Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một số bởi vì lúc trước giết năm vị cường giả Hợp Nhất cảnh, Đông Bá Tuyết Ưng và La Hải cũng giết Hư Không Thần, làm tin tức truyền xuất hiện gián đoạn, hơn nữa có một số sinh vật hư không thế mà còn đang ngủ say.

Lúc Ma Tổ càn quét, thế mà phát hiện hơn sáu mươi vị Hư Không Thần, về phần sinh vật hư không cấp Chúa Tể thì càng nhiều, đương nhiên —— đều giết không tha!

“Vù.”

Ma Tổ mang theo Đông Bá Tuyết Ưng tiến lên ở trong hỗn độn hư không.

“Phía trước chính là Đông Lân thánh giới.” Ma Tổ cũng dừng, phía trước xuất hiện một lục địa vô cùng khổng lồ, lớn không nhìn thấy giới hạn, so với vũ trụ còn khổng lồ hơn nhiều. Ngoài cùng của lục địa vô cùng rộng lớn này còn có các tầng mây, tầng mây lưu động, lúc nào cũng có vô số sinh vật lôi điện bảy màu phi hành ở trong đó.

Chỉ tới gần, Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác tốc độ phi hành của mình cũng bị ảnh hưởng, nếu tiến vào thánh giới, tốc độ của mình chỉ sợ sẽ rất chậm rất chậm.

“Đông Lân thánh giới cách Thất Tinh Hải thánh giới quá xa, chúng ta không có khả năng xuyên qua vô tận hỗn độn hư không đi qua, vậy hao phí quá quá lâu.” Ma Tổ nói, “Chúng ta tiến vào Đông Lân thánh giới, đi mời một vị cao thủ Hỗn Độn cảnh hỗ trợ, hắn sẽ đem chúng ta truyền tống về Thất Tinh Hải thánh giới.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật gật đầu, có thể truyền tống cự ly siêu xa, đại đa số Vũ Trụ Thần đều không làm được! Ngược lại hệ thống tu hành đặc thù có số rất ít đầu sỏ Hỗn Độn cảnh có thể làm được. Nhờ bọn họ hỗ trợ truyền tống phải trả giá rất lớn.

Những đầu sỏ Hỗn Độn cảnh đó chỉ cần thu lộ phí, đã có thể trở thành một đám giàu có nhất trong Hỗn Độn cảnh!

“Năm đại thánh giới, ngươi đều chưa từng tiến vào nhỉ?” Ma Tổ bỗng nhớ đến cái gì, nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Vâng, sau khi rời khỏi vũ trụ quê hương vẫn luôn là chạy đi ở trong hỗn độn hư không.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Ma Tổ gật gật đầu.

Vù.

Hắn trực tiếp mang theo Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành một luồng sáng trực tiếp lao về phía tầng ngoài của Đông Lân thánh giới, các tầng mây đó có một số sinh vật lôi điện, thậm chí còn cất giấu một số sinh vật cực kỳ khủng bố. Nhưng Ma Tổ là đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, lại là tất cả đều không thèm để ý, chỉ thời gian một nhịp thở đã xuyên qua rất nhiều tầng mây, thấy được đại địa chập chùng khôn cùng.

Nay sắc trời tờ mờ sáng, xa xa có một vầng mặt trời khổng lồ đang chậm rãi mọc lên.

Đúng vậy.

Mặt trời, mặt trăng cũng không phải là chỉ vũ trụ quê hương có! Truyền thuyết ở lúc cổ thánh giới nguyên thủy nhất, đã có ‘Thái Dương tinh thần’ vô cùng nóng cháy vô cùng bạo liệt và ‘Nguyệt lượng tinh thần’ vô cùng băng lạnh nội liễm vờn quanh cổ thánh giới. Từ sau khi cổ thánh giới nguyên thủy nhất nổ tung, sau đó bị sáng tạo ra mấy thánh giới... Mỗi một cái đều có mặt trời, mặt trăng vờn quanh chiếu rọi.

Như trong vũ trụ quê hương bọn Đông Bá Tuyết Ưng, Thiên Ngu lão tổ ở lúc sáng tạo cũng làm ra Thái Dương tinh, Nguyệt Lượng tinh nhỏ hơn một bậc.

Hiển nhiên có mặt trời, mặt trăng chiếu rọi, càng thêm thích hợp sinh mệnh sinh sản sinh tồn.

“Thái Dương tinh thật lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy rung động. Thái Dương tinh mọc lên ở tận cùng phía đông của thánh giới khổng lồ vô cùng, Thái Dương tinh của vũ trụ quê hương xa xa không thể so sánh với nó.

“Quy tắc của nơi này cũng quá mạnh.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái.

Thánh giới phi thường ổn định, quy tắc vận chuyển cũng càng thêm cường đại, cũng chỉ có các Vũ Trụ Thần đạt tới cảnh giới cuối cùng mới có thể hủy diệt nó, cũng chỉ là ‘có thể’. Các Vũ Trụ Thần muốn hủy diệt một thánh giới cũng không phải dễ dàng như vậy. Như 《 Diệt Thế Thập Tam Kiếm 》kiếm cuối cùng thứ mười ba thực sự có thể tổn thương đến thánh giới, thi triển thêm mấy kiếm, toàn bộ thánh giới cũng có thể phá diệt, nhưng đó đã là một chiêu khủng bố nhất cấm kỵ nhất trong thủ đoạn công kích của Thiên Ngu lão tổ, không đến thời khắc cuối cùng Thiên Ngu lão tổ cũng sẽ không thi triển chiêu số cấm kỵ bực này.

Một chiêu này, gánh nặng đối với bản thân hắn, đối với vũ trụ trong cơ thể hắn đều quá lớn quá lớn.

“Quy tắc quá cường đại, áp chế đối với ta cũng quá lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước tới gần Đông Lân thánh giới đã cảm thấy bị áp chế, nay tiến vào Đông Lân thánh giới, quy tắc này áp chế càngthêm khoa trương, thậm chí ngay cả thị lực thính lực của hắn cũng chịu áp chế rất lớn.

“Hô.” Đông Bá Tuyết Ưng còn thử phi hành, chợt lóe lại bay trở về tại chỗ, “Thật chậm!”

Tốc độ hiện tại của hắn thế mà chậm đến trong nháy mắt thời gian chỉ có thể bay được năm sáu dặm.

“Hư giới thiên địa? Dịch chuyển hư không? Thật sự không thể thuấn di?” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ.

Những cái này đều là hắn trước khi đến đã biết.

Quy tắc thánh giới quá cường đại. Dù sao nơi này cường giả như mây, Chân Thần vô số kể, số lượng Hư Không Thần cũng rất nhiều, đầu sỏ Hỗn Độn cảnh cũng có một đống, Vũ Trụ Thần đứng ở đỉnh phong nhất cũng có mấy vị!

Dựa theo hắn biết...

Như hư không hành giả cực kỳ sở trường độn hành bực này, cũng phải sau khi trở thành Hư Không Thần mới có thể làm được ‘xuyên qua hư không cự ly cực ngắn’, tương đương với thuấn di. Về phần không sở trường, sợ phải đạt tới mức độ ‘Hợp Nhất cảnh’ mới có thể làm được thuấn di.

Về phần có thể thật sự đi đường khoảng cách siêu dài xuyên qua hư không, các đầu sỏ Hỗn Độn cảnh tự nhiên có thể làm được, số rất ít tồn tại trong ‘Hợp Nhất cảnh’ cũng có thể làm được.

Về phần Chân Thần Chúa Tể?

Chưa nghe nói có thể xuyên qua hư không ở trong thánh giới! Nơi này quy tắc quá mạnh mẽ.

“Chân Thần còn có thể phi hành, Giới Thần ngay cả phi hành cũng không làm được.” Đông Bá Tuyết Ưng quan sát phía dưới. Phía dưới xa xa là một thành trì, trong thành trì có lượng lớn cư dân, nay hư giới thiên địa của hắn phạm vi bao phủ quá nhỏ, chỉ còn lại có phạm vi ngàn thước! Mượn dùng hư không cảm ứng, miễn cưỡng có thể cảm ứng được khí tức cư dân trong tòa thành trì đó.

Cư dân trong thành trì...

Yếu nhất cũng là sinh mệnh Siêu Phàm! Cũng chính là những đứa bé bi bô, hoặc là trẻ con bú mẹ, đều là sinh mệnh Siêu Phàm.

Mà người trưởng thành bình thường, thậm chí thiếu niên hơi lợi hại chút đều là thần linh.

Hiển nhiên ở thánh giới... Trưởng thành bình thường đều có thể thành thần! Nhưng ở dưới quy tắc cường đại áp chế, lực phá hoại của bọn họ cũng cực thấp cực thấp.

Mà số lượng ‘Giới Thần’ thì rất ít, cư dân trong thành trì tốt xấu cũng lấy trăm vạn để tính, nhưng Giới Thần chỉ mấy chục vị, hơn nữa còn đều không thể phi hành.

“Tuy chịu quy tắc áp chế, nhưng ít nhất từ nhỏ đã là Siêu Phàm, trưởng thành sẽ là thần linh, tuổi thọ của bọn họ đều rất dài.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “So với vô số sinh mệnh phàm tục trong vũ trụ quê hương thì tốt hơn nhiều.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK