Mục lục
[Dịch] Tiên Bản Thuần Lương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy trăm năm chỉ có hai mươi mốt tu sĩ vào ở, hiện tại lại một lần tới nhiều như vậy khiến cho Kim Phi Dao có chút mạc danh kỳ diệu. Nếu cho mỗi người thuê ba mẫu theo tiêu chuẩn thấp nhất, thoạt nhìn tựa hồ cũng không đủ, nàng liền vội nói: “Các vị đạo hữu cứ yên tâm, chớ vội vã, ta đi xin chỉ thị của tu sĩ Đại Thừa kỳ để xem phải làm sao. Hiện tại tạm thời không có nhiều chỗ như vậy, mọi người hãy đợi.” nói xong nàng liền chạy ra ngoài.

Nàng đang định chạy đi tìm Thái Hạo Diễn, nhưng vừa mới chạy ra đã thấy có năm người đi vào Kiến Thiên thành, đang ở cuối phố, đầu lĩnh không phải là ai khác mà chính là Khương Thủy Nhiên của Thần Nông tộc.

“Hôm nay thật sự là đụng phải quỷ!” Kim Phi Dao chạy vội tới Bách Vị lâu, hô lên với Thái Hạo Diễn: “Tiền bối, dưới lầu có một đám tu sĩ tới, đều yêu cầu muốn được ở lại chỗ chúng ta nhưng hiện tại chúng ta không có nhiều chỗ như vậy, bọn họ đang tranh cãi ầm ĩ bên dưới kia. Hơn nữa, ta còn nhìn thấy Khương Thủy Nhiên của Thần Nông tộc mang theo bốn tộc nhân tới, bọn họ không ở trong địa bàn của mình mà chạy tới đây tám phấn là tới tìm ngươi.”

“Ta đã biết trước rồi. Ngươi đi dàn xếp những tu sĩ kia đi, nơi ở thì các ngươi suy nghĩ cách giải quyết. Ta đã tính toán thấy sắp tới còn có nhiều người nữa tới đây.” Thái Hạo Diễn ra vẻ đã định liệu trước, nhàn nhạt nói.

Kim Phi Dao thấy thần thái của hắn, hóa ra là đã nắm giữ trong tay, bảo sao lại lạnh nhạt như vậy. Nhưng sao Lang đại nhân cũng lạnh nhạt như thế, chẳng lẽ Thái Hạo Diễn đã nói với hắn?

Nàng nghĩ đến là hay, có điều Lang đại nhân vừa mới tới nơi này, Kiến Thiên thành đột nhiên vọt tới nhiều tu sĩ như vậy thì liên quan gì đến hắn? Thần Nông tộc thì nàng càng hoàn toàn không để ý, tới hay không thì thế nào?

Nghĩ đến đám tu sĩ dưới lầu, Kim Phi Dao liền định đi xuống, nhưng nhìn ra cửa sổ thì thấy mấy người Khương Thủy Nhiên đã đi vào Bách Vị lâu, nàng vội bay xuống qua cửa sổ, vọt vào trong Bách Vật lâu, lúc này không phải là lúc để bị Khương Thủy Nhiên phát hiện.

“Nhảy cửa sổ trước mặt nhiều người như vậy, thật là không để ý thân phận.” Thái Hạo Diễn phụng phịu nói.

“Gặp phải cừu gia thôi!” Lang đại nhân mở miệng nói, nhìn bộ dáng kia thì ngoài gặp phải cừu gia nàng đánh không lại thì không có khả năng nào khác.

Lúc này Khương Thủy Nhiên đã đi lên lầu, vừa rồi có người phi xuống đương nhiên hắn biết, tuy nhiên cũng không có tâm tư quản xem ai nhảy cửa sổ. Thấy trên lầu có đông người như vậy, hắn liền cười nói với Thái Hạo Diễn: “Thái Hạo huynh, chỗ này của ngươi thật là náo nhiệt nha.”

Thái Hạo Diễn buông chén rượu trong tay, bí hiểm nói: “Ta đã biết là các ngươi sẽ đến nên liền tập trung mọi người ở đây chờ các ngươi. Khương huynh có chuyện gì, mời ngồi xuống từ từ nói.”

“Còn cần nói sao? Không phải là ngươi đã biết rồi à?” Khương Thủy Nhiên và người của hắn ngồi xuống một bàn, nhẹ nhàng bâng quơ nói.

“Có ngươi tới truyền lời, ta không nhất thiết phải dùng thiên ngữ tính toán.” Thái Hạo Diễn không hề ngượng ngùng chút nào về việc hắn chỉ biết bọn họ tới mà không biết vì sao lại tới. Có thể biết có người tìm tới đã là rất lợi hại rồi, cũng không phải là giun đũa mà trong bụng người khác có gì ngươi cũng biết. Thiên nhãn nếu không phải đến thời điểm vạn bất đắc dĩ thì không thể dùng.

Khương Thủy Nhiên đầu tiên là cười cười, sau đó đột nhiên lạnh mặt, nghiêm túc nói: “Đã xảy ra chuyện!”

Mà Kim Phi Dao đi vào Bách Vật lâu liền thừa dịp chưa bị tu sĩ vây quanh, nhanh nhẹn chui vào trong quầy, nghiêm nghị nói với mọi người: “Đừng làm ầm ĩ, nơi này còn có mấy hoa viên, mọi người có thể tạm chấp nhận trước. Dù sao các ngươi cũng không cần ngủ, tùy tiện tìm một chỗ có thể ngồi là được. Không ít chỗ đều được lát đá, tuyệt đối sẽ không làm bẩn quần áo. Hiện tại chỉ có mấy chỗ này, cho ai cũng không tốt, người Thần Nông tộc đã tới, tiền bối Thái Hạo Diễn tạm thời không rảnh quản việc này cho nên trước tiên cứ chờ bọn hắn bàn bạc xong đã.”

Nghe thấy người Thần Nông tộc cũng xuất hiện ở đây, các tu sĩ này nhất thời không náo loạn nữa mà khe khẽ nói nhỏ.

“Không ngờ tốc độ của Thần Nông tộc lại nhanh như vậy, hiện tại còn không biết thái độ của bọn họ thế nào, chúng ta có nên rời đi trước không?”

“Kể cả Thần Nông tộc có ý đồ không tốt thì theo phong cách làm việc của Phục Hy tộc, chuyện này thật đúng là khó mà nói.”

“Nếu điều chúng ta nghe nói không phải là sự thật thì Phục Hy tộc căn bản chính là một người, chúng ta ở đây khác gì đưa dê vào miệng cọp?”

“Không có khả năng. Tu sĩ Đại Thừa của Nhân tộc và Yêu tộc đều bảo chúng ta tới đây. Nếu nơi này không an toàn thì cứ bảo chúng ta ở lại chỗ bọn họ là được, kể cả không muốn giữ chúng ta cũng không cần phải đặc biệt dặn chúng ta tới đây.”

“Đúng rồi, không phải vừa rồi nói có hai gã tu sĩ Đại Thừa kỳ sao, còn một gã nữa có phải là Nhân tộc không?”

“Hả? Hỏi ta?” Kim Phi Dao đang nghe xem bọn họ nói cái gì, còn truyền âm thương lượng với Hoa Uyển Ti xem phải thu tiền thuê bao nhiêu mới thích hợp. Người tới quá đông, trong thời gian ngắn không thể làm ra nhiều địa bàn như vậy, phải nghĩ xem có nên cung cấp một mẫu thôi hay không, dù sao bọn hắn chỉ cần một nơi có thể ngồi xuống là được, đột nhiên nghe bọn họ hỏi nàng.

Nàng lắc đầu nói: “Là Ma tộc!”

“Ma tộc?”

“Ma tộc cũng tốt, dù sao cũng là người tam tộc, vẫn tốt hơn tất cả đều là Thần tộc.”

Kim Phi Dao ngạc nhiên nhìn bọn họ, Độ Thiên giới tin tức không thông đúng là việc khiến người ta đau đầu, thoạt nhìn hình như đã có chuyện gì đó xảy ra, thế nhưng nửa điểm tin tức cũng không truyền tới. Thế Đạo Kinh quả nhiên vẫn có chỗ hữu dụng, không bằng ủng hộ Bố Tự Du làm một cái, dù sao người ra ngoài tra tình báo cũng là hắn.

“Các ngươi đang nói đến chuyện gì vậy?” nàng nhịn không được hỏi.

Có tu sĩ nói: “Thần tốc nháo lên.”

“Thần tộc nháo lên? Nháo thì nháo chứ, không phải lại là tranh cướp chức tộc trưởng gì đó, liên quan gì đến chúng ta?” Kim Phi Dao không cho là đúng nói.

“Không phải là nội bộ Thần tộc náo loạn mà là Thần tộc muốn giết chết tam tộc, một lần nữa đoạt lại Độ Thiên giới.” thấy nàng nghĩ sang hướng khác, có người giải thích.

Kim Phi Dao chớp mắt mấy cái, khó hiểu nhìn hắn: “Loại địa phương rách nát này thì có gì mà cướp, nơi nơi đều là lôi điện, cướp về để lôi đánh sao?”

“Cướp được rồi thì có thể bắt tam tộc đi bổ thiên.” Lập tức có người đưa ra đáp án.

Vài tên tu sĩ nhiệt tình, bảy miệng tám lời giảng giải chuyện xảy ra làm cho Kim Phi Dao nghe mà sửng sốt.

đánh, không có chỗ để đi nên đến chỗ ở của đồng tộc Đại Thừa kỳ để tìm nơi nương tựa. Có chỗ không có người ở nhà, nếu ở lại vẫn có thể tùy ý vào thôn trấn, tuy nhiên cũng sẽ bị truy kích, bị Thần tộc giết chết hoặc bị bắt đi trở thành tiên nô. Vì thế bọn họ liền đi tìm nơi khác, gặp được chỗ có tu sĩ Đại Thừa kỳ lại được bọn họ khuyên đến Kiến Thiên thành.

Nguyên nhân rất đơn giản, những nơi đó vốn là địa bàn riêng của tu sĩ Đại Thừa kỳ, nếu để tu sĩ Hợp Thể kỳ vào ở thì không khác nào ở trong nhà mình. Vốn là mọi người tách ra ở riêng, hiện tại lại cả đám ở cùng nhau, tự nhiên sẽ không quen. Hơn nữa, chuyện này rốt cục là thế nào còn chưa rõ ràng, tu sĩ Đại Thừa kỳ lại không sợ người Thần tộc, tạm thời cứ sống như cũ rồi tính sau.

Kim Phi Dao cẩn thận hỏi, phát hiện Thần tộc mà bọn họ nói tới là Hiên Viên tộc và đám điên Cộng Công tộc, cộng thêm Xi Vưu tộc hiếu chiến. Những tu sĩ này đều sống ở chung quanh Thần tộc, xa nhất cũng chỉ cách khoảng nửa tháng đi đường cho nên bị đánh trước. Tuy nhiên, điều khiến nàng không hiểu là Xi Vưu tộc nghe nói vẫn luôn bất hòa với Hiên Viên tộc, gặp mặt chưa bao giờ hòa nhã, động thủ đánh nhau là chuyện thường, sao lúc này lại cùng nhau náo loạn?

Hiên Viên tộc a? Nhắc tới bọn họ là Kim Phi Dao lại nhớ tới Hiên Viên Bình, một tên cuồng thần quyền, lúc đó chỉ có tu vi Luyện Hư hậu kỳ, mang theo Thần thuật đã muốn xưng vương xưng bá ở Thần cấp giới. Xem ra người Hiên Viên tộc phi thường không dễ chịu với việc bị đá khỏi Thần đài. Phục Hy tộc và Thần Nông tộc vạn năm trước vốn không kém hơn Hiên Viên tộc bao nhiêu, lần này có phải Khương Thủy Nhiên đến để nói chuyện này không?

Nghĩ như vậy thì hình như bản thân cũng bị nguy hiểm rồi. Tuy nhiên, Kim Phi Dao lại nhớ tới Lang đại nhân, nếu Phục Hy tộc muốn liên kết với các Thần tộc khác, gây bất lợi cho tam tộc thì hẳn là sẽ không đồng ý để Lang đại nhân ở đây mới phải, chẳng lẽ hắn nắm chắc có thể giết chết Lang đại nhân, hoặc là… Khương Thủy Nhiên kỳ thực là do hắn gọi tới, muốn liên hợp lại xử lý Lang đại nhân, vậy thì cũng quá khéo, làm sao hắn có biết Lang đại nhân sẽ tới chứ.

Không đúng, nếu là Thái Hạo Diễn thì hắn lại có khả năng biết được chuyện sắp xảy ra, an bày trước cũng là điều dễ hiểu…

“Lão đại, không tốt!” lúc này, Mập Mạp đột nhiên vọt vào, hô to lên.

Câu này làm cho Kim Phi Dao phát hoảng, nàng nhảy phắt lên, thò tay ra giật túi càn khôn của con rối, miệng còn sốt ruột hô: “Chúng ta phải mau lên, cướp được cái gì thì cướp ngay, không thể tay không rời đi được!”

Thấy nàng giật túi càn khôn trên người con rối, Mập Mạp ngạc nhiên hỏi: “Lão đại, ngươi làm gì vậy?”

“Hả?” Kim Phi Dao nhìn hắn, không hiểu hỏi: “Không phải ngươi nói là không tốt sao? Nếu như Lang đại nhân bị giết, Thần tộc mà náo loạn lên thì chúng ta không chết cũng bị biến thành tiên nô, phải bán mạng làm việc. Không trốn còn đứng đây chờ chết sao?”

“Ai nói Lang đại nhân bị giết? Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết Thần tộc náo loạn thôi. Thần Nông tộc tới đây là để bàn chuyện này với Thái Hạo Diễn, lúc trước bọn họ đã tới Phục Hy tộc, cả hai tộc đều tỏ thái độ không muốn tham dự vào việc lần này của Hiên Viên thị. Thái Hạo Diễn tiền bối nói sau này còn có thể có nhiều tu sĩ nữa tới đây cho nên bảo chúng ta phải ra sức bổ thiên, nếu không sẽ không chứa được nhiều người như vậy.” Mập Mạp chầm chậm nói xong, tay Kim Phi Dao vẫn còn đang vươn ra chỗ túi càn khôn của con rối.

Không khí đọng lại một hồi lâu, Kim Phi Dao dường như không có việc gì thu tay, sờ sờ tóc nói: “Như vậy đi, các vị đạo hữu tới Bách Vị lâu bên cạnh nghỉ ngơi trước đã, chuyện này quá bất ngờ, mọi người uống trà ăn bánh chờ bọn hắn bàn bạc xong rồi nói.”

“Các vị, mời! Đêm nay Thái Hạo Diễn tiền bối mời khách, mời các vị đi lại ngồi xuống nghỉ ngơi.” Lúc này không biết Hoa phu nhân chui từ chỗ nào ra, đứng ở cửa tươi cười nhìn chúng tu sĩ, đưa bọn họ tới Bách Vị lâu. Làm thế này tốt hơn là an bày chỗ cho bọn họ ở, lúc nào cũng có thể nghe được kết quả thương lượng, như vậy có thể làm người ta thêm an tâm.

Người đều đã đi Bách Vị lâu, bên trong Bách Vật lâu chỉ còn ba người Kim Phi Dao, hai con rối tuy vẫn đứng ở sau quầy nhưng cũng chỉ để chờ bán hàng thôi. Mập Mạp nhìn Kim Phi Dao, nhịn không được nói: “Lão đại, ngươi vừa rồi thật sự là dọa người.”

“Ta thực đã cho là chúng ta sắp xong rồi, đó là phản ứng tự nhiên thôi.” Kim Phi Dao đương nhiên không cảm thấy có vấn đề gì, không hề ngượng ngùng.

Hoa Uyển Ti vỗ vỗ vai nàng, nói; “Ngươi thật sự là nóng vội. Ngươi đã quên trên những con rối này đều có pháp trận phòng ngự sao? Vừa rồi ngươi thiếu chút nữa đã bị con rối phản kích rồi. Trên người chúng nó có pháp thuật đủ để đả thương ngươi, đại bộ phận là do chính ngươi cho vào.”

“Ngày mai ta sẽ xóa toàn bộ pháp trận phòng ngự của chúng, không thể vì sợ bị người khác đoạt mà ngay cả bản thân ta cũng không thể cướp được.” Kim Phi Dao tức giận bất bình nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK