Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời đông giá rét.

Hạ Đô thành, lầu ba của một tửu lâu lịch sự tao nhã, tuy đã sớm có tuyết đọng cực dày, khí lạnh tràn ngập, nhưng ở trong tửu lâu này lại rất ấm áp.

Một bình rượu ngon ấm áp.

Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu ngồi đối diện nhau, uống rượu trái cây mỹ vị, tùy ý nói chuyện phiếm. Trong lầu ba còn có một số vị khách khác, nhưng khoảng cách chỗ ngồi của mọi người với nhau đều hơi xa. Các Siêu Phàm đều quen biết lẫn nhau, nhiều nhất gật đầu ra hiệu một cái mà thôi, sẽ không đến quấy rầy đối phương. Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu hiển nhiên rất hưởng thụ hoàn cảnh như vậy.

“Tĩnh Thu, ngày hôm qua quan chủ cũng hung hăng khen muội một phen, thứ hạng của muội cũng tăng lên tới thứ tư rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng khen, “Đều nói các pháp sư Siêu Phàm tiến bộ tương đối thong thả, nhưng ta thấy muội tiến bộ rất nhanh.”

Dư Tĩnh Thu cười tủm tỉm, bưng chén rượu nhẹ nhàng uống một ngụm, lúc này khóe miệng mới nhếch lên đắc ý nói: “Sao, huynh cũng xếp hạng nhất rồi, không chấp nhận được người khác cũng tiến bộ một chút sao?”

“Ta không có ý tứ này.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.

“Nói đùa với huynh thôi! Nói thật, từ sau khi huynh xếp thứ nhất, ta cũng cảm giác nở mày nở mặt rất nhiều, nghiên cứu mô hình pháp thuật tựa như lập tức thông thuận, liên tiếp có đột phá.” Dư Tĩnh Thu cười nói, “Tâm tình thông thuận này, tu hành cũng rất thuận. Thật ra ta đã sớm cảm thấy bọn họ rất không công bằng với huynh, lần này cuối cùng lấy lại danh dự cho huynh!”

“Muội ấy, quá để ý những hư danh này.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.

“Hừ, lúc trước nghe quan chủ răn dạy huynh ta đã rất mất hứng.” Dư Tĩnh Thu lắc đầu, lập tức mắt nàng sáng lên, “Đúng rồi, lần này huynh hung hăng đánh mặt hắn, lúc huynh hoàn thành nhiệm vụ Đăng Sơn lộ, lúc hắn nhìn thấy huynh, có phải sắc mặt rất xấu hổ hay không? Rất khó coi?”

“Không phải như muội nghĩ! Tư Không Dương quan chủ cũng có lòng dạ rộng lớn, lúc trước chỉ là cảm thấy ta lạc lối mới sẽ răn dạy nghiêm thêm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Hai người bọn họ nói chuyện với nhau, xuyên thấu qua thiên địa lực tự nhiên ngăn cách tất cả tra xét.

Các Siêu Phàm nói chuyện, người khác cũng sẽ không cố ý đi nghe lén, như vậy là rất thất lễ liều lĩnh.

Bỗng nhiên ——

Một bàn ba gã Siêu Phàm bên cạnh đều cả kinh, một người trong đó càng đứng bật dậy, khiến một bầu rượu trên bàn cũng bị hất đổ ở trên mặt đất bên cạnh. Rượu hắt ra đầy đất, điều này làm một người hầu trong lầu ba tửu lâu vẫn chờ đợi phân phó vội vàng đi qua.

“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu, cùng với các Siêu Phàm khác một bàn bên cạnh đều có chút nghi hoặc nhìn tới.

“Bọn họ có chuyện gì vậy? ?” Dư Tĩnh Thu kinh ngạc, “Thân là Siêu Phàm, thế mà có thể thất thố như vậy. Còn đánh đổ rượu!”

“Xem ba người bọn họ, bộ dáng đều rất chấn động, hẳn là đã xảy ra đại sự có liên quan với bọn họ thì phải.” Đông Bá Tuyết Ưng bình tĩnh bưng chén rượu.

“Các vị.”

Ba Siêu Phàm cả kinh kia, một vị nam tử rất cường tráng tóc tai bù xù trong đó quét ánh mắt về phía hai bàn bên cạnh, vội hô, “Đông Bá huynh, Vệ An huynh, các ngươi biết chuyện ác ma hay chưa?”

“Làm sao vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ một bàn này, cùng các Siêu Phàm một bàn khác đều rất tò mò.

Nam tử cường tráng này tên là ‘Nhung Quân’, là một vị Thánh Cấp Siêu Phàm. Ở Hạ Đô thành rất có danh tiếng.

“Xem ra các vị còn chưa biết.” Nhung Quân liền nói, “Ta vừa nhận được tin tức, quê hương ta Đông Vực hành tỉnh Tham Cam quận quận thành... Toàn bộ quận thành đều bị giết rồi!”

“Cái gì!”

Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu cùng với hai vị Siêu Phàm một bàn bên cạnh đều kinh ngạc đứng bật dậy.

Một quận thành bị diệt?

Quận thành đều là truyền thừa rất cổ xưa, rất nhiều phòng bị cực kỳ hoàn thiện, đồng thời trên ngàn vạn dân cư sinh sống, một quận thành bị diệt? Đây quả thực là chuyện nghe rợn cả người! Không có bất cứ một Siêu Phàm nào dám làm như thế, cho dù là ma thú nhất tộc... Trừ phi là hai bên thật sự tiến hành chiến tranh ngươi chết ta sống, lúc bình thường cũng không dám làm như vậy.

Một khi làm, sẽ thật sự chọc giận Hạ tộc! Hạ tộc sẽ không tiếc mọi giá hung hăng trả thù.

“Sao có thể, ai dám làm như thế?” Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi. “Nhung Quân huynh, ngươi vừa rồi nói ác ma? Chẳng lẽ là ác ma làm? Nhưng đã bao lâu không xuất hiện thâm uyên ác ma, mặc dù có ác ma ẩn núp lưu lại, cũng không dám làm như vậy chứ.”

“Đúng vậy. Nhung Quân huynh, tuy nghe nói có số rất ít thâm uyên ác ma vẫn ngủ đông còn sót lại, nhưng bọn hắn ai cũng rất cẩn thận, nào dám thò đầu ra?” Một vị Siêu Phàm khác tên ‘Vệ An’ cũng nhịn không được nói.

“Ta cũng không rõ lắm.”

Nhung Quân nói, “Nhưng có thể xác định, quả thật là ác ma phi thường cường đại, tàn sát khắp nơi. Còn có Bán Thần Hạ tộc ta chạy tới, tiến hành một trận đại chiến! Động tĩnh chiến đấu phi thường lớn, khí tức ác ma rợp trời rợp đất, cách rất xa cũng có thể cảm nhận được loại ma khí tức khủng bố hủy diệt hắc ám đó, kết quả chi tiết ta không quá rõ. Nhưng một số thủ hạ của gia tộc ta theo động tĩnh tới quận thành xem xét, phát hiện toàn bộ quận thành đều là một mảng tĩnh mịch, vô số thi thể nằm ở nơi đó, những thi thể đó hầu như đều không có vết thương, đều không còn khí tức.”

“Không có vết thương?” Sắc mặt bọn Đông Bá Tuyết Ưng đại biến.

Khiến một tòa quận thành phạm vi cực lớn trên ngàn vạn dân cư, thân thể không có vết thương lại đều mất mạng, loại thủ đoạn này quả thực nghe rợn cả người. Trong Bán Thần có lẽ có thể đếm được trên đầu ngón tay có thể làm được việc tương tự, nhưng bọn họ không có khả năng cũng không dám làm như thế!

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Dư Tĩnh Thu nhịn không được nói, “Sao có thể có ác ma cường đại như vậy xuất hiện? Các Bán Thần Hạ tộc ta tọa trấn khắp nơi, sao có thể để các ác ma làm ra loại chuyện tàn sát một tòa quận thành này?”

“Hỏi Trường Phong đại ca một chút đi.” Dư Tĩnh Thu liền nói.

“Ừm, hắn hẳn là biết nhiều hơn.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức thông qua vòng tay đưa tin, hỏi Trì Khâu Bạch.

...

Không chỉ bọn Đông Bá Tuyết Ưng.

Giờ phút này rất nhiều Siêu Phàm trong toàn bộ Hạ Đô thành đều nhận được đủ loại tin tức quê nhà truyền đến, bởi vì các Siêu Phàm đều có một số vòng tay đưa tin tiến hành liên hệ với gia tộc của mình.

Tin tức đa dạng.

Ví dụ như một số cuộc chiến đấu kinh thiên động địa, động tĩnh to lớn, quả thực hủy thiên diệt địa.

Lại ví dụ như phát hiện mấy thâm uyên ác ma, giết chóc khắp nơi, sau đó bị Siêu Phàm cường đại tới diệt sát!

Như một quận thành bị diệt loại chuyện này vẫn rất hiếm thấy. Bởi vì quận thành dù sao phòng ngự bản thân rất mạnh, hơn nữa phạm vi lại rất lớn, khu vực ngàn vạn dân cư sống rộng lớn cỡ nào? Muốn ở trong khoảng thời gian cực ngắn khiến ngàn vạn người đều bị diệt sạch... Cũng chỉ có ác ma cường đại đỉnh cao nhất mới có thể làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK