Tửu lâu hoa lệ diện tích rất rộng, trong một nhã gian.
Xích Mi sơn chủ đang nằm tựa ở nơi đó, trên bàn trước mặt có đủ loại thức ăn ngon rượu ngon, ở hai bên cũng có bốn vị mỹ nữ thanh tú đang hầu hạ hắn, có hỗ trợ bóp vai, có hỗ trợ giúp uống rượu, có bóc hoa quả. Mà ở phía trước cũng có nhạc sĩ, vũ nữ. Bọn họ ai cũng đều đem hết toàn lực hầu hạ vị đại cao thủ thần bí này, không dám chậm trễ chút nào.
Bởi vì...
Ở thời gian trước, hai lần giết chóc sớm khiến tầng cao nhất của thành trì ‘Thanh Lôi thành’ này đều sinh ra sợ hãi đối với Xích Mi sơn chủ.
“Muốn thành Vũ Trụ Thần cũng quá khó.” Một đôi lông mày đỏ rực của Xích Mi sơn chủ tràn đầy sát khí.
Hắn ngẫu nhiên cũng sẽ ra ngoài hành tẩu bốn phương, tìm kiếm cơ duyên đột phá.
Dù sao, Xích Mi sơn chủ hắn nhiều bảo vật, các Vũ Trụ Thần cũng không muốn thật sự kết duyên với Xích Mi sơn chủ giết không chết này, cuộc sống của hắn không thể nói là không thoải mái, nhưng kẹt ở Hỗn Độn cảnh cực hạn khiến hắn phi thường khó chịu.
“Hừ hừ, Hủy Diệt Ma Tộc sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó bọn Vu Tổ mỗi người còn phải đến cầu ta đi tìm sào huyệt cấp Kim Giáp.” Xích Mi sơn chủ thầm nghĩ, “Đây chính là cơ hội hiếm có thịt bọn họ một lần, kiếm được lượng lớn Nguyên Giới Thạch, đến lúc đó ăn hơn nửa, giúp ích đối với linh hồn ta nhất định cực cao. Nói không chừng có thể thành tựu Vũ Trụ Thần.”
Bỗng nhiên
Xích Mi sơn chủ đột nhiên ngẩng đầu nhìn, ánh mắt xuyên thấu qua phòng ốc tửu lâu trở ngại, nhìn thấy phía trên thành trì thuấn di xuất hiện một vị thanh niên áo trắng. Thanh niên áo trắng đó trực tiếp buông xuống một ảo cảnh khổng lồ! Phi thường nhanh lại đột ngột.
Oành ~~~~
Ảo cảnh khổng lồ, hơn nữa huyền diệu khó lường, trong nháy mắt toàn bộ sinh mệnh khác trong toàn bộ thành trì đều lâm vào trong ảo cảnh, các mỹ nữ, nhạc sĩ, vũ nữ vốn hầu hạ Xích Mi sơn chủ đều lâm vào trong ảo cảnh. Ảo cảnh cũng tự nhiên bao trùm Xích Mi sơn chủ.
“Cái này?” Xích Mi sơn chủ hơi biến sắc.
Ảo cảnh khủng bố xâm nhập.
Thế giới trước mắt hắn cũng vặn vẹo muốn thay đổi, một luồng lực lượng kinh khủng đang kéo linh hồn hắn, muốn đem linh hồn hắn kéo vào trong một cái thế giới ảo cảnh khác. Một khi trầm luân, vậy sinh tử chịu người khác thao túng hết.
“Hừ.” Xích Mi sơn chủ cắn răng, ý chí như đao mạnh mẽ thoát khỏi ảo cảnh, nhưng vì chống lại ảo cảnh, hắn ước chừng cần bảy thành tâm lực đi chống lại.
“Hả?” Mà Đông Bá Tuyết Ưng truy tra Hủy Diệt Ma Tộc cũng phát hiện một người duy nhất thoát khỏi ảo cảnh của hắn, nhưng hắn sau đó liền nhận ra, người này là Xích Mi sơn chủ.
“Xích Mi sơn chủ thông cảm, ta đang...” Đông Bá Tuyết Ưng vừa truyền âm.
“Đông Bá Tuyết Ưng!”
Một tiếng gầm vang lên.
Ầm!
Mười vạn dặm phạm vi chung quanh một tòa tửu lâu đó làm trung tâm đều đột nhiên nổ tung vỡ nát, tất cả đều hóa thành phế tích, phạm vi này chính là phạm vi quy tắc lĩnh vực của Xích Mi sơn chủ.
Mười vạn dặm phạm vi tất cả hủy diệt, Xích Mi sơn chủ đứng ở giữa không trung, dưới một đôi lông mày màu đỏ, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng xa xa giữa không trung: “Ngươi cũng thật đủ cuồng vọng, dám đột nhiên động thủ với ta?”
Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, trên mặt cũng giống như bao trùm một tầng băng sương, nhìn mười vạn dặm phạm vi kia.
Mười vạn dặm phạm vi, vô số sinh mệnh tất cả đều chết.
“Xích Mi sơn chủ, ngươi có phải quá độc ác hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Xích Mi sơn chủ xa xa.
“Ta ở đây uống rượu, ngươi lại đột nhiên thi triển ảo cảnh?” Xích Mi sơn chủ phẫn nộ quát.
Đông Bá Tuyết Ưng bình thản nói: “Ta phụng mệnh các Vũ Trụ Thần, ở các nơi trong hỗn độn hư không đuổi giết Hủy Diệt Ma Tộc, vì phòng ngừa Hủy Diệt Ma Tộc cảm ứng ta xuất hiện lập tức chạy trốn, cho nên ta một khi xuất hiện ở một nơi, đều là lập tức thi triển ảo cảnh. Hơn nữa lấy thực lực Xích Mi sơn chủ ngươi, dễ dàng chống lại được ảo cảnh của ta, cũng không có bất cứ thương tổn gì với ngươi, ngươi cần gì giận chó đánh mèo vô số tu hành giả bình thường?”
“Ta muốn thì giết, sao? Rất phẫn nộ?” Xích Mi sơn chủ cười lạnh, “Bảo Thiên Ngu lão tổ cùng Kiếm Chủ tới tìm ta!”
Đông Bá Tuyết Ưng nghe càng thêm tức giận.
Hắn trước nay không thích Xích Mi sơn chủ này...
Rõ ràng có thực lực, lại đưa ra yêu cầu lượng lớn Nguyên Giới Thạch, nếu không không đi đối phó Hủy Diệt Ma Tộc. Phải biết rằng Hủy Diệt Ma Tộc cuối cùng muốn hủy diệt là toàn bộ thế giới, theo lý mỗi một tu hành giả đều nên đi cố gắng mới đúng.
Đông Bá Tuyết Ưng hắn năm tháng tu hành mặc dù ngắn, nhưng hơn 99% thời gian đều luôn luôn ở bốn phương tám hướng truy tra Hủy Diệt Ma Tộc, ngẫu nhiên bởi vì ảo cảnh bao phủ tu hành giả, mặc dù đụng tới Vũ Trụ Thần, cũng sẽ không trách. Dù sao bọn họ cũng lý giải, thậm chí ngược lại đáy lòng cũng biết Đông Bá Tuyết Ưng vất vả... Hắn vất vả truy tra khắp nơi.
“Xích Mi sơn chủ này.” Đông Bá Tuyết Ưng quá khứ cũng không thích, giờ phút này thấy hắn chỉ bởi vì chút việc nhỏ này, thậm chí lúc trước mình cũng truyền âm bắt đầu giải thích, Xích Mi sơn chủ vẫn gầm lên thậm chí làm sinh mệnh mười vạn dặm chung quanh tất cả đều bị diệt.
Tàn bạo như thế.
Tuyệt đối tính là ma đầu, lấy thủ đoạn của Đông Bá Tuyết Ưng nên trực tiếp trấn sát!
Đáng tiếc hắn không giết được, dù là Vũ Trụ Thần cũng không giết được. Bởi vì Vạn Giới lâu chủ nhất mạch tu luyện có thành tựu chỉ có hai vị, một người là Vạn Giới lâu chủ, một người khác chính là Xích Mi sơn chủ. Phân thân của hắn ai cũng không tìm thấy tung tích. Một kẻ địch giết không chết như vậy, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không thể làm gì được.
“Mạo phạm cho ta, cũng không biết nhận lỗi.” Xích Mi sơn chủ cười lạnh, sát khí càng thêm nồng đậm.
“Xích Mi sơn chủ, ta cũng là không biết, mong thứ lỗi.” Đông Bá Tuyết Ưng nhịn xuống lửa giận trong lòng, tuy xem thường người này, nhưng vẫn ậm ừ cho qua chuyện. Dù sao một thằng điên giết không chết... Thực không cần thiết kết thù.
“Nói một câu là được?” Xích Mi sơn chủ cười lạnh, “Ngươi hiện tại lập tức lấy ra một vạn Nguyên Giới Thạch nhận lỗi, vậy việc này mới tính là bỏ qua, nếu không, hừ hừ...”
Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc vạn phần.
Tuy sớm biết Xích Mi sơn chủ quái đản hung lệ, đối mặt các Vũ Trụ Thần cũng công phu sư tử ngoạm, nhưng chuyện lần này, Xích Mi sơn chủ có thể bắt lấy một chút cơ hội bức bách bỏ ra một vạn Nguyên Giới Thạch làm nhận lỗi, cũng không tránh khỏi quá quắt.
“Hừ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng mặc kệ loại điên này, thản nhiên nói: “Xích Mi sơn chủ, ta còn cần tiếp tục truy tra Hủy Diệt Ma Tộc, sẽ không phụng bồi.”
Vừa dứt lời.
“Muốn đi?” Kèm theo một tiếng gầm lên, Xích Mi sơn chủ lại hóa thành một đạo huyết quang mơ hồ lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng, điều này càng làm Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy khó hiểu, Xích Mi sơn chủ này thế mà động thủ?