Tống Gia...
"Sen ơi quần sịp của tao đâu rồi?" Tổng Khang một mặt tức giận la hét om sòm trong nhà. Vừa mới sáng sớm đã làm dấy lên khiến cô không tập trung may tí nữa là cô bị bỏng.
Mà cũng may bà chủ và phu nhân không ở nhà không thì không biết chuyện tày đình gì xảy ra, chuyện bé xé ra to khiến cả nhà lại nhức đầu cho xem. Sống chung với cậu chủ 5 năm rồi nên nói biết thói quen của cậu chủ nhà nó. "Mấy cái quần sịp lái nữ đó em vứt đi rồi" Con Sen muốn phát cáu nhìn Tống Khang, nó hậm hực liếc nhìn anh. Sống chung lâu như vậy hình như độ biến thái của Tống Khang càng ngày được nâng
cao.
"Quần sịp của tao ai cho mày động vào, mày biết đó là cái quần sịp rất quan trọng của tao không?"
Nào đó con Sen xù lông, nó nheo mày nheo mắt làm ra vẻ mặt tức giận, cái quần sịp có ren màu đen đó thì quan trọng cái nỗi gì? Là quần sịp đối với cô thì có. Cậu chủ nhà có hình như đã học được thói biến thái này từ rất lâu. Mà đối tượng bị nhắm đến không ai khác ngoài cô. Không được, kiểu này phải chấn chỉnh lại nề nếp cho cậu chủ không phu nhân biết là trừ lưong nó mất.
[..........] "Nay mày mặc áo ngực màu đen và Sen?" Con Sen xấu hổ lấy tay che che ngực, nó bặm miệng trợn tròn mắt liếc xéo Tổng
Khang.
Cậu chủ nhà nó biến thái không ai bằng, nếu để bị cậu trêu ghẹo kiểu này chắc lớn lên nó không lấy được chồng mất. "Cậu chủ mặc quần lót màu gì thì em mặc áo ngực màu đấy” Cô cười khẩy rồi đưa mắt nhìn nhìn vào chỗ đó của anh, anh không cảm thấy xấu hổ mà còn rất lưu manh nhìn nét mặt đang không ngừng đỏ lên của cô.
Anh ghé sát tại nó thì thầm, hơi thở từ miệng anh phả vào tai khiến cô khẽ rùng
mình.
"Muốn biết tao mặc quần lót màu gì thì tối nay lên phòng tao tao cho xem" Nét mặt của cô lúc đó đỏ tấy lên tựa như quả gấc chín vậy.
"Sen ơi VỢ của tao đâu rồi?” Cô vừa nấu nướng trong bếp nghe cậu chủ kêu liền bỏ tạp dề xuống chạy ra phòng khách xem cậu chủ kêu gì, cô ngoan ngoãn đáp trả “Dạ em đây, cậu chủ gọi gì em?” "Tao không có hỏi mày, tao hỏi vợ của tao đâu rồi?" Ở thể cô bị mắc lừa à? Cô hơi đứng hình tại chỗ nghi hoặc nhìn cậu chủ. Cậu chủ nhà nó cứ thích đùa dai nhỉ? "Ở" nó há hốc miệng. Nó đưa đôi con mắt ngơ ngơ ngác ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra với mình nhìn nhìn Tống Khang, chẳng phải lúc nãy anh có kêu nó sao? Hay là nó nghe
nhầm?
Không đợi cô lên tiếng trả lời, Tống Khang nét mặt dở trò lưu manh “Thế mày muốn làm vợ tao không?"
Cô chưa kịp hiểu chuyện gì thì bị Tổng Khang ép vào tường, bất thình lình quá khiến cô giật cả mình, anh thì thầm vào tai cô khiến cô rợn người.
Cô cố ý tránh ánh mắt của anh vì mỗi lúc nhìn vào đôi mắt mị hoặc ấy của cậu chủ nó lại sợ xiêu lòng. Cậu chủ đẹp trai như vậy cô gái nào mà chẳng để ý huống hồ là cô.
Tổng Khang cười lưu manh nhìn cô gái trong lòng mình đang đỏ mặt không dám đối diện với mình. Lúc cô như vậy mới khiến anh dễ dàng khi dễ nó. Bộ danh hiện tại của nó giống như con mèo nhỏ rúc vào lồng ngực anh tìm hơi ấm. "Làm vợ tao chỉ cần mày phục vụ tạo mỗi đêm ba hiệp, sau mỗi hiệp nghỉ 5 phút là được"
Môi anh từ từ chạm vào môi cô, cô nẻ mặt sang một bên cố tránh nụ hôn và đi
mắt mị hoặc của anh. Anh ngược lại rất nghiêm túc nhìn chằm chằm vào mắt nó xem xét tâm tư của nó. "Cho tao lần đầu của mày đi Sen". Tay anh giữ chặt cằm cô để cô nhìn thẳng vào mắt mình, tim nó đập loạn nhịp, đập nhanh hơn lúc bình thường.
Gan của nó bé lắm mà cậu chủ cứ làm vậy có biết là đang làm loạn không? "Chúng ta không nên đầu cậu chủ, Phu Nhân và Lão Gia sẽ đánh em chết mất" Cô rất sợ bà Tống dù là ngày thường là đối xử rất tốt với cô nhưng một khi để phu nhân biết chuyện con Sen lên giường với cậu chủ thì cái mạng nhỏ này của nó e là khó giữ huống hồ là cái chức osin béo bở này cũng đừng mong yên ổn. "Có tao ở đây mày lo gì, huống hồ bọn họ đang ở Mỹ chưa về, tạo không để mày dính bầu đâu”.
“Ngoan, cho tao đi”. Tống Khang chắc nịch hứa với nó. Đúng là miệng lưỡi đàn ông, lúc cần thì ngon ngọt còn lúc muốn vứt thì lạnh lùng đến tàn nhẫn. "Nhưng...em sợ...đau.."
Cô chưa kịp nói hết câu đã bị cậu chủ chặn miệng lại, Tống Khang cúi người xuống hôn cô nhanh như chớp mà không để cô kịp từ chối nụ hôn.
Bàn tay không yên phân luồn vào trong áo làm cho áo ngực bung ra gần tuột khỏi bầu ngực đang phập phồng của cô. Tống Khang liền là bế cô lên vừa hôn vừa tiến vào phòng ngủ của mình. "Xoẹt" một tiếng động xé rách áo đồ, chiếc áo phông của nó bị anh xé toạt ra vứt xuống bữa bài dưới đất. Tổng Khang vẫn duy trì trạng thái hôn cô, anh hôn môi rồi cổ trượt xuống xương quai xanh. Cơ thể chưa một lần qua đụng chạm của cô khiến Tổng Khang hài lòng muốn ăn trọn cô.
Từng ngón tay thon dài vuốt ve theo từng đường cong trên cơ thể cô từ lưng xuống eo rồi phàn hông thì dừng lại khiến cả người cô nhột nhột cong lên như con tôm. Chiếc quần lửng bị anh tuột ra vứt bừa bãi, trên người cô chỉ còn lại chiếc quần
lót màu đen che đi phần nhạy cảm nhất của con gái.
Tổng Khang tùy tiện vừa làm loạn trên người cô vừa chơi đùa đôi gò bồng của cô. Tay anh thoăn thoắt cởi bỏ đồ đang vướng víu trên người xuống sàn nhà.
Cả cơ thể hoàn mĩ hiện ra trước mắt con Sen khiến nó mồm chữ O mắt chữ A nhìn chằm chằm không muốn rời mắt.
Môi cô bị anh chặn lại, cô luyến tiếc nhắm chặt mắt đáp trả nụ hôn, một tay cô ôm cổ anh còn một tay nữa không yên phận trên khuôn ngực rắn chắc.
Hai ngón tay thon dài của Tổng Khang từ từ cởi bỏ thứ ngăn cách hoa huyệt của cô, rồi lại cởi bỏ giải thoát cho cậu nhỏ của mình đang chào cờ nãy giờ. "Tao vào nha Sen". "Đau không cậu chủ...em sợ lắm?”.
Cô nhăn mặt lại hỏi. Vô tình cô nhìn vào cái đó của cậu chủ khiến cô nuốt nước bọt không ngừng, mẹ nó như vậy con được xem là to không?
Má nó phiếm hồng quay mặt đi không dám nhìn nữa, ám ảnh lắm nha. "Thả lỏng đi chắc sẽ bớt đau". Nó gật gật đầu rồi anh từ từ đưa cậu nhỏ vào hoa huyệt của cô, cô cắn răng vì cơn đau ê ẩm truyền từ phần hạ bộ chạy lên não khiến nó tê tái kêu lên ma mị. "Aa...đau...đau quá.." Tống Khang là sợ cô đau nên vội chặn miệng cô lại, tay anh nâng mông cô lên để đưa cậu nhỏ vào cho dễ dàng mà cũng để cô đỡ đau hơn.
Quả thật hoa huyệt của cô rất nhỏ cứ ôm lấy dương vật của anh khiến anh không muốn rút ra. Phía dưới hoa huyệt cứ mỗi lần anh rút cậu nhỏ ra là co rút khiến cô ngứa ngáy ở vùng hạ bộ không thôi. Một dòng máu nóng ấm chảy xuống ga giường mang theo một chút dịch nhờn màu trắng đục ngầu chảy xuống. Tần số chảy theo một lần ra vào của Tổng Khang khiến một mảng giường ướt nhẹp.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng rên rỉ trong cơn sung sướng của cô, mồ hôi vữa ra ướt tóc và lưng của hai người.
Cả hai chìm trong khoái lạc cho tới đêm khuya, Tống Khang mệt mỏi sau mấy tiếng kích tình ôm cô vào lòng rồi ngủ thiếp đi đến sáng.