trẻ quá!” Thầy là một người khá cởi mở, cho nên khi nói chuyện với bà Kiều vô cùng tự 

nhiên. 

"Chị nói như thế tôi nào dám khiêm tốn nữa đây?” "Thầy Piter không những trẻ người mà con rất biết cách tự luyến nữa đấy mẹ” Uyển Hy bừng khay nước từ trong phòng bếp trở ra phòng khách, cô đặt nước xuống mời hai bậc trưởng bối. Cô ngồi xuống cạnh mẹ mình, cũng nói chuyện phiếm với mọi người. 

Cô cười cười, nâng cố nước ép hoa quả lên uống một ngụm. "Uyển Hy nhà tôi còn non dại, may mắn thay gặp được thầy là một vinh hạnh lớn” 

21 

Kiều Anh cười nói, tuy là mới gặp thầy lần đầu nhưng cách thầy nói chuyện thật khiến người ta bắt quàng làm quen, hẳn là tính hiếu khách của người châu Âu rất lớn. 

Thầy Piter liếc mắt qua người Uyển Hy, người học trò mà thầy tâm đắc nhất từ trước tới giờ. "Trước đó tôi biết qua hoàn cảnh của con bé, không ngờ rằng Uyển Hy lại có một người mẹ tuyệt vời như chị” 

Uyển Hy đã từng kể qua chuyện gia cảnh của nhà mình, bởi vì cô biết, mọi sự đau thương có thể được san sẻ. Thầy là một người có thần giao cách cảm với cô, cho nên cô không cần thiết phải dấu diếm. "Mẹ của em rất tuyệt, thầy nhỉ? “Quả nhiên, danh bất hư truyền”. Thầy nhún nhường một bước, cười thật tươi nhìn Uyển Hy. Hai thầy trò ăn ý đến mức tâm ý suýt chút nữa tương thông. Câu nói của cô làm Thầy và bà Kiều cười rộ lên. Quả là người có học vấn thâm hậu, muốn lĩnh hội hết là một loại chuyện khác. 

Ba người phiếm chuyện một cách vui vẻ, thầy Piter ở lại ăn trưa cùng hai mẹ con rồi mới trở về chung cư của mình. [....] "Reng...reng" mới hơn 6 giờ sáng, điện thoại của Uyển Hy reo lên một hồi chuông thật lớn. 

Cô bị tiếng chuông đánh thức, trong ánh đèn ngủ mờ nhạt với tay tìm kiếm di động, cô nhận máy. "Alo, Kiều Uyển Hy xin nghe!!” 

Cô còn chưa nhìn xem tên danh bạ hiện lên đã bắt máy, mọi hoạt động của cô hiện tại giường như bị sự ngái ngủ chi phối. 

"Mau chuẩn bị đến Tống Thị nhận việc, em có biết hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của em không?" 

Nghe tiếng của thầy qua điện thoại có vẻ rất hoảng hốt. Uyển Hy có cảm giác một trận lôi đình sắp phải gánh chịu. Cô cố gắng trấn tĩnh bản thân, liếc ánh mắt 

qua màn hình di động một chút. Đối phương là thầy Piter của cô sao? Cô nhíu mày, chất giọng có vài phần ngái ngủ “Em lập tức chuẩn bị, thầy cho em 10 phút”. Từ đâu giây bên kia truyền đến thanh âm cằn nhằn, cô nheo mày, cúp máy. Uyển Hy nhanh chân rời giường chạy vào vệ sinh làm công tác cá nhân, thay đồ trong gấp gáp, cô còn chưa kịp ăn sáng đã rời đi. Uyển Hy liên tục nhìn lên đồng hồ, cô đợi xe tới đến mức sốt ruột. Khoảng gần một tiếng sau, cô xuống taxi chạy thật nhanh vào hội trường chụp ảnh. Lúc cô vừa tới, mọi người đã có mặt đầy đủ, chỉ đợi một mình cô. Uyển Hy áy náy, cúi thấp đầu tạ lỗi “Vô cùng xin lỗi, tôi có chút việc nên tới hơi trễ, mọi người thông cảm”. "Muộn gần cả tiếng rồi đấy em biết không?" Thầy Piter nhìn vào đồng hồ rồi lại nhìn bộ dạng thở hổn hển của Uyển Hy quát lớn. 

Uyển Hy cười áy náy, cô nhận lấy bộ váy trên tay của thầy Piter, nhanh chân bước vào phòng thay đồ “Thật ngại quá”. “Không sao đâu, mau vào thay đồ trước đi”. “Vâng vâng” Công việc của cô vừa là nhà thiết kế vừa là nhà đại diện các sản phẩm mới của công ty bao gồm nhiều lĩnh vực. Uyển Hy được makeup kĩ lưỡng, rất nhanh buổi chụp ảnh diễn ra. Đứng trước màn ảnh, lúc đầu cô có chút mất tự tin, nhưng rất nhanh làm quen 

với máy ảnh. 

Sau một hồi chụp ảnh cuối cùng nhà nhiếp ảnh cũng gật đầu hài lòng vì mấy tác phẩm ảnh của cô. Dù sao cũng là lần đầu Uyển Hy làm đại sứ, có biểu hiện rất 

rốt. 

Uyển Hy thở phào nhẹ nhõm “Phù” Thầy Piter lúc này rót cho cô ly nước lọc, nét mặt nghiêm nghị “Uống một chút nước trước, em vất vả rồi”. “Không vất vả, hơ hơ, không vất vả” 

Uyển Hy bắt gặp bộ dạng kia của Thầy liền là dâng đến một cỗ run rẩy trong lòng. Nét mặt lúc thầy quát mắng cô, quả nhiên người có học vấn cao sẽ có thái độ vô cùng khác với người bình thường. Uyển Hy nhận lấy li nước, cô uống một hơi sạch sẽ. Thầy gật nhẹ đầu, hướng phía đoàn chụp ảnh tiến đến xem thành quả của Uyển Hy và chọn lọc ảnh gửi qua cho Tổng Khang. Bởi vì lần này là an đích thân giao cho thầy công việc này, thầy không thể không nghiêm túc với Uyển Hy. 

Làm đại sứ cho một thương hiệu không hề đơn giản, chuyện này có liên quan đến tiếng tăm, Uyển Hy lại còn làm lần đầu, không có thầy giúp đỡ e là cô không thể có được vị trí này. 

Cùng lúc Uyển Hy nghỉ ngơi sau buổi chụp ảnh, tại phòng của giám đốc ... Tống Khang đang phê duyệt mấy tập tài liệu thì có thông báo tới. Nhìn qua mấy tấm ảnh, anh lộ ra trên môi ý cười, bàn tay gõ gõ bàn phím: "Bảo thư kí của tôi nhắn lại với Uyển Hy rằng tôi có chuyện cần bàn giao với cô ấy" "Vâng thưa giám đốc" 

Cô vừa nghỉ ngơi được một chút tính đi thay đồ trả cho công ty thì bị tên thư kí bên cạnh Tổng Khang tiến đến nhắc nhở. "Hy tiểu thư, Tống Tổng muốn gặp cô để bàn giao công việc”. 

Lại gì nữa đây? Cô lại phải đối mặt với anh nữa sao, cô cố ý tránh mặt hắn rồi nhưng sao càng cố càng gặp vậy? 

Uyển Hy mệt mỏi trả lời, cô cố nặn ra nụ cười méo mó "Tôi biết rồi". Thay đồ xong, cô xin phép thầy Piter cùng mọi người theo thư kí của anh rời đi. Uyển Hy nhấc từng bước chân chầm chậm đi theo phía sau lưng thư kí lên phòng làm việc của anh. 

"Cộc...cộc..." tiếng gõ cửa vang lên, Tống Khang dừng bút, nhếch nhẹ khoé môi. Anh nhìn ra cửa khuôn mặt lộ ra tia chút vui vẻ. “Vào đi” thanh âm truyền từ bên trong truyền ra, Uyển Hy có chút chán ghét trong ánh mắt. 

Thư kí mở cửa, cúi đầu “Hy tiểu thư, mời cô vào, Tống Tổng đang đợi cô” Cô bước vào trong mang theo nỗi lòng nặng trĩu. Uyển Hy bị tiếng đóng cửa làm cho giật mình, cô quay đầu về phía cánh cửa bị khép lại, trước mắt là một mảng lạnh lẽo. Không gian yên tĩnh giống như ban đầu, chỉ có một mình Tổng Khang xem tài liệu. 

Anh ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ đang vô cùng e dè trước mặt “Mau ngồi xuống sopha đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK