Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Những binh sĩ này cũng đều là Thần cấp đỉnh phong bình thường, nhưng mặc vào áo giáp, lực lượng thế mà thành một thể lẫn nhau, mỗi người đều có thể phát huy ra thực lực Thần cấp cực hạn.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm than thở, “Hơn nữa công kích của ta, cũng bị pháp trận áo giáp dẫn đường đến trong hư không. Thực lực ta phát huy đã tăng lên tới ngũ thành, không ngờ những binh sĩ này cũng chưa hộc máu. Đây chỉ là quân đoàn cấp bậc thấp nhất, hơn nữa chỉ là một tiểu đội, chỉ sợ ta toàn lực ứng phó cũng không nhất định có thể giết chết bất cứ một ai trong bọn hắn.”

Quân đoàn cấp ba của Huyết Nhận thần đình, một tiểu đội đã lợi hại như vậy.

Quân đoàn cấp hai trong truyền thuyết, đều là để đối phó Giới Thần.

“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng lao về phía nam tử tóc xanh lục.

“Mau bảo hộ ta.” Nam tử tóc xanh lục hoảng sợ vạn phần, thống lĩnh giáp vàng bên cạnh nháy mắt rút chiến đao bên hông.

Xẹt ~~~

Trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng giống như một con mãng xà, cọ sát với chiến đao kia, phát ra tiếng vang ‘Xẹt’, lực hấp dẫn vô hình hấp dẫn chiến đao và cán thương dính lấy nhau, sau đó cán thương xoay tròn liền quét ở trên ngực thống lĩnh giáp vàng, thống lĩnh giáp vàng trừng to mắt bay ngược đi, chênh lệch quá lớn, trên cảnh giới kém Đông Bá Tuyết Ưng quá nhiều.

“Không.” Nam tử tóc xanh lục vội hóa thành luồng sáng muốn chạy trốn.

“Bốp.”

Tay trái Đông Bá Tuyết Ưng bỗng xuất hiện Lạc Tâm tiên kia, trực tiếp vụt ra một roi, cái roi màu máu lại lần nữa vụt ở trên thân nam tử tóc xanh lục.

“A.” Nam tử tóc xanh lục trực tiếp bị vụt ngã xuống đất, phát ra tiếng kêu rên.

“Ngươi thật đúng là không hối cải chút nào, vừa được cứu ra, đã muốn tiếp tục bắt ta, còn muốn dùng Lạc Tâm tiên vụt chết ta.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Đáng tiếc, ngươi cho rằng đám binh sĩ này có thể cứu ngươi, lại không cứu được ngươi.”

Đám binh sĩ kia cũng đã hội hợp. Bọn họ nhìn nhau, tuy không muốn thừa nhận, nhưng bọn họ một đội ngũ này liên thủ lại vẫn không phải đối thủ của thanh niên áo bào lam thần bí này!

“Hắn rất giảo hoạt, rất hiểu pháp quy Huyết Nhận thần đình.” Thống lĩnh giáp vàng thấy thế nhíu mày, “Hắn tuy động thủ, nhưng cũng chưa giết chết ai. Như vậy sẽ không tính là vi phạm pháp quy thần đình.”

“Ông!”

Bỗng——

Trên người nam tử tóc xanh lục kia phát ra lực lượng khí tức cường đại, khiến Đông Bá Tuyết Ưng hơi kinh ngạc.

Chỉ thấy một ý chí buông xuống thổi quét thiên địa, ở bên cạnh bắt đầu hội tụ thành một bóng người, chính là một bóng người nam tử khôi ngô có chòm râu rậm màu xanh, một đôi con ngươi màu vàng của nam tử chòm râu màu xanh này nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Phụ thân.” Nam tử tóc xanh lục vội nói.

“Thực lực không tệ.” Nam tử chòm râu rậm màu xanh mỉm cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ra mắt Giới Thần.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất khách khí. Kẻ xuất hiện trước mắt chỉ là một hình chiếu cự ly xa, hiển nhiên chân thân có thể còn đang chạy, chưa đuổi tới đây.

“Phụ thân, mau bắt lấy hắn, bắt lấy hắn, con muốn tra tấn hắn hẳn hoi.” Nam tử tóc xanh lục nói.

“Câm miệng.”

Nam tử chòm râu rậm màu xanh lạnh lùng nhìn qua đứa con của mình, thiếu chủ Phi Vân hồ sửng sốt nhất thời không dám hé răng.

“Bắt cái gì mà bắt, chân thân hắn đã sớm vào Huyết Nhận vực, ở trước mặt ngươi chỉ là một hư giới thân thể mà thôi, còn bắt?” Nam tử chòm râu rậm màu xanh lạnh lùng nói.

“A.” Thiếu chủ Phi Vân hồ sửng sốt, một đám binh sĩ bên cạnh bao gồm vị thống lĩnh giáp vàng kia cũng sửng sốt.

Cái gì?

Chỉ là thân thể hư giới?

“Không hổ là Giới Thần.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười.

Phía trước bùng nổ xung đột, chân thân Đông Bá Tuyết Ưng đã sớm kéo Vân Hải, ở trong hư giới lấy tốc độ nhanh nhất hướng ‘Huyết Nhận vực’ chạy đi.

Mà thân thể hư giới thì mang theo thiếu chủ Phi Vân hồ một đường chạy, cố ý kéo một vòng lớn, thậm chí tốc độ phi hành cũng chỉ nhanh hơn bọn người hầu đồ đen một chút thôi! Phải biết... cảnh giới Đông Bá Tuyết Ưng cao như thế, lại tự nghĩ ra bí kỹ, càng học nhiều môn bí thuật cấp Giới Thần. Tốc độ hắn chạy trốn độn đi, so với người hầu đồ đen nhanh lên hơn mức gấp đôi một chút.

Chân thân an toàn rồi.

Đông Bá Tuyết Ưng mới có hứng thú chơi cùng bọn họ!

“Hơn nữa thực lực tiểu hữu rất không tệ, ta đây chỉ là một hình chiếu buông xuống, chỉ sợ còn chưa làm gì được ngươi.” Nam tử chòm râu rậm màu xanh mỉm cười nói.

“Giới Thần quá khen rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói ngay.

Bên cạnh, thiếu chủ Phi Vân hồ tức giận đến ngứa răng, mình cũng bị vụt nhiều roi như vậy, phụ thân thế mà không ra mặt cho mình một chút nào.

“Lần này còn phải cảm ơn ngươi dạy dỗ tiểu nhi một trận, để nó có thêm chút kinh nghiệm giáo huấn. Hừ, tiểu tử này cũng chỉ là ở trong Ngô Sơn tinh vực kiêu ngạo, nếu ở phủ thành dám chơi như vậy, chỉ sợ sống không quá một ngày!” Nam tử chòm râu rậm màu xanh nhìn về phía con mình, hừ lạnh nói, “Mai Dương, lần này là vị tiểu hữu này xuống tay lưu tình. Nếu ra tay tàn nhẫn chút, ngươi đã mất mạng.”

“Con có giai vị trong người, hắn không dám giết con.” Thiếu chủ Phi Vân hồ nhịn không được phản bác.

“Hừ, giai vị trong người? Nếu ngươi gặp phải tội phạm thần đình truy nã thì sao?” Nam tử chòm râu rậm màu xanh nói.

“Tội phạm có mấy ai dám vào thành.” Thiếu chủ Phi Vân hồ nói nhỏ.

“Còn mạnh miệng, nếu gặp phải hảo hữu sinh tử bị ngươi đánh chết, không để ý tất cả muốn lấy mạng ngươi thì sao?” Nam tử chòm râu rậm màu xanh quát, “Nếu ngươi đụng phải tồn tại so với phụ thân ngươi còn cường đại hơn rất nhiều thì sao?”

Thiếu chủ Phi Vân hồ không hé răng, chỉ là hiển nhiên rất không phục.

Nam tử chòm râu rậm màu xanh thở dài trong lòng.

Thực không có cách nào cả.

Hắn có tín vật để lại trên người con mình, nếu muốn, có thể biết tất cả động tĩnh của đứa con này mọi lúc. Thật sự gặp nguy hiểm hắn cũng có thể đưa xuống hình chiếu. Tuy nói đưa xuống hình chiếu không như ở vật chất giới lọt vào áp chế, nhưng bởi vì không có Giới Thần lực, lại không có linh hồn, chỉ là cự ly siêu xa ý chí buông xuống, thực lực có thể phát huy cũng có hạn, không có linh hồn, chỉ thao túng siêu cự ly xa, thiên địa uy năng cũng chỉ có thể thao túng một chút, chỉ sợ miễn cưỡng đạt tới ngưỡng cửa Giới Thần mà thôi.

Hắn nói không nhất định có thể đối phó Đông Bá Tuyết Ưng, cũng không phải là nói dối.

...

“Ta đoán không sai mà nói, tiểu hữu ngươi hẳn là chuẩn bị tham gia Vạn Hoa yến hơn ba trăm năm sau?” Nam tử chòm râu rậm màu xanh nói.

“Giới Thần đoán cũng thật chuẩn.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc, “Ta quả thật muốn tham gia Vạn Hoa yến.”

Cái này không cần giấu diếm.

“Ha ha, ngươi dạy con ta, không rời thành bỏ chạy, ngược lại tiến vào Huyết Nhận vực.” Nam tử chòm râu rậm màu xanh nói, “Huyết Nhận vực là rất an toàn, nhưng mặc dù thuê ở, rẻ nhất cũng phải một thần tinh một năm. Không ai thuê ở thời gian dài như vậy.”

“Hơn nữa ra khỏi Huyết Nhận vực, ta có thể dễ dàng bắt sống ngươi, cho nên khả năng lớn nhất chính là... Tham gia Vạn Hoa yến! Đương nhiên còn có một loại khả năng khác, chính là ngươi cũng có giai vị trong người.”

Đông Bá Tuyết Ưng cười ha ha, không giải thích thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK